Cả hội ngắm hoa, toàn bộ được tiến hành trong lầu các này, bây giờ người tới đây đã chừng ba mươi mấy người.
Ngoài Trương Vinh Phương, Trương Vinh Du còn điều động thêm hai mươi lăm người, đều là tôi tớ gia đinh trong phủ đệ đưa đến tạm thời cho đủ số.
Trừ hắn là cao thủ lục phẩm, còn lại hảo thủ chỉ có cấp bậc tam phẩm, và một vài gia đinh cường tráng biết ít quyền cước côn bổng đấu pháp.
Những gia đinh này cũng là tráng hán khí huyết tràn đầy, đều là người bình thường. Duy trì trật tự thì vẫn ổn, nhưng gặp phải phiền phức thì chắc chắn toàn bộ vô dụng.
Chẳng qua Trương Vinh Phương không thèm để ý đến những thứ này, dù sao cũng chỉ là một hội ngắm hoa, chẳng thể quậy ra chuyện gì được.
Lúc này hắn vừa nghe mấy người tỷ tỷ líu ríu nói tình huống, giá cả, độ khó chăm sóc của các loại hoa. Lại vừa tùy ý liếc mắt nhìn các nơi trong lầu các.
Bộ phận quan trọng đều có gia đinh trông coi, vấn đề không lớn, chủ yếu là khống chế mâu thuẫn xung đột giữa các khách tới đây.
Cuối cùng Đồng Nguyện đạt được một con bướm màu lam, điều này khiến tâm trạng hắn không tệ. Tối thiểu năng lực giữ mạng đạt được sẽ tăng lên trên diện rộng, có giúp đỡ rất lớn đối với dự định tiếp theo của hắn.
*
*
*
Ở một nơi cách tòa lầu các này vài trăm mét.
Trong một quán rượu nhỏ ven đường.
Mấy người bán hàng rong cầm đòn gánh, chọn hàng hóa, mới ngồi xuống uống ít rượu, vừa cúi đầu nói chuyện, thỉnh thoảng lại vừa dùng khóe mắt liếc qua, nhìn về phía lầu các tổ chức hội ngắm hoa.
“Cả lầu các tổng cộng ba tầng, mục tiêu hoạt động ở tầng thứ ba. Bây giờ cao thủ trong nội thành đã ra hết, phối hợp côn đồ còn sót lại càn quét xung quanh, phối hợp xây dựng lại. Chúng ta chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ trong nửa khắc, là có thể thoát thân.”
Một người thấp giọng nói.
“Chỉ là một nữ tử không người dạy không người nuôi, kết hợp với một tên điên người Linh, con của bọn chúng lại muốn nắm giữ quyền thừa kế? Hôm nay chúng ta phải dạy cho nó hiểu, trên đời này không phải thứ gì cũng có thể đạt được dựa vào tính toán!”
Ánh mắt mấy người giao thoa, lại tiếp tục nhanh chóng cúi đầu.
Không bao lâu sau, đã nhấp vài chén rượu, một nhóm năm người, lần lượt đứng dậy, hình thành trận hình tản ra đi đến lầu các hội ngắm hoa.
“Đã biết rõ tình huống trong lầu các, cao thủ phụ trách an toàn không nhiều, chỉ cần phải chú ý ba người. Hai hảo thủ bình thường mới Nhập Phẩm, học trường côn, còn lại một tên là đệ đệ ruột của Trương Vinh Du, nghe nói là võ giả cao phẩm, xuất thân từ Đại Đạo Giáo.”
“Chẳng qua là một tên Lục Phẩm thôi, đến lúc đó để ta giải quyết người này, mấy người tốc chiến tốc thắng, nếu có gì chậm trễ, sư phụ tự sẽ ra tay. Chỉ cần Trương Vinh Du bỏ mình, con của nàng ta mất đi chỗ dựa, nhất định không thể thừa kế vị trí Quân Tử!”
Mấy người nhỏ giọng trao đổi, cách lầu các càng ngày càng gần, tất cả đều nhao nhao ngậm miệng không nói nữa, thần sắc càng trở nên lạnh lùng hơn.
Trên lầu các.
Hình như Trương Vinh Phương có cảm giác, nhìn xuống con đường phía dưới lầu.
Dòng người dưới lầu cuồn cuộn, xe bò vận chuyển hàng hóa vẫn đang di chuyển ra ngoài thành như cũ.
“Làm sao vậy? Vinh Phương?” Trương Vinh Du đang lôi kéo một cô nương áo lam bên cạnh vui vẻ đến gần bên này.
“Nhanh nhanh nhanh, đến đây làm quen đi, vị này là thân muội của Lan phu nhân bạn tốt của ta, cũng tập võ nhiều năm bên ngoài, bây giờ về thành, nhậm chức phủ vệ trong thành!”
Trương Vinh Phương nhìn về phía nữ tử kia, đối phương mắt sáng răng trắng, màu da là màu lúa mì khỏe mạnh, dáng người cong trước sau lồi lõm, hai chân mạnh mẽ thon dài hữu lực, đúng là tư thái của người tập võ.
“Muội muội họ Lý, tên một chữ một chữ Chân, nào, Chân muội muội, đây cũng là thân đệ của tỷ tỷ - Vinh Phương, Trương Vinh Phương. Mấy người làm quen đi!” Trương Vinh Du kéo hai người lại với nhau, cười tủm tỉm giới thiệu nói.
Thực ra Lý Chân không có hứng thú gì, nhưng không chịu nổi Trương Vinh Du nhiệt tình như lửa, để nàng kéo đến.
Nàng xuất thân từ một nhánh cao tầng trong Nho giáo, thiên phú và thực lực vượt xa khỏi tưởng tượng của người bình thường, không để những cao thủ cao phẩm tự gọi là ngoại môn này vào mắt.
Cũng do trước đó Trương Vinh Du đã giúp nàng rất nhiều, quan hệ giữa hai người tâm đầu ý hợp, tự đáy lòng nàng cũng nhận Trương Vinh Du làm nghĩa tỷ. Mới không thể không tạm dừng thời gian khổ tu học sách ngày thường, đến đây giúp đỡ.
Lại không ngờ…
Nàng ngẩng đầu, hai mắt nàng đối diện với đôi mắt Trương Vinh Phương, lại phát hiện thế mà đối phương cũng là dáng vẻ bình thản còn vẻ mặt lại bất đắc dĩ.
“Các ngươi cố gắng tâm sự, đều là người tập võ, tóm lại vẫn có chủ đề nói chuyện hơn những nữ tử yếu nhược như chúng ta.” Trương Vinh Du ở một bên trừng mắt, đưa mắt ra hiệu với hai người, rồi vui vẻ đi ra.