Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật (Dịch Full)

Chương 225 - Chương 1711: Thừa Nhận

Chương 1711: Thừa nhận Chương 1711: Thừa nhận

Sự xuất hiện đồng thời của Đồ Vân và Thủy Linh thu hút ánh mắt của mọi người.

Nền văn minh Vô Tẫn Hải thì không cần phải nói nữa rồi, đông đảo khách khứa đều đến từ những nền văn minh lớn trong vũ trụ, bọn họ hiển nhiên đã xem qua đoạn video ba chiều về chiến thắng của Thủy Linh trước hoàng tử Ám Long của nền văn minh Ám Sâm Lâm.

Bên cạnh đó, các vị khách cũng không hề cảm thấy xa lạ với Đồ Vân – người đã thu hút một nhóm sinh mệnh thần cấp, sau đó sáng lập nên nền văn minh Vân Châu rồi trở thành bá chủ một phương, hơn nữa còn nổi tiếng khắp vũ trụ với thực lực cá nhân mạnh mẽ.

Mặc dù Đồ Vân lớn tuổi hơn Đồng Thanh, nhưng xét về những phương diện khác, ông ta cũng không hề thua kém hắn. Đồng Thanh kế thừa vị trí nghị trưởng của nền văn minh Hắc Đồng, còn Đồ Vân lại dùng chính đôi tay của mình để từng bước khai sáng một nền văn minh đỉnh cấp.

Trần Mặc giống như một miếng nam châm thu hút sự chú ý của đông đảo các nền văn minh thần cấp và thậm chí là vị cường giả Đồ Vân, cho nên vị trí của hắn cũng trở thành tâm điểm của toàn bộ hội trường.

“Trần Mặc lão đệ, lâu rồi không gặp.” Đồ Vân hào sảng chào hỏi Trần Mặc.

“Trần Mặc tiên sinh, lâu rồi không gặp.” Thủy Linh cũng lễ phép chào hỏi.

Sư thầy đã từng cẩn thận căn dặn rằng cô ta cần phải thân thiện kết bạn với Trần Mặc, mặc dù không biết rõ nguyên nhân, nhưng cô ta tin tưởng vô điều kiện vào siêu năng lực của sư thầy.

“Đây là Hồ phu nhân và Tử Vận nữ sĩ đúng không, ngưỡng mộ đại danh đã lâu.” Đồ Vân nhìn về phía Hồ Băng Tâm và Tử Vận, rồi tiếp tục lễ phép chào hỏi.

Khi đã đạt đến cấp bậc sinh mệnh này, bọn họ không còn quá chú tâm vào mấy thứ đơn giản như yêu hận tình thù. Vì lẽ đó, bất luận là đối thủ hay là đồng bọn. thì bọn họ tuyệt đối không thể bỏ qua lễ nghĩa lịch sự cần thiết được.

“Đồ Vân tiên sinh khách sáo rồi.”

Hồ Băng Tâm và Tử Vận đều chào hỏi lại, chỉ là Hồ Băng Tâm tràn đầy ý cười, còn Tử Vận vẫn lạnh nhạt như lúc đầu, hiển nhiên không cười chỉ để chào hỏi.

“Mọi người hình như đang nói chuyện rất vui vẻ, chẳng lẽ chúng ta đã bỏ lỡ điều gì rồi không?” Đồ Vân cười hỏi.

“Không bỏ lỡ điều gì đâu, chúng ta cũng vừa mới nói chuyện thôi.”

“Tử Vận nữ sĩ muốn giao dịch với Trần Mặc tiên sinh, mà ta cũng muốn tham gia với bọn họ, chỉ là Trần Mặc tiên sinh không muốn nói nội dung giao dịch cho ta. Nếu Đồ Vân tiên sinh cảm thấy hứng thú, thì cũng có thể hỏi hắn thử xem.” Hồ Băng Tâm mỉm cười và nói.

Đồ Vân ánh mắt lóe lên, ông ta cũng là người từng trải, tất nhiên nhận ra cạm bẫy trong lời nói của Hồ Băng Tâm.

“Nếu Trần Mặc lão đệ đã không muốn nói cho phu nhân biết nội dung giao dịch, vậy thì đó chắc chắn là nội dung bảo mật rồi, ta đây cũng không tiện hỏi nhiều.”

Đồ Vân híp mắt cười nói: “Trần Mặc lão đệ, đây là lần gặp mặt đầu tiên của chúng ta kể từ khi từ biệt ở thiên hà Thạch Cam, ngươi dạo này thế nào?”

Đồ Vân khéo léo đánh trống lảng, không muốn tiếp tục đề tài ban đầu nữa.

“Cũng tạm, mọi chuyện đều thuận lợi.”

Trần Mặc nói: “Trong khoảng thời gian này, ta cũng có chút bất đắc dĩ nên không thể liên lạc với lão ca.”

“Ha ha ha, ta hiểu mà.” Đồ Vân ung dung cười.

Trần Mặc đắc tội với mấy nền văn minh thần cấp, cho nên hắn tất nhiên phải cực kỳ cẩn thận về hành tung của mình.

“Trần Mặc tiên sinh, chúng ta trở lại đề tài vừa nãy nhé.”

Hồ Băng Tâm nói chen vào với nụ cười tươi rói: “Ta thật sự tò mò về nội dung giao dịch giữa ngươi và nền văn minh Tử Vi, ta nói nghiêm túc đó nha.”

Thuỷ Linh và Đồ Văn đều nhìn về phía Trần Mặc, chờ đợi câu trả lời của hắn.

Tuy bọn họ nói ngoài miệng rằng sẽ không hỏi, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy tò mò. Dù sao thì thứ có thể làm nền văn minh Tử Vi cảm thấy hứng thú tuyệt đối không tầm thường.

Trần Mặc tự nhiên không sợ, thản nhiên nói: “Không phải ngươi vừa rồi đã đoán ra rồi à?”

“Thưa ngài, người ta nói nghiêm túc đó, không phải nói đùa đâu.”

Ý cười trên khuôn mặt của Hồ Băng Tâm vẫn không giảm, bà ta nói tiếp: “Ta nghe nói ngài và Đồng Thanh đã giao dịch với nhau ở thiên hà Thạch Cam, mà cuộc giao dịch lần đó đã đã gây tổn thất nặng nề cho cho nền văn minh Bạch Tinh chúng ta. Ngài là thương nhân, cho nên chúng ta đương nhiên cũng không trách ngài về việc đó! Nhưng vì ngài là thương nhân, cho nên nhất định phải công bằng, chủ động nói ra đồ vật mà mình muốn bán là gì. Nói không chừng, ngài có thể khiến cho mấy nhà chúng ta cạnh tranh với nhau, từ đó có với cái giá tốt hơn thì sao?”

“Ngươi thử hỏi Tử Vận xem, có phải cô ta thật sự bị ngươi đoán ra rồi không?” Trần Mặc chỉ vào Tử Vận bên cạnh với vẻ mặt chẳng sao cả.

Tử Vận liếc nhìn Trần Mặc bằng ánh mắt lạnh nhạt.

Người đàn ông trước mắt không phải thông minh bình thường, hắn có rất nhiều phương pháp nói chêm chọc cười, thậm chí còn ném vấn đề khó về phía cô ta.

Tử Vận nghĩ tới nội dung trong lời nói vừa rồi của Hồ Băng Tâm, đôi mắt màu tím loé lên một tia sáng.

“Ngươi thật sự đã đoán đúng.”

Đồ Vân và Thuỷ Linh ở bên cạnh liền cảm thấy thắc mắc, bọn họ là người đến sau, cho nên không biết những người này vừa rồi đã nói gì.

Thuỷ Linh không nhịn được bèn hỏi: “Các ngươi có thể chiếu cố những người mới đến như chúng ta không, Hồ phu nhân rốt cuộc đã đoán gì thế?”

“Ta ngưỡng mộ tài năng của Trần Mặc tiên sinh, hy vọng Trần Mặc tiên sinh hoặc là đồng ý với điều kiện của ta, hoặc là gia nhập nền văn minh Tử Vi. Đổi lại, ta đây tình nguyện gả cho ngài ấy. Bên cạnh đó, nếu như Trần Mặc tiên sinh có đầy đủ năng lực, thì nền văn minh Tử Vi chúng ta cũng không phải là không thể chuyển giao vị trí tinh chủ cho ngài. Tuy nhiên, Trần Mặc tiên sinh đến giờ vẫn luôn chưa đưa ra câu trả lời cho nguyện vọng của ta.”

Ngay khi những lời này vừa thốt ra, tất cả mọi người ở xung quanh đều không khỏi khiếp sợ.

May mà sự xuất hiện của các đại diện đến từ những nền văn minh thần cấp đến đã khiến cho khách khứa xung quanh thức thời rời xa nơi này. nếu không, thì điều kiện của Tử Vận nhất định sẽ tạo thành sóng to gió lớn ngay tại buổi yến tiệc này.

Không một ai có thể tưởng tượng được người thừa kế cốt lõi của nền văn minh Tử Vi lại nói ra điều kiện như vậy.

Bình Luận (0)
Comment