Nếu như là kiểu người như đệ đệ trước kia, đương nhiên nàng sẽ không đặt chủ kiến lên trên người Lý Chân, nhưng bây giờ không phải Vinh Phương cũng cùng cấp rồi sao?
Tuổi còn trẻ đã bước vào hàng ngũ cao phẩm, tương lai phát triển ra sao cũng còn chưa biết.
Tiềm lực thực lực như vậy, có tư cách tiếp xúc thử với Lý Chân.
Nói không chừng đúng lúc duyên phận của hai người đến rồi, thành công tình đầu ý hợp thì sao?
Lý Chân có thiên tư trác tuyệt, bối cảnh thâm hậu, nếu thật sự có thể thành công, thì đó cũng là một sự giúp đỡ lớn.
Trương Vinh Du đi xa.
Lý Chân nhìn Trương Vinh Phương. trước mặt
“Xem ra, ngươi cũng rất bất đắc dĩ, không muốn Tiểu Ngư tỷ kéo ngươi đến làm quen với ta?”
“Tỷ tỷ vui vẻ là được rồi.” Trương Vinh Phương cười cười.
“Ngược lại ngươi cũng thú vị.” Ấn tượng của Lý Chân về hắn đã tốt hơn nhiều. Một người có thể bao dung thân nhân của mình như thế, chung quy không phải là người xấu.
“Ngươi cũng hơi thú vị.”
Trương Vinh Phương mỉm cười, liếc qua Ám Quang Thị Giác là có thể nhìn ra, có vẻ như nữ tử trước mặt này có chút nội tình, còn mạnh hơn quân nhân phẩm cấp tầm thường không ít, không khác với nhóm Siêu Phẩm như Đinh Du cho lắm. Thậm chí còn mạnh hơn Trương Chân Hải khí huyết tuôn trào.
Tuổi như vậy, độ cao võ công như vậy, không phải thế lực tầm thường như thế có thể nuôi dưỡng ra được.
Không còn nghi ngờ gì nữa, tỷ tỷ có thể tiếp xúc với quân nhân ở tầng thứ này, hẳn là có liên quan đến bí ẩn phía sau nàng.
“Ta có gì thú vị?” Lý Chân hỏi lại.
“Người được tỷ tỷ công nhận rất ít, nhưng một khi công nhận một người, thì nhất định sẽ có chỗ hơn người.” Trương Vinh Phương trả lời.
“Ngươi đang lấy lòng ta?” Lý Chân cười nói.
“Chỉ là ăn ngay nói thật.”
“Vậy thì nghe lời nói thật này cũng không tệ.” Lý Chân đi đến bên cạnh rào chắn giếng trời, nhìn xuống dưới.
“Nói mới nhớ, ngươi đã là quân nhân, lại đã từng xuất thân từ Đại Đạo Giáo, có thái độ thế nào đối với đại thế thiên hạ hôm nay?” Nàng cao giọng hỏi.
Đây là thiên tính của những người có chút bản lĩnh.
Trong lòng Trương Vinh Phương bật cười. Những người hơi có chút bản lĩnh vẫn cứ thích chỉ điểm giang sơn, miệng lưỡi lưu loát. Cảm thấy mình cũng có thể được tính là một nhân vật trong bàn cờ thiên hạ này.
“Bây giờ đại thế thiên hạ hướng tới ổn định, Đại Đạo Giáo làm đầu, ký kết đại giáo minh, chỉnh hợp tất cả tôn giáo tán loạn, lại tăng mạnh mức độ khống chế đối với các nơi rất lớn.” Hắn thuận miệng trả lời.
“Nói như vậy, ngươi đang cảm thấy tương lai còn có thể càng ngày càng ổn định?” Lý Chân nhíu mày nói. Nàng mặc trang phục quân nhân tu thân, cùng cách ăn mặc với trang phục cưỡi ngựa, phát huy dáng người có đường cong nổi bật vô cùng tinh tế, lúc này hỏi vặn lại, mơ hồ lộ ra sức quyến rũ không tên.
“Bất kể có ổn định hay không, điều ta muốn làm chính là nỗ lực tập võ, chuẩn bị sẵn sàng để về sau bảo vệ gia tỷ.” Trương Vinh Phương trả lời.
“Ta cũng sẽ bảo vệ Tiểu Ngư tỷ. Muốn có thể bảo vệ nàng cũng không dễ đâu, cần có thực lực rất cao mới được. Nghe nói thiên phú của ngươi không tệ, có rảnh luận bàn một chút không?” Lý Chân nói.
“Hay là bỏ đi thôi, tập võ là để đình chiến, không phải là dùng để tranh cường háo thắng.” Trương Vinh Phương khẽ lắc đầu.
“Nói như vậy là ngươi không dám? Hay là lo lắng thua ta thì mất mặt?” Lý Chân nhíu mày.
Trương Vinh Phương còn muốn nói điều gì đó. Đột nhiên lầu dưới bắt đầu rối loạn một hồi.
Hai người đồng thời bị thu hút sự chú ý, đi tới trước cửa sổ nhìn xuống dưới.
Bành!
Một người bán hàng rong rút một thanh kiếm một lưỡi ra từ trong đòn gánh, dùng tốc độ cao nhất chém một nhát về phía trước, hung hăng chém thẳng vào cửa chính của lầu các.
Then cửa đứt gãy, mấy người vội xông vào, trên đường đi thoải mái chém ngã gia đinh hộ vệ đang bảo vệ xông tới.
Sau đó lên thẳng lầu hai.
Hai tên hảo thủ phẩm cấp lầu hai cầm cương đao trong tay, rống to vọt tới.
“Không biết tự lượng sức mình!” Một người cười lạnh, đưa tay chém một kiếm, kiếm quang phân tán thành hai điểm, vừa vặn đâm chính xác trúng hai cổ tay của đối phương.
“Buông tay!”
Hai tiếng leng keng loảng xoảng, cương đao rơi xuống đất, gia đinh lui lại, lập tức phân thắng bại.
Nhân lúc người này chế ngự hộ vệ, những người còn lại nối đuôi nhau xông lên lầu ba.
Trương Vinh Phương ở lầu trên cau mày lại, đi đến trước thang lầu, chuẩn bị ra tay.
Keng!
Đúng lúc này, đột nhiên kiếm quang ngân sắc sáng lạn ngời ngời nổ tung ở đầu bậc thang.
Kiếm quang kia nở rộ như hoa, lộng lẫy dị thường. Chỉ là trong nháy mắt, đã lần lượt đâm trúng mấy người xông lên lầu.
Tiếng kiếm gãy rơi leng ka leng keng lả tả trên đất.
Sau đó hoàn toàn yên tĩnh lại, không còn tiếng vang gì nữa.