Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta (Dịch Full)

Chương 1481 - Chương 1481 - Thổ Lộ Hết (8)

Chương 1481 - Thổ lộ hết (8)
Chương 1481 - Thổ lộ hết (8)

“Tỷ…” Đôi mắt Trương Vinh Phương hạ xuống. “Người của Nho giáo, không kể cho tỷ nghe sao?”

“Gì?” Trương Vinh Du nhíu mày, phát hiện hình như phản ứng của đệ đệ không giống như mình đã nghĩ.

“Không ai, không ai ăn máu thịt của ta.”

Trương Vinh Phương nhẹ giọng thở dài.

“Vốn Nhân Tiên quan là do một tay ta sáng tạo nên. Tất cả huyết đạo nhân, đều do một tay ta sáng lập mà ra.”

Trương Vinh Phương nghiêm túc nhìn về phía tỷ tỷ, bình tĩnh nói ra chân tướng tàn khốc kia.

Trương Vinh Du ngây ngẩn cả người, lại lập tức bật cười.

“Được rồi mà, đừng nói giỡn, quán chủ của Nhân Tiên quan kia tà ác vô cùng, nghe nói tuổi tác đã hơn trăm, là lão quái vật có thể giao thủ với Linh Tướng. Làm sao có thể có quan hệ với đệ chứ. Đệ đừng cho là tỷ tỷ thiếu kiến thức, là dễ mà lừa gạt nhé?”

Trương Vinh Phương không nói lời gì nữa, mà là bình tĩnh nhìn nàng chăm chú như trước, trên mặt không có nụ cười.

Dáng vẻ khác thường này khiến trong lòng Trương Vinh Du dần dần trào ra cảm giác không ổn. Đột nhiên nàng cảm giác, hình như đệ đệ không phải đang nói đùa!?

Nụ cười trên mặt nàng nhanh chóng giảm đi, biến mất, thay vào đó, là không tin và khó hiểu.

“Chuyện này là không thể nào, cũng không hợp lý. Thời gian đệ bước vào Thanh Hòa Cung còn chưa bắt đầu tập võ. Mấy năm ngắn ngủi làm sao đệ có thể đạt tới độ cao như vậy? Đệ đừng lừa ta.”

Trương Vinh Phương vẫn không lên tiếng như cũ, chỉ bình tĩnh đứng tại chỗ.

Thực ra vẻ trầm mặc này, đã biểu lộ độ chân thực của tất cả những lời hắn vừa mới nói trước đó.

Cũng chính vì như thế, càng như vậy, Trương Vinh Du mới càng không thể tin tưởng nổi.

Nàng còn muốn hỏi lại.

Đột nhiên một tiếng thở dài truyền đến từ xa xa bên cạnh.

Một ông lão mặc áo trắng, dậm chân nhẹ bay bay đến từ cửa sân. Khuôn mặt hơi có vẻ tiều tụy, bên mặt có một vết sẹo như miệng máu, chính là Vinh tiên sinh trước đó từng tham chiến, cùng mang theo Trương Vinh Du chạy thoát.

Sau khi ông ta đi vào, đứng vững tại vị trí cách hai người chừng mấy mét, không tiếp tục tới gần nữa.

“Quán chủ Nhân Tiên quan Trương Vinh Phương.

Thứ bảy Xích Bảng mới nhất, từng theo học với cao thủ đệ nhất thiên hạ, chưởng giáo Đại Đạo Giáo Nhạc Đức Văn, đời sau của cung chủ Ngọc Hư Cung Kim Ngọc Ngôn, thứ ba Xích Bảng - Đế Giang.

Hắn thiên phú trác tuyệt, từ trước đến giờ chưa từng có, được Thần Tướng chỉ định là người thứ nhất Đại Linh trăm năm qua!

Mấy năm trước người này sáng lập Nhân Tiên quan, tự sáng tạo ra võ đạo Huyết Tiên, lần lượt tiêu diệt Đại Tông Sư Tây tông, mấy người Tông Sư, tiêu diệt chính diện mấy người Liệt tướng Tuyết Hồng các, tiêu diệt chính diện một Linh Tướng Địa Mẫu hành tẩu các loại. Ngoài ra nhiều lần dung túng thuộc hạ gây ra thảm án diệt môn, ám sát rất nhiều quan viên quý tộc.

Mấy năm trước, người này nhậm chức quan viên ở nhiều chỗ, những nơi đi qua, tất cả quan viên hay thế lực cao thủ có mâu thuẫn với hắn, đều có dấu hiệu xuất hiện mất tích bí ẩn.

Vụ án Vĩnh Hương quận chúa mất tích đã từng hoài nghi hắn, cũng do thuộc hạ hành động.”

Cuối cùng Vinh tiên sinh dừng lại, ánh mắt nhìn về phía Trương Vinh Phương.

“Bây giờ Tuyết Hồng các đã chính thức ký phát lệnh truy nã khắp thiên hạ, xếp ngươi thành thứ bảy Xích Bảng.

Các chủ Tuyết Hồng các đích thân đưa ra lời bình: Thiên diện tàng tâm, huyết loạn càn khôn*.”

*trong lòng có ngàn ý tưởng, dùng máu làm nhiễu loạn trời đất

Trương Vinh Phương vẫn im lặng như cũ.

Mà từ giây phút hắn triệt để ra tay tại Minh Ngô Sơn trở đi, hắn đã hiểu rằng tất nhiên mình sẽ bước vào tầm mắt của tất cả mọi người.

Cho nên, Xích Bảng chỉ là chuyện sớm muộn thôi.

“Ngư phu nhân, bây giờ hẳn là ngươi đã hiểu đúng không?” Vinh tiên sinh thở dài: “Đầu tiên hắn là quan chủ Nhân Tiên quan, là ma đầu Xích Bảng giết người vô số. Sau đó mới là đệ đệ ngươi…”

Trương Vinh Du: “…”

Nàng vô thức che miệng lại, nghe Vinh tiên sinh giải thích rõ, sự kinh ngạc và chấn động trong mắt nàng càng lúc càng rõ ràng.

Nhìn đệ đệ vẫn im lặng trước mặt mình.

Cơ thể nàng khẽ run lên.

Ban đầu, khi nghe nói thực lực Trương Vinh Phương mạnh mẽ như vậy, trong lòng nàng vẫn âm thầm dâng lên một ít vui mừng và chấn động.

Nhưng theo một loạt giải thích sau đó, mừng thầm trong lòng nàng dần chuyển thành kinh hãi.

Phải biết rằng, mặc dù nàng thỉnh thoảng sẽ đùa giỡn một chút tâm kế, thiết kế bố cục để đạt được mục đích của mình, nhưng về bản chất nàng vẫn là một người tâm địa thiện lương.

Nhưng Vinh Phương.

Càng nghe đến phía sau, đôi mắt đẹp của nàng càng hiện lên vẻ chấn động và khó tin.

Vô số suy nghĩ quay cuồng, tập trung, bỗng nhiên nàng bước tới, cầm lấy tay đệ đệ mình.

“Vinh Phương. Đệ nói đây không phải là thật đúng không? Ngươi mới tập võ mấy năm! Làm sao có thể? Những chuyện đó là người khác vu oan cho đệ đúng không? Đúng không?”

Bình Luận (0)
Comment