Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta (Dịch Full)

Chương 1448 - Chương 1448 - Điều Tra (7)

Chương 1448 - Điều tra (7)
Chương 1448 - Điều tra (7)

Xuân nha vừa đâm chồi, chạc cây cành cây trong viện cũng chầm chậm có màu xanh lá của sự sống.

Trương Vinh Du mặc váy dài màu lam nhạt, trước ngực thêu một bó hoa lá màu xanh dương đồng dạng, dưới chân mặc đôi guốc gỗ lót da cừu, lúc này đi phía trước, mỗi một bước dưới chân đều phát ra tiếng vang thanh thúy.

“Vinh Phương, ta biết đệ muốn hỏi cái gì, thực ra ta cũng chú ý tới bên chỗ Tiểu Hoán Thanh. Thực ra nó chỉ biểu hiện hơi ngang bướng chút xíu, thực chất bản tính nó vẫn tốt.”

“Bản tính tốt, ý là biểu hiện bây giờ của nó không phải là bản tính của nó? Mà là do vật bên ngoài ảnh hưởng?” Trương Vinh Phương nghe ra ẩn ý trong đó.

Hắn không tin người có tâm kế như tỷ tỷ, sẽ bị đứa nhỏ lớn bằng quả rắm như Tiểu Hoán Thanh lừa gạt.

Cho nên nhìn như vậy, thì hẳn là tỷ tỷ đã sớm biết rồi.

Quả nhiên, Trương Vinh Du trầm mặc.

“Nó là huyết mạch của người Linh. Có nhiều thứ chắc chắn là không tránh thoát được. Cũng không loại bỏ được.”

“Huyết mạch người Linh cũng có người tốt giống như tỷ phu vậy.” Trương Vinh Phương phản bác.

“Đúng vậy, cho nên Tiểu Hoán Thanh thành ra như vậy cũng chỉ tạm thời thôi. Sau này, rất nhanh thôi nó sẽ thoát khỏi ảnh hưởng, khôi phục về bình thường. Đệ không cần lo lắng.” Có vẻ như Trương Vinh Du đã biết gì đó.

“….” Trương Vinh Phương thở nhẹ ra. “Là Nho giáo sao?”

Im lặng.

Trương Vinh Du dừng bước chân lại, đứng cứng ngắc tại chỗ.

Đôi mắt đẹp của nàng đảo tới đảo lui, vẫn không quay đầu nhìn đệ đệ.

Thật lâu sau, không biết là gần mười phút, hay là dài hơn nữa.

Nàng mới chậm rãi lên tiếng.

“Xem ra, đệ cũng đã nghe tiếng gió.”

“Dù sao cũng sống chung với nhau lâu như vậy, ít nhiều cũng nên biết được một ít.” Trương Vinh Phương trả lời. “Tỷ nên nói rõ chân tướng cho ta nghe đi. Nếu không lỡ có xảy ra chuyện, ta hoàn toàn không biết nên giúp tỷ như thế nào.”

“Giúp ta?” Trên mặt Trương Vinh Du hơi lộ ra nụ cười. Đó là một nụ cười vui mừng mang theo hy vọng nào đó.

“Vinh Phương, bây giờ đệ cũng đã trưởng thành. Biết thông cảm cho tỷ tỷ rồi. Nhưng, việc của Tiểu Hoán Thanh không cần đệ quan tâm. Ta tự có chừng mực của mình.”

“Tỷ tỷ, tỷ…..” Trương Vinh Phương hơi nhíu mày.

“Tiểu Hoán Thanh, ta rất yêu nó, nhưng không có cách nào khác. Thế đạo này là như thế. Thứ ta mong muốn, phu quân mong muốn, vẫn phải bỏ ra chút giá phải trả.” Trong mắt Trương Vinh Du lóe lên một tia bất đắc dĩ.

Nàng lại đưa lưng về phía quá khứ lần nữa, không nhìn Trương Vinh Phương.

“Vinh Phương, đệ có còn nhớ, những lời năm đó ta đã nói với đệ khi ta tìm được đạo tịch cho đệ hay không?”

Trương Vinh Phương sửng sốt, ký ức khi đó rất mơ hồ, là thuộc về Trương Vinh Phương trước kia, nhưng hắn vẫn có thể nhớ lại.

“Còn nhớ.” Hắn nói, nguyên chủ hung hăng tát Trương Vinh Du một bạt tai.

Trương Vinh Du gật đầu, cười.

“Thế giới này tàn khốc như vậy, muốn có được nhiều hơn nữa, thì nhất định phải nỗ lực càng nhiều hơn. Trèo lên trên, thì nhất định phải nỗ lực càng nhiều để vượt qua nhiều người hơn nữa.”

“Nhưng Tiểu Hoán Thanh….” Trương Vinh Phương mơ hồ hiểu được ý tứ của tỷ tỷ.

“Tỷ tỷ rất yêu nó, nhưng không có cách. Với lại, Nho giáo đã từng đảm bảo với ta, đây chỉ là bắt đầu nên mới như thế, sau này bọn họ sẽ từ từ dẫn dắt nó đi vào quỹ đạo.” Trương Vinh Du chân thành nói.

“Vì thúc đẩy việc này, mà ta đã bỏ ra rất nhiều rất nhiều tâm huyết và tinh lực. Cho nên, không cần phải nói đến việc này nữa.” Trương Vinh Du chân thành nói.

“Tỷ…” Trương Vinh Phương hoàn toàn không ngờ câu trả lời sẽ là như thế này.

Giờ phút này, cứ như đây là lần đầu tiên hắn quen biết tỷ tỷ ruột luôn luôn quan tâm yêu thương nguyên thân của hắn.

Trước đó, ấn tượng trong lòng hắn, tỷ tỷ Trương Vinh Du vẫn luôn là một nữ tử xinh đẹp quan tâm thương yêu đệ đệ, tình cảm chân thực với phu quân, lại có chút tâm kế.

Nhưng bây giờ.

Đột nhiên hắn hơi không thể nhìn thấu được nàng nữa.

Trong thế đạo ăn thịt người kia, tỷ tỷ có thể trèo lên trên từng bước một từ tầng dưới chót, leo đến độ cao bây giờ.

Rốt cuộc phải dựa vào cái gì?

Ban đầu, quả thực tỷ tỷ vô cùng yêu thương đệ đệ, nhưng vẫn nhẫn tâm bỏ mặc một mình mình lang thang như cũ, cuối cùng đệ đệ mới gia nhập Thanh Hòa Cung.

Sau đó, những năm gần đây, quả thực Trương Vinh Du không ngừng ủng hộ hắn, nhưng có rất nhiều lúc, nàng không xử lí theo cảm tính, mà từ đầu tới cuối, nàng luôn luôn không để lỡ mà làm chuyện riêng của mình.

Lời nói và việc làm thế này, không để bất cứ kẻ nào có thể lay động!

Nhất thời, hình như hắn đã hiểu ra rất nhiều điều.

“Vinh Phương, đừng như vậy.” Lúc này Trương Vinh Du cũng nhẹ nhàng thở dài. “Con người trong thế giới này, rất nhiều chuyện đều phải đi ngược dòng nước, không tiến tất lùi. Lùi lại, có lẽ sẽ thuyền lật người vong.”

Bình Luận (0)
Comment