Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta (Dịch Full)

Chương 1333 - Chương 1333 - Biến Ảo (1)

Chương 1333 - Biến ảo (1)
Chương 1333 - Biến ảo (1)

“Xem ra… một loại Cực Cảnh mới, ra đời.” Ông ta bỗng nói.

“Cực Cảnh mới sao?” Thiên Nữ từ xa nhìn chăm chú vào Trương Vinh Phương, trong lòng mơ hồ có loại cảm giác chứng kiến thời đại.

Có thể giết chết một Linh Tướng, liền đại biểu cho Nhân Tiên quan chân chính xem như là đăng lâm trình tự cấp cao nhất toàn bộ thiên hạ.

Từ giờ khắc này, Trương Vinh Phương đã không còn là quân cờ mặc người chém giết đắn đo, mà là kỳ thủ có thể hạ xuống quân cờ thuộc về mình trên bàn cờ thiên hạ này.

Phần tư cách này, là không thể đếm hết số người tha thiết ước mơ cũng không lấy được.

Từ giờ khắc này, Nhân Tiên quan, cũng bởi vì Trương Vinh Phương mà hoàn toàn khác nhau!

Nhân tiên, nhân tiên, lấy người thành tiên!

Nhiễm Hân Duyệt ở một bên ngược lại là người tiếp thu nhanh nhất. Trước đó nàng đã tận mắt nhìn thấy Trương Vinh Phương và Đế Giang nhanh chóng đề thăng từng ngày từng tháng.

Sớm đã bị chấn động đến tê dại.

Hiện tại tuy lại bị chấn động một lần, nhưng thói quen thành tự nhiên, rất nhanh đã khôi phục bình thường.

“Lại nói tiếp thật sự có khả năng, nói không chừng Nhân Tiên chi đạo này thật đúng là một loại cảnh giới tương tự Cực Cảnh. Tác dụng phụ chính là hút máu, chỉ có điều so với Cực Cảnh khác mà nói, tác dụng phụ của Cực Cảnh Nhân Tiên phải tập trung hơn nhiều, cũng đơn nhất hơn nhiều.” Nàng như có điều suy nghĩ.

“... Đi thôi, đi gặp vị Tông Sư mới kỳ tài ngút trời này!” Đông Phương Mục ho khan vài tiếng, dẫn đầu đi về phía trước.

Ba người cùng nhau tến tới gần, rất nhanh đã bị Trương Vinh Phương phát hiện.

Lúc này ba cánh tay trên người hắn cấp tốc khôi phục thành hai cái, cơ thể cũng co rút lại, phóng ra mảng lớn hơi nước nóng hổi, khôi phục thành trạng thái bình thường vốn có.

Nhìn ba người Thiên Nữ đến gần, Trương Vinh Phương thở dài một tiếng, nghênh đón, gượng cười.

“Quả nhiên là không nghĩ tới, đánh một Linh Tướng yếu kém như vậy mà vẫn chật vật thế này, khiến ba vị chê cười rồi.”

Lúc này mặc dù cơ thể hắn đã mọc ra lại cánh tay mới, nhưng chịu tổn thương, mất nhiều tinh huyết như vậy, nhất thời tổn thương nguyên khí nặng nề, rất chi là suy yếu.

Những thứ này vẫn được thôi, chỉ cần hút nhiều máu là có thể khôi phục. Mấu chốt vẫn là tâm thần.

Trương Vinh Phương có thể cảm giác được, sau trận chiến ban nãy, tâm thần hắn hao tổn cực đại. Lúc này mơ hồ có loại cảm giác mệt mỏi rã rời, muốn nghỉ ngơi.

Loại tổn thương trên trình tự tinh thần này, không biết bao lâu mới có thể khôi phục.

Nếu thêm một lần nữa, sợ là chưa chắc đã có thể lại bạo phát, đột phá áp chế tràng ý chí Hàng Thần kia của Tang Lan.

Lúc này ba người đến gần, đang định mở miệng chúc mừng, nghe thấy những lời của Trương Vinh Phương, nụ cười trên khuôn mặt già nua của Đông Phương Mục hơi cứng ngắc.

Lời nói này thật là có trình độ, mơ hồ có hương vị Nho giáo của ông ta trong đó…

Sự tồn tại như Linh Tướng, đặt ở bên ngoài hầu như chính là cường giả vô địch thiên hạ.

Trừ những người cao cấp nhất của các thế lực lớn những kia ra, còn có ai có thể làm gì bọn họ?

Trên cơ bản, trước khi Linh Tướng hành tẩu đều phải thăm dò rõ ràng mấy khu vực có uy hiếp, sau đó tránh khỏi.

Còn lại chính là tung hoành thiên hạ, không ai địch nổi.

Mà trận chiến hôm nay, sợ là sau này khu vực của Nhân Tiên quan cũng sắp bị tăng lên trình tự phải tránh khỏi.

Chuyện đại hỷ đủ để truyền vang thiên hạ, dương danh hậu thế như này, vị này lại có thể… ghét bỏ mình đánh quá thảm hại??

“Bất kể như thế nào, đa tạ quan chủ xuất thủ cứu giúp, bằng không, có khi cái mạng này của lão hủ thực sự chỉ có thể đánh mất ở đây.” Đông Phương Mục không hổ là Đại Tông Sư Nho giáo, quản lý biểu cảm rất tốt.

“Lão tiên sinh khách khí, tại hạ cũng là may mắn gặp dịp, vừa vặn phát hiện Thiên Nữ và Nhiễm Tông Sư ở đây, bởi vì là cố nhân bạn tốt, ra tay tương trợ cũng là chuyện đương nhiên.” Lúc này thân thể Trương Vinh Phương đã khôi phục như lúc ban đầu, máu tươi tổn thất khi sử dụng Âm Hồng trước đó, bây giờ cũng lại được tái tạo tốt, bổ toàn.

“Mạo muội hỏi một câu, lão tiên sinh cũng là Cực Cảnh?” Trương Vinh Phương tương đối hiếu kỳ đối với chuyện này.

Có thể giao thủ với một Linh Tướng cùng với một Đại Tông Sư lâu như vậy trước khi hắn đến, còn có thể chính diện đánh tan một Đại Tông Sư Bái Thần trong đó.

Có thể thấy được thực lực của lão nhân trước mắt.

Tiếp xúc với nhiều Cực Cảnh, đã thấy rất nhiều bệnh tâm thần, ấn tượng của Trương Vinh Phương với lão nhân trước mắt cũng không tệ lắm.

“Cực Cảnh à…. xem như là vậy, cũng không tính là vậy.” Đông Phương Mục gật đầu xong, lại lắc đầu.

“Chỉ giáo cho?” Trương Vinh Phương, Thiên Nữ, Nhiễm Hân Duyệt đều bị lời này khơi gợi lên lòng hiếu kỳ.

Bình Luận (0)
Comment