Tuy nàng biết thực lực của vị Đạo Tử trước mặt phải lớn hơn nàng rất nhiều.
Nhưng lời nên nói, thì vẫn phản nói.
Hơn nữa, vừa lúc… trong hội một mực nghĩ cách làm sao để tiếp cận vị Đạo Tử này, hôm nay đúng là cơ hội tốt!
Trương Vinh Phương nhìn nàng, bỗng nhiên có chút tâm mệt.
Câu hỏi mà Thiên Nữ hỏi hắn trước đó khiến hắn hiểu được, mục tiêu hiện giờ của mình hẳn là tập trung tất cả lực lượng, chế tạo một chỗ an toàn tuyệt đối nằm trong tay mình.
Mà như vậy địa bàn, cần lượng lớn cao thủ giữ gìn trật tự.
Nhưng bây giờ…
Nghĩa Minh Ngịch Thời hội, Đại Đạo Giáo, Tuyết Hồng các, Cảm Ứng môn, Thiên Giáo Minh, ngũ vương tranh bá, Tây tông Chân Nhất, Thiên Tỏa, Hắc Thập, những thế lực này ai nấy đều có tâm tư và hành động riêng.
Còn có tàn thần Mật Thần nhìn chằm chằm mọi lúc từ một nơi bí mật gần đó nữa.
Nếu muốn chỉ lo cho thân mình.
Quá khó khăn.
"Ngươi đi theo ta."
Lúc này Trương Vinh Phương đứng dậy, đi ra thư phòng, mang theo Nhiễm Hân Duyệt đến tĩnh thất.
Đi tới trước mặt nguyện chung và tượng Huyết Thần.
"Ngươi có biết hai cái này là gì không?"
Hắn chỉ vào hai người hỏi.
Nhiễm Hân Duyệt nhìn vào trong góc.
Trong tầm mắt của nàng, chỉ có thể nhìn thấy cái tượng Huyết Thần kia.
"Chỉ có một pho tượng Mật Thần."
"Văn công của ngươi thế nào?" Trương Vinh Phương lại hỏi.
"Chỉ có Nguyên Anh kỳ." Nhiễm Hân Duyệt trả lời.
"Vậy đã đối phó với tàn thần bao giờ chưa?" Trương Vinh Phương hỏi lại.
"Từng theo chưởng giáo tham dự." Nhiễm Hân Duyệt gật đầu.
"Có biết rõ làm sao để đối phó Nghi Vân Ngụy Vụ không?"
"Nghi Vân Ngụy Vụ?" Nhiễm Hân Duyệt nổi lòng nghi ngờ: "Cái đó gặp phải chúng ta tự nhiên sẽ lùi lại tản ra, còn cần đối phó à? Chỉ có mấy người bình thường mới có thể bị ảnh hưởng chứ?"
"..." Trương Vinh Phương không phản bác được, xem ra Nhạc sư phụ nói đúng thật.
Hắn biết rõ, trong thế giới lấy Bái Thần làm lực lượng chủ đạo này, nếu muốn chỉ lo thân mình thì tất nhiên phải đối mặt với thần phật và Linh Tướng.
Mà Nghi Vân Ngụy Vụ thần phật sở hữu, chính là cửa ải thứ nhất phải giải quyết.
"Ý ngài là, với tư cách con người thì phải làm thế nào để giải quyết Nghi Vân Ngụy Vụ sao?" Nhiễm Hân Duyệt bỗng nhiên nheo mắt lại: "Cái này ngược lại ta có biết một người có cách."
"Ồ?? Là ai?" Trương Vinh Phương lập tức vực dậy tinh thần.
"Mấy Cực Cảnh kia, bọn họ đối kháng Bái Thần nhiều năm như vậy, tất nhiên có biện pháp giải quyết tương ứng." Nhiễm Hân Duyệt trả lời.
Trương Vinh Phương cũng nghĩ đến điểm ấy.
"Ngươi nói không sai, thực ra ta cũng nghĩ đến."
Hơn nữa, hắn bỗng nhiên nghĩ, thật ra muốn đối phó với Nghi Vân Ngụy Vụ, còn có một biện pháp.
Nếu muốn giải quyết một sự vật, điều kiện tiên quyết đầu tiên hẳn là phải tìm hiểu về nó trước.
Chỉ khi hiểu được nó rốt cuộc là cái gì, mới có thể biết ứng đối ra sao.
Ánh mắt Trương Vinh Phương bình tĩnh trở lại.
Hắn biết mình phải làm như thế nào rồi.
Kế tiếp, hắn phải dốc hết sức lực tìm hiểu các loại tư liệu tình báo về thần phật, Linh Tướng, Đại Tông Sư.
Đồng thời trong khoảng thời gian mấy năm sau đó, hắn phải mau chóng đạt được thực lực có thể đối kháng với Linh Tướng.
Nếu là lúc trước, có khi hắn vẫn phải rất lo lắng.
Nhưng bây giờ, mỗi ngày một điểm thuộc tính khiến hắn chỉ cần một năm là có thể thu được hơn ba trăm điểm trị số sinh mệnh, nói cách khác, một năm, hắn có thể có được ba loại thiên phú đặc chất mạnh mẽ!
Huyết Nhục Bổ Toàn trước đó giúp hắn của hôm nay mạnh mẽ đến đè nặng Tông Sư.
Nếu như nhận được thêm mấy thiên phú đặc chất nữa…
Mặt khác, lời Nhạc sư phụ nói cũng nhắc nhở hắn.
Đúng thật, võ nghệ hiện tại của hắn quá kém.
Hoàn toàn chính là đang dựa vào thiên phú cơ thể cứng chọi cứng, kế tiếp nên an tâm ở lại phủ Tình Xuyên rèn luyện võ nghệ.
Ít nhất cũng phải nâng võ công lên đến cảnh giới Tông Sư mới được.
Bằng không một khi gặp phải đối thủ có tố chất cơ thể không kém mình là bao, chênh lệch về cảnh giới võ nghệ quá nhiều, hắn sẽ bị đùa chết không kịp trở tay.
Tháng 2 năm 1189.
Thượng Đô náo động.
Bốn đại quý tộc người Linh liên thủ tập kết cao thủ thần bí, âm thầm đánh lén Nghiêm Thuận Vương tiến vào chiếm giữ Thượng Đế.
Sau khi bắt hắn thì giam lỏng, mang đến thiên lao của Tuyết Hồng các.
Thánh Thiên Nhất Hắc Thập Giáo bị thương bỏ chạy, Thiên Giáo Minh không thấy tung tích.
Đến tận đây, một trong ngũ Vương bị loại bỏ, còn sót lại bốn vị.
Cùng tháng, biên cương Đại Linh rung chuyển, chỉ mới nửa tháng đã có trên trăm nơi bắt đầu khởi nghĩa.
Linh quân chia ra trấn áp, mệt mỏi cực kỳ.
Mà Trương Vinh Phương thì vẫn còn ở phủ Tình Xuyên, lẳng lặng nghỉ ngơi lấy lại sức, mỗi ngày ăn cơm đầy đủ, tích góp từng tí một điểm thuộc tính nâng cao bản thân.
Đồng thời, hắn cũng bắt đầu thỉnh thoảng liên hệ gặp mặt với Thiên Nữ.