“Jingger…”
“Tự ngươi đi đi.” Jingger thờ ơ nói.
Còn chưa nói xong thì đã bị từ chối.
Trần Mặc chỉ có thể một mình đi theo quản gia về phía bàn tròn số một.
Suốt quãng đường đi, không ít người đều chú ý tới Trần Mặc. Đặc biệt là khi hắn tới gần bàn tròn số một, âm thanh bàn tán khe khẽ bắt đầu vang lên.
Gần đây, Trần Mặc là một nhân vật gây ra nhiều mưa gió, chẳng lẽ hắn sắp nhận được sự coi trọng và lời mời gia nhập của nền văn minh cấp thần ư?
“Hắn tới bàn tròn số một à?”
“Công chúa Long Ngư là người nổi tiếng số một số hai trong vũ trụ, tên Trần Mặc này có tư cách gì được ngồi ở chiếc bàn này?”
“Không rõ lắm, điều này có lẽ liên quan đến cuộc nói chuyện vừa rồi của bọn họ.”
Không ít sinh mệnh trong hội trường đều đang suy đoán nguyên nhân Trần Mặc tới bàn tròn số một.
Trần Mặc khách sáo chào hỏi với mọi người, rồi thản nhiên ngồi xuống chiếc ghế được chuẩn bị sẵn cho mình, chính là vị trí bên cạnh hắn chính là công chúa Long Ngư: “Công chúa Long Ngư, tiếng hát vừa rồi của ngươi rất hay.”
“Cảm ơn lời khen của ngài.”
Công chúa Long Ngư tò mò đánh giá Trần Mặc, người có ngoại hình trông giống mình này.
Với cái đuôi đã hoá thành đôi chân, cô ấy hiện giờ trông giống hệt nhân loại ở Trái Đất. Bên cạnh đó, đây cũng là lần đầu tiên cô ấy nhìn thấy sinh mệnh có vẻ ngoài giống với mình ngoại trừ các tộc nhân, hơn nữa còn có vẻ khá đặc biệt.
Tuy nhiên, những người ở đây đều là nhân vật cốt lõi, thậm chí là người cầm quyền của các nền văn minh cấp thần, không ai không phải là bá chủ trong vũ trụ. Trong khi đó, Trần Mặc chỉ là sinh mệnh thiên tài đã phát sinh biến hoá hai lần trong rừng bia Thiên Tinh trong ngày hôm nay.
Long Ngư có thể ngồi trong chiếc bàn này là bởi vì may mắn, mấy vị bá chủ nể mặt cô ta ca hát êm tai, lại còn là một người nổi tiếng xinh đẹp, cho nên mới mời cô ta đến đây để góp vui. Nhưng Đồng Thanh lại đích thân mở miệng muốn mời Trần Mặc, mà những người khác đều không có ý kiến gì.
Vì lẽ đó, Long Ngư không thể không tò mò đối phương rốt cuộc là nhân vật lớn gì.
Cô ấy sẽ không ngây thơ đến mức cho rằng những bá chủ này nhìn trúng thiên phú của Trần Mặc, cho nên mới mời hắn tới đây đâu.
“Công chúa Long Ngư ắt hẳn cũng cảm thấy tò mò về Trần Mặc tiên sinh đúng không?” Đồng Thanh nhìn thấy công chúa Long Ngư đang âm thầm đánh giá Trần Mặc, bèn cười nói.
“Đúng vậy, ta tưởng rằng Trần Mặc tiên sinh là đồng loại của mình, nhưng hình như lại không phải.” Công chúa Long Ngư không hề e dè chút nào.
Cô ấy biết rõ bản thân không thể giở mấy thủ đoạn vặt vãnh ở đây, cho nên đơn giản là không phủ nhận.
“Tiếc là không được làm đồng loại với công chúa Long Ngư.” Trần Mặc khách sáo nói.
“Trần Mặc tiên sinh đừng nói vậy, công chúa Long Ngư đã từng nghe nói tới sự kiện ở thiên hà Thạch Cam chưa?” Đồng Thanh cười và hỏi.
“Ta biết một chút, Trần Mặc tiên sinh có liên quan gì đến sự kiện ở thiên hà Thạch Cam ư?” Long Ngư tò mò hỏi.
“Trần Mặc tiên sinh chính là người thúc đẩy và kết thúc sự kiện ở thiên hà Thạch Cam, đồng thời cũng cũng là một trong những sinh mệnh mà ta khâm phục nhất.” Đồng Thanh nói.
Công chúa Long Ngư ngạc nhiên nhìn Trần Mặc.
“Năm đó, ta vốn đang du hành vũ trụ, rồi đi ngang qua thiên hà Thạch Cam để nạp nguồn năng lượng phản vật chất mà thôi, không ngờ lại về nhà chậm mấy tháng, thậm chí suýt nữa còn không thể quay về. Nếu như biết nơi đó sẽ phát sinh chuyện lớn như vậy, thì có chết ta cũng sẽ không tới.”
Trần Mặc nhún vai, tỏ vẻ rất bất đắc dĩ.
Nhưng Lôi Đình ở bên cạnh lại cảm thấy hơi khó chịu, nhưng nhanh chóng che giấu tâm tình. Thiên hà Thạch Cam chính là một cái gai trong lòng hắn ta và nền văn minh Lôi Thần.
Hồ Băng Tâm vừa mỉm cười vừa nhìn chằm chằm Trần Mặc, phảng phất như cũng đang nhớ tới sự kiện thiên hà Thạch Cam. Lúc vừa rồi, Lôi Đình ám chỉ rằng Trần Mặc chính là người cướp thể thực nghiệm của nền văn minh Ma Diễm, vậy nên bà ta mới có thể xâu chuỗi những sự việc với nhau. Xem ra, nhân viên tình báo của nền văn minh Bạch Tinh vẫn chưa đủ chăm chỉ.
“Người anh em Trần Mặc, ta vẫn nhớ rõ cuộc giao dịch lúc trước, cho nên vẫn luôn tìm ngươi trong suốt nhiều năm qua đấy. Không biết bây giờ người anh em Trần Mặc đang phát triển ở đâu? Nếu như ta có thời gian, thì nhất định sẽ tới đó để hỏi thăm ngươi.” Đồng Thanh tò mò hỏi.
Những người khác đều nhìn về phía hắn.
Mấy năm nay, mọi người đều đang tìm kiếm tin tức về Trần Mặc. Nhưng từ sau sự kiện thiên hà Thạch Cam, Trần Mặc như bốc hơi trong vũ trụ, hoàn toàn biệt tăm biệt tích.
“Mọi người không biết ư?” Trần Mặc tò mò hỏi: “Ta cho rằng các ngươi đều biết cơ đấy! Nếu mọi người vẫn chưa biết, vậy mọi người ắt hẳn cũng không thèm quan tâm đến ta rổi… Thế thì mọi người không cần khách sáo đâu, dù sao thì nhà ta đang có chút lộn xộn, đợi đến khi mọi thứ ổn định, ta sẽ đích thân tới thăm hỏi mọi người.”
Mấy người có mặt ở đây đều sa sầm mặt mày trước lời nói như chưa nói của Trần Mặc.