Sau khi cửa phòng được thị nữ sau lưng nhẹ nhàng khép lại, cả lầu sáu chỉ còn hai người bọn họ.
“Mời ngồi.” Ngón tay Thiên Nữ chỉ vào bồ đoàn đối diện trước mặt mình.
Trương Vinh Phương cảm giác là lạ.
Mặc dù người vẫn đúng là người đó, nhưng không biết tại sao lại mang đến cho hắn cảm giác lạ lẫm dị thường.
Hắn chậm rãi đi qua, khoanh chân ngồi xuống một bồ đoàn còn lại.
Ở vị trí của hắn sớm đã được đặt sẵn một ly trà, nhưng đã lạnh rồi.
“Thật có lỗi, không tính toán đến thời gian ngươi tới.” Thiên Nữ áy náy cười.
“Không sao. Tính toán ra, ngài đã từng dạy bảo ta, là cấp trên của ta, cũng là sư phụ của ta. Đây đều là chuyện nhỏ không đáng kể.”
Trương Vinh Phương bình tĩnh trả lời.
“Từ sau khi ngài mất tích ở Đại Đô, ta vẫn một mực lo lắng cho ngài.”
“Ta rất khỏe, cảm ơn ngươi.” Thiên Nữ lễ phép trả lời.
Nhất thời, hai người đều không nói lời nào, chỉ yên tĩnh ngồi đối diện nhau, rơi vào im lặng.
Trương Vinh Phương là đang không biết nên nói cái gì cho phải.
Thiên Nữ thì hoàn toàn không biết làm sao mở miệng nói ra được.
Qua mấy phút.
Tay nàng chỉ nhẹ nhàng vuốt ve miệng chén trà, cúi đầu lên tiếng.
“Thực ra, có rất nhiều thứ, thứ trong quá khứ trước kia, ta đều đã quên rồi…”
Trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng lộ ra chút cảm giác đột ngột không biết nên làm như thế nào.
“Có người nói cho ta biết, chúng ta cần ngươi, cho nên mời ta tới mời ngươi, mời ngươi gia nhập với chúng ta. Bọn họ nói, nếu như là ta, có thể ngươi sẽ đồng ý. Nhưng ta nghĩ, chuyện đại sự như vậy, bất kể là ai, cũng nên suy xét cho kỹ.”
Trương Vinh Phương im lặng, Nghịch Thời hội sao?
Quả thực trước khi hắn đến đã đoán được, Nghịch Thời hội sẽ nghĩ biện pháp lôi kéo mình. Thật sự không ngờ đến chuyện, người bọn họ tìm tới là Đồng Chương…
Nếu trước đó chỉ nhìn chữ viết, thì còn có thể là giả mạo, nhưng bây giờ thấy người thật, hắn đã hiểu, Nghịch Thời hội cũng không đơn giản.
“Bây giờ, mọi thứ của ta đều rất tốt…” Hắn suy nghĩ một lúc, trả lời.
“Gia nhập hội của mấy người đối với ta mà nói, không có bất kỳ ý nghĩa gì. Nhưng, nếu như là đề xuất của một mình Đồng Chương ngươi, ta có thể đồng ý với ngươi, vào lúc thiết yếu sẽ ra tay giúp đỡ.”
“Như vậy, nói cách khác, trước kia ta đối xử với ngươi rất tốt sao?” Thiên Nữ nghe vậy, nhẹ ngẩng đầu.
Nàng hiểu rất rõ tình huống của chính mình tại tổ chức là như thế nào, cũng hiểu rõ tính chất chuyện các nàng ấy cần làm là gì.
Nhưng chính vì như vậy, người đối diện, cũng vẫn vui lòng đáp lại mình đến trình độ này. Ngoại trừ tình nghĩa năm đó, sẽ không còn lý do nào khác.
“Cũng được coi là tốt.” Trương Vinh Phương trả lời, sắc mặt thản nhiên. “Ân tình truyền đạo học nghề giải thích nghi hoặc.”
“Nhưng…” Thiên Nữ dừng lại, hơi không biết làm sao. “Nhưng tại sao bọn họ nói, chút tình cảm lúc trước cũng không đủ?”
“Vậy mà bọn họ còn muốn ngươi thuyết phục ta?” Trương Vinh Phương hỏi lại.
“Có lẽ, là muốn dựa vào sắc đẹp của ta?” Thiên Nữ có hơi cúi đầu xuống, nghi ngờ nói.
Trương Vinh Phương cũng ngạc nhiên.
Hai người không hẹn mà cùng bật cười.
“Nói mới nhớ, có rất nhiều chuyện trước kia, ta đều không nhớ được. Chẳng qua còn may, còn may là mấy người còn nhận ra ta.” Thiên Nữ cười nói.
Nàng nhìn chăm chú vào Trương Vinh Phương đối diện.
“Nói thật, trước khi ngươi đến, ta đã chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể chạy. Lo lắng ngươi trực tiếp báo quan, tìm người Ngọc Hư Cung đến bắt ta.”
“Không đâu.” Trương Vinh Phương cười nói: “Mặc dù ở đây là phạm vi nằm trong thế lực Ngọc Hư Cung, nhưng ta sẽ không để bất cứ kẻ nào làm như thế.”
Hắn nhẹ nhàng rũ mắt.
“Tại nơi này, không ai có thể sai khiến ta làm chuyện mà ta không muốn.”
“Ngươi vô cùng quyết đoán nhỉ.” Thiên Nữ cười lên.
Nàng thật sự hoàn toàn khác biệt so với trước kia.
Nàng của khi đó bình tĩnh lạnh lùng, mang theo nỗi tuyệt vọng bi ai nào đó.
Nhưng bây giờ nàng giống như một thiếu nữ thuần khiết bình thường quên mất tất cả.
“Đúng vậy, ta chỉ làm chuyện ta cho là đúng.” Trương Vinh Phương trả lời.
“Như vậy, ngươi cảm thấy thiên hạ này, tất cả hành động của Đại Linh, là đúng hay sai? Thần phật khống chế tất cả, chia con người thành đủ loại khác biệt, lại là đúng hay sai?” Đột nhiên Thiên Nữ đổi chủ đề.
“Tự nhiên là đúng rồi.” Trương Vinh Phương trả lời.
“Vì sao?” Nụ cười trên mặt Thiên Nữ nhạt đi.
“Vì Linh đình đủ mạnh, chỉ thế thôi.” Câu trả lời của Trương Vinh Phương, khiến nàng hơi khựng lại.
Đơn giản thô bạo.
Cường giả đặt ra quy tắc, tất nhiên là đúng.
Đúng vậy. Chính là đạo lý này.
Phía sau Linh đình là Linh Phi giáo, nguồn gốc tất cả thần tướng đều xuất phát từ Linh Phi giáo, nhiều Bái Thần của Tuyết Hồng các như vậy, đều là người của Linh Phi giáo.
Ngoài hoàng tộc, không ít đại quý tộc tầng cao nhất đều có cường giả đỉnh cấp, đây cũng là người của Linh Phi giáo.