“Tỏa văn? Không phải là ngôn ngữ chuyên môn dùng để ca ngợi cúng tế thần phật sao?” Trương Vinh Phương kinh ngạc hỏi.
“Tỏa văn cũng có sự ảnh hưởng này, nguồn cơn cũng từ đó mà ra. Nhưng theo hướng phát triển về sau này, mọi người phát hiện, tỏa văn đủ để ảnh hưởng một phần sức mạnh thần phật tương ứng, dẫn dắt một bộ phận sức mạnh, cho nên, bọn họ xem nó là công cụ có sức mạnh câu thông với thần phật.”
Tiết Đồng giải thích nói.
“Tỏa văn chỗ ta dùng là bố trí nghi thức, chính là đưa đến hiệu quả dẫn dắt sức mạnh Nguyện Nữ. Khiến cho tất cả mọi thứ ở nơi đây, dù có phát sinh cũng không thể nhìn thấy được. Tiểu hữu cũng được coi như là có học qua một chút tỏa văn, nên có thể nhìn thấy rất nhiều văn tự bên trong đều có ý nghĩa cách ly ngăn cách, đúng không?”
Ông ta thẳng thắn nói.
Cảnh giới tối cao của lừa gạt chính là dùng sự thật khoác lên.
Nghi thức trận pháp ông ta bố trí lúc này, đúng là có hiệu quả mà ông ta nói tới, nhưng mục đích ngăn cách thần phật lại không phải để bản thân ông ta thoát ly.
Mà là có mưu đồ khác.
“Thì ra là thế.” Trương Vinh Phương giật mình gật đầu.
“Đã như thế rồi, có thể bắt đầu chưa? Nói thật, bần đạo vẫn có hơi chờ không nổi nữa. Một chút thất lễ khiến tiểu hữu chê cười.” Tiết Đồng “thẳng thắn” nói.
“Nào có chứ, tiên sinh đã bị giam giữ ở chỗ này mấy chục năm, bây giờ có hi vọng được nhìn thấy ánh mặt trời một lần nữa, vui vẻ chờ mong cũng là biểu hiện bình thường của con người thôi.” Trương Vinh Phương gật đầu.
“Vậy chúng ta, vào trong thôi?” Tiết Đồng hỏi.
“Mời.” Trương Vinh Phương gật đầu.
“Mời.”
Hai người nối đuôi nhau bước vào cửa hang.
“Đúng rồi.” Đột nhiên bước chân của Trương Vinh Phương dừng ở cửa hang, cách bước vào nghi thức trận pháp chỉ mấy centimet.
“Vật liệu của những nghi thức trận pháp này là xương cốt sao?” Hắn lộ ra vẻ nghi hoặc.
Tiết Đồng dừng lại, xoay người, ánh mắt hơi tĩnh lặng nhìn hắn.
“Đúng là xương cốt. Với lại, đều là xương người.”
“Trong Nguyện Nữ hạp này có nhiều xương người đến vậy sao?” Trương Vinh Phương nhíu mày. “Hẳn không phải là người vô tội đúng không? Nếu là hài cốt của người vô tội, nói thật là Trương mỗ không đành lòng. Dù sao thì, ta luôn luôn có thiện chí giúp người, trong lòng vẫn thường mang thương xót.”
“Quán chủ nói đùa rồi. Đây đều là hài cốt của những người bị sương độc chướng khí mê hoặc, trúng độc uổng mạng trong hạp cốc, lão phu bị giam giữ nơi đây nhiều năm, chẳng lẽ còn có thể đi ra ngoài giết người, rồi mang về bày ra nghi thức trận pháp cỡ này để cho mình rời khỏi?” Tiết Đồng chân thành nói.
“Tiên sinh nói gì vậy, không phải là vãn bối đang chất vấn ngài, chỉ là đột nhiên có hơi xúc động.” Trương Vinh Phương thở dài.
“Thế đạo nhiều gian khó, quả thực tiểu hữu sống cũng không dễ.” Trên mặt Tiết Đồng lại lộ ra nụ cười lần nữa.
“Mời.”
“Mời.”
Hai người cùng nhau bước vào cửa hang.
Trong động u ám, ngược lại trên mặt đất lít nha lít nhít, tất cả đều là trận văn nghi thức phủ kín bằng các loại xương trắng.
Đi mãi đi mãi đến hơn trăm mét, hai người bước đến chính giữa trận hình tròn to lớn rộng lớn bằng xương trắng.
Từng cây nến trắng đốt lửa màu xanh dương, được đốt phân tán bốn phía, chiếu sáng không gian trong động đến mức hoàn toàn lạnh lẽo.
“Ở đây là được rồi.” Tiết Đồng thở hắt ra, xoay người, nhìn về phía Trương Vinh Phương.
“Tiểu hữu, trước khi nghi thức bắt đầu, còn lời gì muốn nói hay không?”
“Hà cớ gì tiên sinh lại nói ra lời ấy? Có chuyện gì thì đợi sau khi ngài rời khỏi đây rồi lại nói cũng không muộn mà.” Trương Vinh Phương nghi ngờ nói.
“Nói cũng phải.” Tiết Đồng cười nói. “Vậy bắt đầu luôn đi.”
Ông ta đi đến một vị trí khác, đứng trong phần trung tâm của một trận pháp khác.
Chốc lát trong tay ông ta kết xuất liên tiếp các loại thủ ấn.
“Thiên trì, lôi quang, địa hỏa, trọng cốc, kết quang chi địa, tâm ma chi ảnh, vạn tượng phủ ngân, thân thể ta tàn phế!”
Tiết Đồng đột ngột dừng kết hợp tất cả thủ ấn lại, hóa thành một thủ ấn giống như hoa sen nở rộ.
Tất cả quay về yên tĩnh.
Không hề xảy ra bất cứ thứ gì cả.
Ông ta có hơi ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn về phía Trương Vinh Phương.
“Ngươi đang đứng ở bên ngoài. Sao trận pháp nghi thức được bố trí không có hiệu lực??!”
“Lẽ nào là có chỗ nào đó bị tính sai rồi?” Trương Vinh Phương hơi nghi hoặc giống như ông ta.
“Tiểu hữu nói đùa. Thực ra, cho dù ký tự có sai, chỉ cần đồ vật và trận đồ vẫn đúng, thì vẫn sẽ có hiệu lực. Trước đó ta đã đi đã kiểm tra, tất cả đều hoàn chỉnh, không có bất kỳ vấn đề gì cả.” Sắc mặt Tiết Đồng chậm rãi lạnh xuống.
“Thế thì có khả năng trận đồ đã sai rồi không?” Trên mặt Trương Vinh Phương vẫn là vẻ nghi hoặc như cũ. Đương nhiên hắn sẽ không nói, mình đã đặc biệt kêu người trông coi, vừa rồi mới tiến hành thay đổi trận pháp.