Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật (Dịch Full)

Chương 381 - Chương 1898: Trần Mặc Mạo Hiểm

jc9c4w6w 1088 chữ

Mục Đồ mang theo cây phi đao như thường ngày, cùng với các chiến binh khác đi theo thủ lĩnh, mở đầu một cuộc chiến tranh bộ lạc.

Bộ lạc Mục Ngưu bọn họ và bộ lạc Hãn Hà là đối thủ một mất một còn.

Vì để tranh giành lãnh địa trên thảo nguyên Lưu Đồ.

Thảo nguyên Lưu Đồ là bãi săn thú quan trọng nhất của bọn họ, một phần ba lượng thức ăn của bộ lạc đều là thú vật từ thảo nguyên Lưu Đồ.

Cuộc chiến giữa bộ lạc Mục Ngưu và bộ lạc Hãn Hà đã kéo dài rất lâu rồi.

Bọn họ đã thắng trong vài trận chiến trước đó, nhưng bộ lạc Hãn Hà vẫn chưa từ bỏ hy vọng, cứ cách một khoảng thời gian lại phát động một cuộc tấn công chống lại bọn họ.

Trận chiến lần này nhất định sẽ vô cùng kịch liệt, hai bên đều có nguy cơ gánh chịu tổn thất rất

Nhưng nếu như giành được chiến thắng, bộ lạc Mục Ngưu bọn họ có thể thâu tóm bộ lạc Hãn Hà, trở thành thế lực lớn nhất của khu vực này.

Hai phe đều đã tập hợp trên thảo nguyên Lưu đồ, mỗi bên đều có hơn trăm chiến binh, nhưng bộ lạc Mục Ngưu mạnh hơn một chút so với bộ lạc Hãn Hà, có nhiều hơn bốn mươi mấy chiến binh. Thời tiết hôm nay không quá nóng nực, đủ loại dã thú ở khắp mọi nơi trong thảo nguyên Lưu Đồ. Lúc này, Mục Đồ nắm chặt cây phi đao trong tay, đợi lệnh tấn công từ thủ lĩnh.

Chiến binh hai bên đều đánh trống đá bằng vũ khí bằng xương để tạo khí thế.

“Hú hú!”

Tiếng hét phát động tấn công của các thủ lĩnh đột nhiên vang lên, chiến binh hai bên đồng loạt tấn công.

Rầm ầm…

Đúng vào lúc này, một dao động vô hình lan tràn, tất cả chiến binh chạy càng lúc càng chậm, cuối cùng dừng lại và ngơ ngác nhìn nhau.

Toàn bộ dã thú trên thảo nguyên cũng đứng im tại chỗ.

Nếu như ngọn cỏ không khẽ khàng lay động trong gió, thì ai nấy đều sẽ cho rằng dòng thời gian

của thế giới đã ngưng đọng.

Cảnh tượng kỳ lạ này xảy ra trên mỗi một ngóc ngách của hành tinh, hầu như tất cả sinh mệnh có ý thức đều đứng yên bất động.

Cũng không biết đã qua bao lâu, nhưng dường như chỉ trong thoáng chốc, toàn bộ thế giới đã khôi phục lại bình thường.

Các chiến binh của hai bộ lạc nhìn nhau, sau đó quay đầu nhìn về phía thủ lĩnh bọn họ, mà hai vị thủ lĩnh đó lại nhìn về phía dã thú trên thảo nguyên.

“Grao grao grao!!”

Hai bộ lạc vốn định chiến đấu với nhau, giờ đây lại hợp tác cùng săn thú.

Cảnh tượng vô cùng quái dị.

Người thao túng tất cả những điều này đang đứng ở không gian bên ngoài hành tinh với nụ cười ở khóe miệng.

Hắn chính là Trần Mặc.

Tử Đế ở bên cạnh cũng đang vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt.

Sau khi Trần Mặc sao chép siêu năng lực của Tử Vận, hắn ta đã bắt đầu hướng dẫn Trần Mặc phải làm thế nào để sử dụng loại siêu năng lực này.

Tuy nhiên, Trần Mặc sở hữu khả năng học tập quá mạnh mẽ, không mất nhiều thời gian đã thành thạo phương pháp khống chế tâm linh, hơn nữa còn đạt tới cấp độ hành tinh. Thậm chí, hắn còn cảm thấy Trần Mặc vẫn đang giữ sức, chưa dùng hết toàn lực.

Hơn nữa, Trần Mặc còn tiếp tục khai phá loại siêu năng lực này, tìm ra phương pháp thay đổi ký ức và thay đổi ý thức cực kỳ đáng sợ.

Cho dù Tử Đế có hiểu biết sâu rộng nhường nào, nhưng hắn ta vẫn không khỏi kinh ngạc khi biết được một sinh mệnh lại sở hữu nhiều siêu năng lực kỳ lạ như thế.

Đây còn là sinh mệnh sao?

Tử Vận nhìn Trần Mặc bằng vẻ mặt phức tạp.

Trần Mặc sao chép siêu năng lực từ cô ta, nhưng lại từng bước vượt qua cô ta chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi.

Cô ta cảm thấy sinh mệnh nam tính này giống như một câu đố, vĩnh viễn không bao giờ có thể nhìn thấy điểm mấu chốt của hắn ta.

Mà sau khi Trần Mặc sao chép siêu năng lực cũng như biết được toàn bộ bí mật của chính mình, cô ta cũng không hề bài xích Trần Mặc, mà ngược lại còn nảy sinh cảm giác thân mật với hắn.

Tử Vận vô cùng khó chịu, cô ta chưa từng nghĩ rằng chính mình sẽ nảy sinh cảm giác thân cận với một sinh mệnh nam tính.

“Đến lúc này, ngươi không cần đến sự hướng dẫn của ta, mà ta cũng chẳng còn gì để dạy cho ngươi.

Tử Đế thản nhiên nói.

“Cám ơn các ngươi mấy ngày gần đây rất nhiều.

“Nếu như ta đã đồng ý ở lại chỗ của ngươi, thì đương nhiên không thể ăn không uống không? Tử Đế rũ mắt nhìn hành tinh còn đang trong thời kỳ văn minh bộ lạc nguyên thủy trước mắt, sau đó nói: “Ngươi là sinh mệnh đặc biệt nhất mà ta từng thấy, siêu năng lực của ngươi cũng nằm ngoài hệ thống siêu năng lực hiện có, ngang ngửa với thần linh

“Thần linh sao?”

Trần Mặc cũng nhìn xuống hành tinh trước mắt: “Thần linh rốt cuộc cũng chỉ là sinh mệnh cao cấp hơn chúng ta mà thôi. Giống như đối với sinh mệnh trên tinh cầu này, ta có thể dời non lấp bể,

phi thiên độn thổ, thì chính là thần linh! Tuy nhiên, ta cũng không thực sự là thần linh” “Ngươi vội vàng muốn nắm vững loại siêu năng lực này, là vì chuẩn bị làm gì sao?” Tử Đế lần đầu tiên hỏi ra vấn đề này hắn đã nghĩ tới đã lâu.

“Làm gì à? Ta cũng không biết, ta chỉ cảm thấy cần phải trở nên mạnh mẽ hơn nữa, sau đó hoàn thành sứ mệnh của riêng mình? Trần Mặc nhoẻn miệng cười.

Chương 1898: Trần Mặc mạo hiểm
Bình Luận (0)
Comment