Thân thể mất đi cân bằng, người Tang Lan bị hung hăng nện trên tường thành giống như máy xay gió.
Thình thịch!!
Tiếng vang lần này còn phải lớn hơn hồi nãy, mặt ngoài tường thành có thêm một hố nhỏ nứt nẻ chiều rộng vài mét.
“Ngươi còn yếu hơn trong tưởng tượng của ta nữa!” Trương Vinh Phương lại tiến lên phía trước, vội xông tới nhảy lên, hai tay chụp vào đầu Tang Lan.
Một chiêu này hai tay trên dưới cùng đánh, có thể trong nháy mắt chấn choáng người chỉ chốc lát, sau đó thừa dịp chút thời gian này.
Hắn hoàn toàn có thể hút khô máu toàn thân đối phương!
Linh Tướng thì như thế nào?
Không có máu vẫn biến thành khôi lỗi!
Chỉ là một chiêu này không thể đánh tiếp được. Song chưởng của Trương Vinh Phương rơi xuống phân nửa, đã bị một cước như thiểm điện của Tang Lan đá giữa bụng.
Lực lượng kinh khủng thật lớn trong chớp mắt tác dụng ở bụng hắn.
Thình thịch!!
Trương Vinh Phương bay rớt ra ngoài như đạn pháo, ngã vào trong sân viện của một tửu lâu nơi xa.
Trong tiếng rầm rầm không biết đụng hỏng biết bao đồ vật.
“Y phục của ta!!?” Tang Lan ngồi dậy, lúc này mới phát hiện áo choàng trên người mình đã triệt để không còn hình hài.
Trên thân cũng toàn là vết máu, tóc bị nắm loạn, rối tinh rối mù giống như cỏ dại.
“Ngươi đáng chết!!!” Lần này hình tượng bị phá hủy khiến hắn ta triệt để sụp đổ.
Nếu như chỉ là chút chém giết vừa nãy, hắn ta cũng không thèm để ý.
Dù sao đều không gây thương tổn được hắn ta, chỉ xem như tôm tép nhãi nhép đánh nhau trong hồ nước mà thôi.
Tôm cá có thể rời khỏi dòng nước đả thương hắn ta sao?
Không thể.
Rời khỏi nước, bọn họ căn bản là không có cách nào để sống, chỉ trở thành nguyên liệu nấu ăn.
Chẳng qua khiến hắn ta không ngờ được là, Nhân Tiên quan chủ chui ra lúc sau lại có thể dùng một loại phương pháp quỷ dị, gây thương tổn tới hắn ta.
Tang Lan lau vết máu trên mặt, tóc tai bù xù hoàn toàn mất hết tiêu sái lúc trước.
Nhắm ngay phương hướng Trương Vinh Phương rơi xuống, khom người, đạp đất.
Trong chớp mắt người đã như mũi tên rời cung nhằm phía bên kia.
Gần như là đồng thời, trong tửu lâu một hình người khổng lồ cũng phá tan tường vây, đánh tới hướng phía trước mặt hắn ta.
“Giết!!!”
“Chỉ là nguyên liệu nấu ăn, chỉ bằng ngươi!!?”
Đùng!!!!
Hai người thẳng tắp lôi ra hai đường thẳng, ầm ầm đụng vào nhau.
Xác thực mà nói cũng không phải là đụng vào nhau, trong nháy mắt gần đụng vào, Trương Vinh Phương bay lên không xoay người, lại nắm tóc dài của Tang Lan, mượn lực xung kích đối phương nhằm về phía mình, thiên chuyển, chuyển hướng, bay lên không trung.
Vụt, Tang Lan bị vung bay ra xa, lướt qua tường thành, chỉ một cái đã bị quăng ra ngoài thành.
Trương Vinh Phương ra hiệu cho đám người Thiên Nữ, mình cũng đi theo sát, thả người nhảy lên, liên tiếp mượn lực ở trên tường thành, rơi xuống đất đánh về phía Tang Lan vừa rơi xuống.
“Con chó hoang nhà ngươi muốn chết!!!” Tang Lan vừa rơi xuống đất, rốt cuộc thực sự nổi giận.
Từng mảng ngân tuyến lan tràn ra từ trên người hắn ta, bao trùm bện thành một bộ áo bạc mỏng nhẹ.
Y phục này đến cả bộ mặt cũng hoàn toàn che khuất, giống như một bộ áo bó sát người hoàn chỉnh, bọc toàn thân cực kỳ chặt chẽ, không lọt chút da thịt nào.
Ngay khi hắn ta vừa bao trùm hoàn toàn thân thể, Trương Vinh Phương cũng đã nhanh chóng tìm đến.
Hai người có tốc độ xấp xỉ, lực lượng xấp xỉ, lại giao thủ đụng nhau.
Keng!
Chỉ đụng một cái, sắc mặt Trương Vinh Phương kịch biến. Hắn cảm giác được cơ bắp cánh tay mình giống như bị vô số lưỡi dao cắt và bị vô số cây kim châm.
Lúc này hắn cấp tốc lui về phía sau, đưa tay nhìn lại.
Quả nhiên, ở nơi va chạm trên cánh tay phải của hắn, tảng lớn cơ bắp đã bị cắt đi mất rồi.
Máu loãng chậm rãi chảy xuôi xuống theo y phục, vết thương giống bị lưỡi dao sắc bén thực sự cắt đi một tảng lớn thịt, sắc bén không gì sánh được.
Cho đến bây giờ, tốc độ, lực lượng của hắn đều xấp xỉ với đối phương, thậm chí lực lượng còn phải mạnh mẽ hơn hắn ta một chút.
Nhưng điểm phiền toái ở chỗ, tên kia quá cứng, căn bản không gây thương tổn cho hắn ta được.
Chỉ có ôm lấy dựa vào liên tục không ngừng hút máu, có lẽ mới có thể làm chết hắn ta.
Nhưng đối phương là Linh Tướng, không có khả năng ngốc nghếch đứng im bất động, mặc cho hắn hút.
Biện pháp duy nhất, đánh hắn ta ngất xỉu, sau đó lại hút.
Chỉ là đánh ngất xỉu một Linh Tướng như thế nào…
“Chó hoang! Trở lại coi nào?” Lúc này Tang Lan cười ha ha, cả người hoàn toàn bị bao thành màu bạc, quái nhân đồ bó sát màu bạc.
Trong cơn giận dữ, hắn ta xông lên trước, từng chiêu từng thức đánh hướng phía Trương Vinh Phương.
Võ học hắn ta tu hành chính là một môn võ công tầm thường tên Âm Tình Viên Khuyết chỉ.
Võ công này vốn lấy tư thái ưu mỹ, chiêu số dễ nhìn, chứ thực chiến bình thường.