Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta (Dịch Full)

Chương 1450 - Chương 1450 - Điều Tra (9)

Chương 1450 - Điều tra (9)
Chương 1450 - Điều tra (9)

Trương Vinh Du cười: “Sinh mệnh của nó đã rất tốt, nếu có cơ hội, vì sao không thể làm cho nó tốt hơn nữa chứ?”

“Nếu như thua thì sao?”

“Thua?” Ánh mắt Trương Vinh Du lộ ra một tia thương cảm: “Vậy cũng là do mạng của nó thôi. Chẳng qua người của Nho giáo đã nhắc đến việc này với ta, khả năng việc này thành công rất lớn, nếu không cũng sẽ không có nhiều người tranh giành như vậy. Ngươi yên tâm đi.”

Trương Vinh Phương không biết nên nói cái gì cho phải.

Lúc này hắn đã không còn lập trường để nói nữa.

Vốn dĩ hắn còn dự định hỏi thăm thứ đồ để trên người Tiểu Hoán Thanh có tác dụng gì? Nhưng hiện tại xem ra, cái gì tỷ tỷ cũng hiểu rõ, cái gì cũng biết.

Thậm chí, có thể những thứ này là do chính bản thân nàng cầu xin mà được.

Hắn nhanh chân đi ra khỏi hậu viện, quay về trong sân nhỏ Tiểu Hoán Thanh ở lần nữa.

Lúc này Trương Hoán Thanh đang được một lão sư Nho giáo dạy bảo, học tập câu đơn văn tự.

Dùng văn học kinh điển tại các trường dạy vỡ lòng cùng loại với tam tự kinh.

Kỳ quái là, khi có giáo viên ở đây, rõ ràng biểu hiện của Tiểu Hoán Thanh lại bình thường hơn rất nhiều, chú ý nghe giảng, trả lời câu hỏi cũng rất lễ phép.

Mặc dù non nớt, nhưng trẻ con là như thế mà.

Hình như là tiểu tử này phát hiện Trương Vinh Phương đang quan sát ở phía xa, lúc ánh mắt Tiểu Hoán Thanh quét qua bên này, thì chợt khẽ run lên, lúc này ngồi đoan chính hơn nữa.

Mặt Trương Vinh Phương không biểu cảm, nhớ lại câu trả lời vừa nãy của tỷ tỷ, không hiểu sao trong lòng có cảm giác phức tạp.

“Mấy người đều biết hết sao?” Đột nhiên hắn mở miệng hỏi.

Ở sau lưng hắn, không biết từ khi nào đã có thêm một bóng người, người vừa tới mặc trang phục màu đen viền đỏ bó sát người, làn da màu lúa mì khỏe mạnh, tư thái nóng bỏng, khuôn mặt lại lạnh lùng thanh tú.

Chính là Lý Chân hiện đang đảm nhiệm công tác hộ vệ tất cả phủ Mộc Xích.

“Biết.” Lý Chân đáp lại. “Hẳn là ngươi cũng biết rất nhiều thứ. Vậy ta không lừa ngươi làm gì.”

“Mời nói.” Trương Vinh Phương xoay người nhìn về phía đối phương.

“Đây là giai đoạn tất nhiên phải trải qua. Kiếm linh sẽ dần dần thay đổi thể chất của Tiểu Hoán Thanh đến mức thích hợp tập võ hơn nữa, nhưng trong quá trình đó sẽ có thêm chút ít ảnh hưởng không tốt. Bình thường đại khái ảnh hưởng này xuất hiện chừng một năm rồi sẽ biến mất. Trong lúc này cần phải ở bên cạnh quản giáo, uốn nắn, dẫn dắt liên tục không ngừng.” Lý Chân giải thích nói.

“Kiếm linh chính là phụ kiện hình kiếm màu tím mà nó đeo trên người?” Trương Vinh Phương hỏi.

“Đúng thế.”

“Nếu như ta lấy nó đi thì sao?”

“Bây giờ đã tiến hành được hơn phân nửa. Một khi lấy kiếm linh đi, tâm thần của Tiểu Hoán Thanh sẽ hoàn toàn trở nên thất thường, hoặc là tính tình thay đổi cực lớn, trở nên hỏng bét hơn cả bây giờ, thậm chí, có thể sẽ điên luôn.” Lý Chân trả lời.

“….” Trương Vinh Phương dùng ngũ giác cảm giác, mọi thứ nói cho hắn biết, Lý Chân thật sự không nói láo.

Tốc độ lưu thông máu và nhịp tim của nàng đều như cũ.

Trương Vinh Phương trầm mặc một lát, mới lên tiếng lần nữa.

“Được, vậy ta sẽ chờ đủ một năm. Nếu hết thời gian một năm, nó không thể khôi phục bình thường lại, ta sẽ lấy cái mà ngươi gọi là kiếm linh đi.”

“Không cần ngươi nói, đến lúc đó chúng ta cũng sẽ tự động lấy kiếm linh đi.” Lý Chân trả lời.

Quả thực nàng không lừa gạt đối phương, thực ra mục đích của kiếm linh là vì cải thiện thể chất, để người ta có thể thích hợp thừa kế một trong những Quân Tử kiếm hơn.

Nếu thời gian một năm mà vẫn không được, vậy thì đại biểu Trương Hoán Thanh cực kỳ không thích hợp để thừa kế Quân Tử kiếm, như vậy nhất định sẽ phải bị đào thải.

Đến lúc đó, cho dù hắn có muốn tiếp tục nữa cũng không được.

Trương Vinh Phương không nói thêm lời nào, quay người rời khỏi.

*

*

*

Một tháng sau.

Khe núi Nguyện Nữ.

Trương Vinh Phương chậm rãi đứng dậy khỏi trạng thái ngồi xếp bằng.

Thời gian một tháng, cộng thêm số lượng trước đó, hắn đã góp nhặt thêm được 40 điểm thuộc tính.

Lần này, hắn không cộng vào giá trị sinh mệnh như trước nữa.

Đến vị trí bây giờ, thực ra giá trị sinh mệnh của hắn đã tạm thời đủ rồi.

Sau này phải hoàn thành tất cả huyết thống Huyết tộc Thủy tổ, số lượng cần dùng không phải chút xíu bốn mươi điểm thuộc tính như thế này nữa.

Sắp tới đây cần phải phối hợp cho Tiết Đồng rời khỏi đây, để đề phòng biến số, hắn cần nhiều lực thực chiến tức thời hơn nữa.

Cho nên.

Ánh mắt Trương Vinh Phương dừng lại, rơi xuống dòng cảnh giới võ đạo trên thanh thuộc tính.

[Hư Tượng phù pháp -- Tông Sư Mãn Nguyệt.]

Cảnh giới này đại biểu hắn đã kẹt ở cảnh giới Tông Sư rất lâu rồi.

Ừm, được chừng một năm.

Nếu như là những Tông Sư khác, mới qua thời gian ngắn ngủi một năm, sợ là hoàn toàn không quan tâm.

Bình Luận (0)
Comment