“Mời ngài chờ ở đây một chút, một lúc sau Thiên Nữ đại nhân mới đến, sẽ đến đây gặp mặt ngài.”
Người dẫn đường cũng là người học võ, bước chân lúc đi lại như bay, lúc này đã đến chỗ, hắn dùng thái độ cung kính dặn dò Trương Vinh Phương.
Không còn nghi ngờ gì nữa, người này cũng là kẻ biết được chút nội tình.
Lúc này Trương Vinh Phương theo sát phía sau, đã tới bên cạnh đạo tràng.
“Được.”
Hắn khẽ gật đầu, nhìn ra được lần tiệc tối này là do Nghịch Thời hội tổ chức, lúc này hắn nhìn xuống đám người ở phía dưới.
Đại bộ phận những người này đều là người bình thường, không hề có một quân nhân nào, ngược lại bên cạnh bọn họ mang theo quân nhân bảo tiêu không ít. Lúc này đang ngồi tốp năm tốp ba, tự nói chuyện phiếm riêng phần mình, vẻ mặt tươi cười.
Trận đại tai đã xảy ra ở đây lúc trước, cứ như bọn họ không nhìn thấy bất cứ di chứng gì cả.
Trương Vinh Phương đang quét mắt cảnh vật chung quanh, đột nhiên ánh mắt dừng lại, nhìn thấy một bóng người quen thuộc trong đám người.
Những ngày gần đây Lư Mỹ Sa đều buồn bực không vui, nàng không biết mình có chuyện gì, có thể từ sau hôm đó, tâm trạng nàng cứ luôn không tốt.
Cho tới hôm nay, bạn thân kéo nàng tới tham gia một yến hội, nói là nơi này có thể quen biết với rất nhiều nhân vật ưu tú, nàng ôm ý nghĩ giải sầu một chút, bèn tới đây.
“Mỹ Sa, lần này rất khó kiếm được thư mời, ngươi nể nang mặt mũi ta một chút được không? Đừng cứ nghiêm mặt mãi.” Bạn tốt Hàn Lộ Tư bên cạnh bất đắc dĩ nói.
Khó khăn lắm mới lấy được thư mời, kết quả bạn tốt hoàn toàn không nể nang mặt mũi, chỉ trang điểm qua loa rồi đến đây luôn.
“Buổi tiệc tối này hoàn toàn khác những buổi tiệc trước đó, người tổ chức cũng không phải là người bình thường, ngay cả doãn phu nhân của phủ Vu Sơn cũng vừa mới tới qua một lần. Thanh niên tài tuấn được mời tới rất nhiều, đềukhông phải kẻ tầm thường. Nếu ngươi có lòng, quả thực là phải tìm hoa cả mắt!” Hàn Lộ Tư không có bối cảnh như Lư Mỹ Sa, cũng không phải xuất thân là quý tộc người Linh, tiêu chuẩn chọn lựa vị hôn phu tương lai cũng thấp hơn nàng rất nhiều.
Lư Mỹ Sa từ chối cho ý kiến, sau khi được kiến thức rất nhiều tinh anh thiên tài ở Đại Đô, rồi lại so sánh với cái nơi như thế này, là cảm giác chẳng còn gì khác.
Chỉ là…
Đột nhiên đôi mắt nàng dừng lại, ánh mắt nhìn về phía nơi nào đó ở biên giới đạo tràng.
“Trương Vinh Phương?”
“Tại sao hắn lại đến tận nơi này? Không phải mỗi ngày hắn đều phải mở y quán của hắn sao?”
Lư Mỹ Sa kinh ngạc nhìn Trương Vinh Phương đứng ở bên sân, nhất thời không biết nên nói gì.
Đột nhiên, trong lòng nàng nghĩ ra được một nguyên nhân.
“Đúng rồi. Chắc chắn hắn là thấy mấy ngày nay ta không đi tìm hắn, sau đó nghe được chuyện về yến hội này, cho nên chủ động tới tìm ta.”
“Đúng rồi. Nếu không phải như thế, vì sao hắn lại có sự trùng hợp thế này, cùng tới tham gia tiệc tối lần này giống như ta?”
Nàng tin tưởng vào một đạo lý, trên đời này, có thể sẽ có một lần trùng hợp, nhưng tuyệt đối không có khả năng xảy ra hai lần trùng hợp liên tục.
Vì trùng hợp như vậy, đã không được gọi là trùng hợp nữa, mà là cố ý.
“Hắn đặc biệt đến đây vì ta, tới nơi ồn ào mà hắn không thích sao?” Đột nhiên trong lòng Lư Mỹ Sa tuôn trào cảm động.
Lúc này, nàng không thèm quan tâm đến Hàn Lộ Tư líu ríu nói chuyện bên cạnh nữa, chủ động đi đến chỗ Trương Vinh Phương.
Hai người nhanh chóng tới gần.
Là một trong các nữ tử chưa lập gia đình lại có tư sắc bối cảnh đều thượng thừa, được tân khách luôn luôn chú ý.
Thực ra người chú ý đến Lư Mỹ Sa cũng không ít.
Lúc này nhìn thấy nàng chủ động đi đến chỗ một nam tử, chú ý của không ít người đều bị chuyển dời lên người Trương Vinh Phương.
“Thật là đúng dịp. Ngươi cũng tới đây?” Lư Mỹ Sa cười vén lại sợi tóc bên thái dương, lên tiếng nói.
Ngột ngạt trước đó, một nháy mắt ngay khi nhìn thấy đối phương, đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi đâu.
“Ừm, có người mời tới.” Trương Vinh Phương trả lời.
Lư Mỹ Sa cười cười, không vạch trần lời nói dối nho nhỏ của đối phương. Cấp bậc của lần tiệc tối này tương đối cao, có thể lấy thư mời cũng không dễ, đặc biệt hẳn là đối phương không tìm ca ca tẩu tử để xin, mà là dựa vào bản thân mình.
Nàng hiểu rất rõ, tổng cộng thư mời trong phủ nhận được là ba tấm, mỗi một tấm đều viết một cái tên tương ứng, không thể chuyển nhượng cho tặng.
Mà tuy Trương Vinh Phương là võ giả cao phẩm, có khả năng nhận được mời, nhưng mối quan hệ của hắn hạn hẹp, lại không hứng thú tới chỗ náo nhiệt thế này, cho nên mấy lời thế này, chẳng qua là trả lời vì giữ mặt mũi mà thôi.
Mà như vậy, thì lại càng hiếm có.