Đôi tay Trương Vinh Du nắm chặt Trương Vinh Phương, móng tay gần như bị đè ép, bấm gãy. Nhưng nàng hoàn toàn không nhận ra điều đó.
Nàng biết rất rõ việc lọt vào Xích Bảng sẽ có kết quả gì, kết cục sẽ ra sao.
Điều đó có nghĩa là mãi mãi trở thành một ác đồ bị Linh Đình truy nã, mãi mãi sẽ không thể nào bước đi dưới ánh mặt trời một cách quang minh chính đại!
Trương Vinh Phương nhẹ nhàng tránh ra khỏi tay nàng, ngược lại nắm lấy hai tay nàng.
“Là thật.” Hắn nói khẽ: “Nhưng tuy ta giết rất nhiều người, nhưng bọn hắn đều là người đáng chết.”
Hắn nắm chặt tay tỷ tỷ một cách nghiêm túc.
“Cho dù ta, Trương Vinh Phương giết người, cho dù ta diệt sạch toàn môn rất nhiều người, cho dù ta thành lập đạo Huyết Tiên, nhưng ta không thẹn với lương tâm! Ta vẫn là người tốt.”
Thanh âm của hắn trầm thấp, lộ ra vẻ kiên định và nghiêm túc.
Trương Vinh Du ngẩng đầu nhìn hắn chăm chú, trong lúc nhất thời không phân biệt được lời nói này là thật hay giả.
Những biến số này đã xáo trộn hết sạch mọi dự định của nàng trước khi đến đây.
Xích Bảng và Nho giáo bây giờ là hai vị trí đang càng đi càng xa.
Các nàng đang đến gần trở về, nhưng đệ đệ đang dần dần rời xa
“Trương quan chủ, ngươi không nên trở về.” Vinh tiên sinh lại cất lời. Khác biệt lần này là ông ta nói chuyện với một mình Trương Vinh Phương.
“Vì sao? Chẳng lẽ có ai ở đây có thể uy hiếp ta à?” Trương Vinh Phương hỏi ngược lại.
“Vu Sơn, từ trước đến nay đều là Vu Sơn của ta.”
Hắn khách khí với tỷ tỷ, nhưng đối với những người còn lại, hắn không dễ nói chuyện như vậy.
“Không ngoài dự đoán, chẳng bao lâu nữa sẽ có không ít cao thủ phối hợp với đại quân đến đây để vây quét Nhân Tiên quan của ngài. Mới lên Xích Bảng có nghĩa là nhất định sẽ bị vây quét trên quy mô lớn. Là bảng danh sách được cập nhập nhiều nhất, chỉ sợ ngài có nguy cơ bị giết tiếp theo.” Vinh tiên sinh giải thích, trả lời.
“Cho nên?” Trương Vinh Phương quay đầu nhìn ông ta: “Ngươi chủ động xuất hiện là có ý gì?”
“Xem như cầu cái thiện duyên đi. Quan chủ yên tâm, lệnh tỷ ở Nghĩa Mạch của ta chắc chắn sẽ không chịu bất kỳ oan ức gì! Cho dù là thân phận mẫu thân người thừa kế, hay là thân phận phía bên ngài, chắc chắn sẽ không bạc đãi nàng.” Vinh tiên sinh trả lời.
Ông ta đặc biệt mang tin tức Xích Bảng đến đầu tiên, rõ ràng chỉ là báo tin tức mà thôi.
Ngay cả Nghịch Thời hội và phía bên Trương Vinh Phương cũng không nhận được tin tức này, có thể thấy được tính kịp thời của nó. Chỉ sợ là có được thông qua mối quan hệ với học cung.
Lời này vừa nói ra, hai người đều hiểu ý tứ trong đó.
Nho giáo Nghĩa Mạch muốn giữ thế lực bên ngoài hùng mạnh là Nhân Tiên quan này, nhưng lại không muốn có mối quan hệ sâu hơn với Xích Bảng.
Cho nên mới đến để thông báo cho hắn, một mặt có thể kết một thiện duyên với Nhân Tiên quan, mặt khác tiềm thức là để Trương Vinh Phương nhanh nhanh chạy trốn, đừng ở lại tại chỗ nữa.
Trương Vinh Phương nhìn tỷ tỷ lần nữa, thấy nàng vẫn còn đang thất thần.
Cuối cùng vẫn không nói nhiều nữa.
“Giữ kỹ ngọc bội.”
Cuối cùng để lại một câu, hắn xoay người, dưới chân nhún một cái, người đã hóa thành một cái bóng đỏ, nhảy vọt qua hàng rào, lặng yên rời đi.
Hắn vừa đi, Trương Vinh Du mới chợt bừng tỉnh, đuổi theo về phía trước mấy bước.
“Vinh Phương!” Nàng lớn tiếng kêu lên. Nước mắt mơ hồ tràn đầy hốc mắt.
Ngoài tường, bóng đỏ hơi khựng lại, sau đó quay đầu đi.
“Bảo trọng.” Thanh âm Trương Vinh Du lại lần nữa truyền ra.
Bên kia bức tường, Trương Vinh Phương không trả lời lại, thân hình chợt lóe, biến mất tại chỗ không còn tung tích.
*
*
*
Ba ngày sau.
Thành Côn.
Thành Côn bốn mùa như mùa xuân, tràn ngập hoa tươi nở rộ, từng là nơi thu hút rất nhiều du khách đến ngắm cảnh và ẩn cư.
Thành Bách Hoa là đại từ mô tả hình tượng của Thành Côn trong mắt dân chúng bình thường.
Nhưng khi Tây tông xây dựng một ngôi chùa khổng lồ tên là Ngọc Phật tự ở đây.
Mọi thứ đều thay đổi.
Từng hòa thượng tai to mặt lớn, vạm vỡ mạnh mẽ, không ngừng khi nam phách nữ*, cướp đoạt ruộng đất xung quanh, nhìn thấy những cô nương xinh đẹp liền âm thầm bắt cóc, mang đi.
*Khi nam phách nữ (欺男霸女): Ức hiếp đàn ông, chiếm đoạt thiếu nữ.
Họ cũng trắng trợn tổ chức tiệc múa Thập Lục Thiên Ma Vũ trong chùa miếu, thiết lập các ngưỡng cửa, mời các quan lại quyền quý, cao thủ võ nhân đến đây tham gia.
Toàn bộ Ngọc Phật tự đã hoàn toàn trở thành nơi lớn nhất để che giấu những hành vi bẩn thỉu và tà ác ở thành Côn.
Mà ít ai biết rằng nơi này thực chất được Hải Long Tây tông lập ra để tụ tập các người đẹp ở khắp nơi rồi đưa về trạm trung chuyển ở Đại Đô, Thượng Đô.
Giống như Thứ Đồng Phật tự hồi đó.