Nhưng hắn khác bọn họ, từ khi hắn bắt đầu tập võ cho đến bây giờ, cũng mới có mấy năm.
Một năm đối với hắn mà nói, thật sự rất dài.
“Thử lại một lần nữa.” Trong lòng Trương Vinh Phương quyết định.
Tấn cấp lên Đại Tông Sư, cần cảm ngộ vận dụng từ trường tinh thần ý chí.
Bình thường Đại Tông Sư có thể dùng từ trường tinh thần ý chí của chính mình, bảo vệ bản thân. Đồng thời có thể sử dụng cấp độ Chung Thức trong thời gian vô hạn, vì hình thái Chung Thức tiêu hao rất nhiều, đối với tinh thần cơ thể cũng có ảnh hưởng lâu dài cực lớn, thời gian dài có thể sẽ giảm thọ. Cho nên bình thường Đại Tông Sư có yêu cầu cao hơn đối với khả năng điều hòa tố chất thân thể và tinh thần.
Chắc chắn cường độ thân thể hắn không sao hết. Nhưng tinh thần, bản thân Trương Vinh Phương cũng không biết mình có đạt tới yêu cầu hay chưa.
Sau khi Tông Sư, cơ bản đều phải dựa vào cảm ngộ của bản thân, không có con đường cố định nào để đi.
Dù sao ý chí tâm thần của mỗi người đều là độc nhất vô nhị, không thể sao chép lại.
Sau khi hắn đã ổn định tâm thần, nhẹ nhàng nhấn vào dấu cộng phía sau Hư Tượng phù pháp theo thói quen.
Bởi vì trước đó, thực ra những ngày gần đây hắn đã từng thử rất nhiều lần.
Tách.
Dấu cộng hơi mơ hồ đi, sau đó lại xuất hiện.
“Hửm?!”
Đột nhiên Trương Vinh Phương cảm giác hơi không đúng.
Một cảm giác đau đớn không tên truyền đến từ đóa huyết liên thứ nhất phía sau lưng hắn.
“Cầm máu đi đi. Cầm đi hết đi. Ha ha ha ha! Ngươi là kẻ thích hợp nhất!!”
Đột nhiên một âm thanh mơ hồ vặn vẹo vang vọng ở trong đầu hắn.
Không chờ cho Trương Vinh Phương kịp lấy lại tinh thần, Hư Tượng phù pháp trước mắt hắn lại xuất hiện chữ viết khác lần nữa.
[Võ đạo không rõ: Đại Tông Sư (Thủ Thế)]
Đã thành!!?
Đột nhiên Trương Vinh Phương hơi giật mình, lập tức mở to hai mắt, cẩn thận nhìn chằm chằm vào thanh thuộc tính.
Điểm thuộc tính đã ít đi hai mươi điểm.
Mà quả thực Hư Tượng phù pháp đã biến mất, đổi thành Võ đạo không rõ, phía sau đã thực sự biến thành chữ Đại Tông Sư!!
“Thế mà thật sự thành công!!” Bản thân hắn cũng không ngờ rằng, đột nhiên đột phá mà không hiểu ra sao.
Không đúng…
Đột nhiên Trương Vinh Phương nhớ tới một câu đại lão nào đó của Nghịch Thời hội đã từng đề cập vào một tháng trước.
Lúc đó hắn nghe không hiểu.
Nhưng bây giờ.
Nhất thời sắc mặt mừng rỡ của Trương Vinh Phương chậm rãi nhạt đi. Tiếp theo đó là đổi Võ đạo không rõ thành Hư Tượng phù pháp, tiếp tục sử dụng.
“Chẳng lẽ ta thực sự có bệnh tâm thần?” Hắn nghi hoặc bản thân.
“Trong tình huống mà ta không chú ý tới, chẳng biết từ khi nào đã chậm rãi thay đổi, biến thành kẻ bị bệnh tâm thần??”
“Không đúng, có thể chỉ bởi vì ý chí của ta mạnh lên, cho nên mới miễn cưỡng đạt tới giới hạn. Không có liên quan gì với bệnh tâm thần.”
Trương Vinh Phương khẽ lắc đầu.
Nhớ lại đau đớn vừa nãy truyền đến từ phía sau lưng, hắn vội vàng cảm ứng vị trí của huyết liên sau lưng, để xác định chắc chắn không có vấn đề gì.
Hiện tại mỗi một bước đi của hắn đều là lĩnh vực chưa bao giờ có người chạm đến, cho nên nhất định phải cẩn thận, cẩn thận, cẩn thận hơn nữa.
Chỉ là Trương Vinh Phương mới tụ tập cảm giác đến chỗ huyết liên, thì đột nhiên biến sắc.
Hình như hoa văn thuộc về Huyết Thần bên trong đóa huyết liên thứ nhất, đã bị nhỏ hơn!
So với mấy ngày trước, thì tối thiểu là đã nhỏ đi vòng lớn.
Trương Vinh Phương liên tưởng tới tiếng vang mơ hồ mà trước đó nghe được, hơi có cảm giác nhất định là cái này có liên quan đến Huyết Thần.
Hắn suy nghĩ một lúc, lại đặt toàn bộ hai mươi điểm thuộc tính còn lại vào tiên cơ ngăn địch.
Từ sau khi năng lực này xuất hiện, hắn chưa từng tăng thêm, nhưng không thể không nói, năng lực này tương đối hữu dụng.
Cho dù là đối thủ và võ đạo hoàn toàn xa lạ, chỉ cần giao thủ vài chiêu để quen thuộc một hồi, rất nhanh đã có thể nắm giữ tiết tấu của đối phương một cách hoàn mỹ.
Cực hữu dụng, nhiều khi có thể nói là thần kỹ.
Tùy chọn tiên cơ ngăn địch cũng không có bất kỳ chữ nào miêu tả về cảnh giới, chỉ là chớp mắt sau khi hai mươi điểm thuộc tính biến mất, màu sắc của tùy chọn này cũng từ đỏ nhạt biến thành màu trắng, đồng thời phía sau chậm rãi có thêm một ký hiệu.
[Tiên cơ ngăn địch +1]
Trương Vinh Phương có hơi ngạc nhiên, cộng hai mươi điểm thuộc tính vào mà chỉ biến hóa chút xíu như vậy.
Hắn nhanh chóng tập trung sự chú ý vào tùy chọn này, tin tức mới rất nhanh chảy vào trong đầu.
“Cùng một cảnh giới, tốc độ phán đoán của tiên cơ ngăn địch của ngươi, sẽ rút ngắn hơn đối thủ một giây.”
“Lợi hại!” Trong lòng Trương Vinh Phương vui mừng.
Đối với người bình thường mà nói, dự đoán sớm một giây không tính là gì, nhưng đối với cấp độ giống như hắn, một giây đại biểu có thể ra tay trước hơn mười chiêu.