Trong số những người có mặt, tổng cộng hơn mười vị võ tướng, yếu nhất cũng là Siêu Phẩm Nội Pháp. Vài người mạnh hơn cũng có Tam Không và cảnh giới Tông Sư.
Thế mà lúc này trong tiếng cười của người này, lại mơ hồ có cảm giác cơ thể tê dại. bọn họ không khỏi nhao nhao biến sắc.
Vốn dĩ bọn họ cảm thấy bọn người gia nhập nửa đường này không thích hợp, hiện tại xem ra, há lại chỉ có từng đó không thích hợp.
Lại nhìn độ thân mật và quen thuộc giữa những người này và vương gia, trong lòng mọi người cũng cân nhắc tính toán.
Thời đại này chẳng có ai kẻ ngốc, há có thể không nhìn ra vốn dĩ những người này chính là nhân thủ mà vương gia đã gài sẵn từ sớm.
“Từ nơi này tiến về Đại Đô, thời gian còn hơn tháng, rất nhiều biến số. Có báo cáo rằng quân Chức Tượng đã trở về để điều động. Mặc dù chúng ta còn đánh tan Nhạc Đức Văn, nhưng phía sau vẫn còn một Tuyết Hồng các cần đối mặt. Không thể chủ quan.”
Mộc Lê vương nâng chén cười nhắc nhở.
“Huống hồ, mấy người huynh đệ kia của ta đều không phải hạng người tầm thường, tất có chuẩn bị ở phía sau, không thể không phòng.” Hắn ta nói tiếp.
Tuy lời nói thì như thế, nhưng bây giờ dưới trướng hắn ta có cao thủ nhiều như mây, cao thủ Giáo minh Đại Quang Minh và các bậc Tông Sư Thiên Giáo Minh liên thủ gia nhập liên minh hắn ta, lại thêm nội tình khổng lồ hắn ta đã tự thân tích góp nhiều năm trước.
Còn có cường giả Hắc Bảng Xích Bảng phụ trợ giúp đỡ.
Đại quân lại càng thuận lợi mở rộng quân thế hơn, bây giờ đã đạt đến gần tám mươi vạn.
Xe lương vơ vét số hậu cần cũng cần trọn vẹn ba mươi vạn các loại dân phu và quân đội áp vận, ngoài ra còn phải vơ vét kho lúa bốn phía. Nếu không phải sắp đặt Hồng Cân Quân từ trước, số hậu cần lần này đã có thể kéo chết đại quân Mộc Lê vương rồi.
Nhưng cục diện bây giờ đã thành, thế lực lớn như thế, trong Đại Đô có ai có thể cản bước hắn ta?
“Đại thế bây giờ, cho dù là Thần Tướng đích thân đến đây, trong quân ta có nhiều thánh tử giáo chủ tương trợ như vậy, thần phật Hàng Thần đến, cũng có thể khiến chúng tới được mà đi không được!” Thần thái Khoa Tây Ốc thong dong.
Bây giờ chỉ tính người đại diện thần phật các giáo phái tập hợp hội tụ trong đại quân đã có vài chục vị.
Khí thế bực này, lại mượn nhờ ý thức khổng lồ từ đại quân ngưng kết, hơn mười người cùng Hàng Thần, ý thức thần phật được dẫn tới đừng nói Nhạc Đức Văn, ngay cả tất cả Thần Tướng cùng tới, cũng chỉ có thể bái phục chịu thua, thảm hại mà rút lui.
Quân thế trợ ý chí thần, nguồn gốc sức mạnh của thần phật xuất phát từ lòng người. Ý thức ngưng tụ từ đại quân tám mươi vạn người, thêm chút giúp đỡ, thì đó chính là cả một ngọn núi lớn cùng đồng thời đè xuống, trong giây lát đã có thể ép bất cứ ý chí thần phật nào đến tán loạn.
Lúc giao thủ, bất luận phía đối địch là Linh Tướng Thần Tướng cũng đều không thể vận dụng ý chí của thần phật mình để áp chế đối thủ.
Ngược lại Linh Tướng phe mình lại có thể mượn nhờ quân thế để tăng phúc ý chí thần phật cực lớn, áp chế đối thủ, làm suy yếu thực lực của bọn họ.
Đây cũng là nguyên do căn bản vì sao cảnh giới Thần Tướng có thực lực như thế, mà vẫn muốn lĩnh quân.
Lý lẽ Khoa Tây Ốc nói tới, số lượng người ở đây có thể hiểu không đủ một bàn tay.
Mà tự nhiên Mộc Lê vương cũng ở trong đó.
Ông ta nghe vậy, vỗ tay cười nói.
“Buồn cười Nhạc Đức Văn kia còn tập hợp vòng tròn ngũ giáo, cho là có thể mượn nhờ đại thế của các giáo phái đối kháng áp chế. Đáng tiếc, cái gọi là mượn lực của hắn ta vẻn vẹn chỉ là năm bè bảy mảng, dễ dàng sụp đổ. Vốn dĩ ta cho rằng hắn trừ áp chế thần thế ra, ít nhiều còn có chút thực lực bên trong, làm sao tưởng tượng nổi, cũng chỉ là hạng tốt mã dẻ cùi.”
“Ta cũng có chút thất vọng.” Khoa Tây Ốc gật đầu: “Lần đầu tiên giao thủ, hắn ta có thể dựa thế mà áp chế ta, chiếm hết thượng phong, bây giờ đại thế chuyển đổi, hắn ta bị áp chế, lại còn kém xa ta lúc đầu, buồn cười, đáng tiếc.”
Trong vẻ mặt của hắn ta thật sự hơi có vẻ thất vọng.
“Dựa thế dựa thế, có thể hắn ta là cao thủ đệ nhất thiên hạ này, nhưng vốn cũng chỉ là dựa thế nên có được. Đại thế vừa đi, bản thân cũng như sóng biển lui bước, lộ ra bộ mặt thật ban đầu.”
“Miện hạ chớ chủ quan, Đại Đô có cao thủ nhiều như mây, cho dù không cần dựa thế, cũng có Thần Tướng ở đó, trong mấy nhà đại quý tộc, mỗi nhà đều có một vị Địa Mẫu cung phụng. Chẳng qua những kẻ này như là sâu mọt, gặm nhấm huyết mạch Đại Linh ta, không chịu phục hoàng tộc quản giáo, không để ý đến đại thế thiên hạ, chỉ lo cho tư lợi của mình. Đáng chết muôn lần!” Một nữ tử tóc dài màu tím cột đuôi ngựa dùng giọng điệu lạnh như băng nói.