“Nghi Vân Ngụy Vụ ở nơi này chính là có được do hắn tự nhiên ảnh hưởng.”
Linh Tướng!?
Trong lòng Trương Vinh Phương rùng mình, cẩn thận nhìn người nọ.
Chỉ thấy làn da toàn thân người nọ màu bạc, không có một chút da thịt nào lộ ở bên ngoài.
Trước ngực người nọ khắc rõ hình hùng ưng rất to.
“Muốn thử chút không?” Đế Giang quay đầu lại nhìn.
“Gì cơ?” Trương Vinh Phương sửng sốt.
“Giết hắn đi.” Đế Giang trả lời: “Ngươi có thể thử giết hắn.”
Trương Vinh Phương im lặng, chậm rãi tiến phía trước, có Đế Giang giúp hắn triệt tiêu Nghi Vân Ngụy Vụ.
Hiện giờ hắn đã có thể đối mặt chính diện với tầng thứ Linh Tướng rồi.
Đây cũng là lần đầu tiên hắn thật sự nhìn thấy loại hình thái này của Linh Tướng.
Cả cơ thể có màu bạc, giống điêu khắc.
“Có thể tùy tiện đánh? Hắn không tỉnh lại?” Trương Vinh Phương hỏi thăm.
“Đều có thể, ngươi yên tâm, hắn bị ta giết một lần, sau đó bởi vì không có người chết thay nên không thể sống lại.” Đế Giang trả lời: “Ngươi tốt nhất là nhanh lên một chút, ta còn phải chạy về nấu cơm cho Quân Nhi nữa.”
Trương Vinh Phương hít sâu một hơi, đang định hỏi gì nữa.
Bỗng vẻ mặt hắn run lên, thấy ánh mắt của Đế Giang bắt đầu trở nên mờ mịt.
Hắn tức khắc thầm nghĩ không tốt.
“Phu quân…? Ngươi ở đâu? Ta định làm bánh đậu xanh hạnh nhân ngươi thích nhất cho ngươi này... Phu quân...”
“Quân Nhi, ngươi ở đâu? Ta sẽ trở lại làm cơm ngay thôi, ngươi chờ một chút, lập tức, xong ngay thôi.”
“Phu quân...”
“Quân Nhi...”
Ánh mắt Đế Giang biến ảo, không ngừng hoán đổi, bước chân mờ mịt chậm rãi đi vào làn sương mù dày đặc.
“Tiền bối! Tiền bối!!?” Trương Vinh Phương chợt cảm thấy không ổn, vội vàng muốn theo sau.
Nhưng đã không còn kịp rồi.
Mới một cái nháy mắt, Đế Giang đã biến mất trước mặt hắn.
Trương Vinh Phương im lặng đứng tại chỗ.
Cái này... làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ??
Quả nhiên bệnh nhân tâm thần đều không đáng tin cậy!
Hắn nghiến chặt răng, lại nhìn sang Linh Tướng ngủ say cách đó không xa.
“Đừng sợ, ta ở phía sau ngươi.”
Bỗng giọng của Đế Giang vang lên đằng sau lưng hắn.
Trương Vinh Phương sợ hãi cả kinh, vội vàng xoay người lại.
Quả nhiên, Đế Giang đi mà quay lại, chỉ là vẻ mặt lúc này chuyển sang vẻ dịu dàng quyến rũ của thê tử.
“Được!”
Trương Vinh Phương cắn răng, triển khai huyết liên, thân hình cấp tốc bành trướng lên.
Thình thịch!
Chân hắn giậm lên đất, xông về phía trước, đánh một chưởng từ đỉnh đầu về phía tàn Linh Tướng nọ.
Keng!!
Lực lượng khổng lồ hung hăng nện lên đỉnh đầu Linh Tướng.
Nhưng Trương Vinh Phương lại có cảm giác giống như là đánh vào một miếng kim loại cứng rắn không gì sánh được.
Trong nháy mắt khi bàn tay rơi xuống, lực lượng khổng lồ tương đương tức khắc tác dụng ngược lại lên lòng bàn tay của hắn.
Làm tay hắn bắn lên cao.
“Ngươi có thể dùng toàn lực.” Giọng của Đế Giang từ phía sau truyền đến: “Thần của hắn đã trầm luân, hắn không có tín đồ để chết thay, không tỉnh lại nữa.”
Trương Vinh Phương cắn răng.
Lúc này hắn không giữ lại một chút nào cả, toàn bộ lực lượng của trạng thái huyết liên tập trung, ầm ầm đánh lên ngực của Linh Tướng.
Một quyền này, gần như là một quyền có lực lượng lớn nhất từ trước tới nay của hắn.
Trước đây sẽ không có ai đứng im tại chỗ chờ hắn tụ lực, chờ lâu đến vài giây mới mặc cho hắn đánh ngực.
Trong quá trình biến chiêu cực nhanh, lực lượng thường không được vận dụng hoàn toàn.
Nhưng lần này lại khác.
Cánh tay phải của Trương Vinh Phương bành trướng biến lớn, huyết quản quấn quanh trên làn da tay, giống như huyết trùng.
Gió áp kịch liệt làm tản ra sương mù xung quanh, sau đó nện một kích thật mạnh lên ngực Linh Tướng.
Răng rắc!!
Linh Tướng không chút sứt mẻ, làn da hơi lõm vào bên trong.
Mà Trương Vinh Phương… cánh tay tráng kiện bị bẻ gãy, lượng lớn giọt máu bay phụt ra ngoài từ làn da, hình thành nên sương máu.
“Đã hiểu chưa?” Đế Giang hiện ra bên cạnh hắn giống như xuất quỷ nhập thần.
“Linh Tướng, là quái vật Bái Thần siêu cường có thể chính diện chống đỡ linh tuyến đâm xuyên! Thế nên muốn đối phó bọn họ, đơn thuần dựa vào lực lượng là không thể. Chỉ có tốc độ, thân pháp, kết hợp với ma binh...”
------------
“Ma binh...” Lúc này Trương Vinh Phương mới hiểu, vì sao Nhạc sư phụ luôn nói với hắn đừng để ý ngạnh công gì cả, chỉ cần Linh Tướng Bái Thần là có thể hoàn toàn vượt xa võ nhân bên dưới trong thiên hạ.
Hiện tại xem ra...
Lời này nói không sai.
Ngay cả hắn triển khai huyết liên, lấy lực lượng khổng lồ có thể nghiền ép Tông Sư Bái Thần mà cũng không cách nào làm Linh Tướng bị thương được.
Đây vẫn chỉ là Linh Tướng ngủ say đã tàn phế một nửa.
Người ta đứng tại chỗ mặc cho hắn đánh, mà cũng không đánh bị thương được.
“Lực lượng của ngươi, thật ra từ lâu đã vượt xa cực hạn của người thường rất nhiều. Nhưng cho dù là ngươi cũng không thể làm gì hắn cả. Đây là biến hóa kinh khủng mà Bái Thần mang tới.” Đế Giang chậm rãi nói.