Dù sao tốc độ của hắn có nhanh hơn nữa, thì cũng chỉ là một Đại Tông Sư Cực Cảnh, chỉ cần không phải bốn người chí cường giả kia, còn lại chẳng qua cũng là gà đất chó sành mà thôi.
Nhưng bây giờ thì khác…
Nhạc Đức Văn đánh tan quân thế của nàng, bây giờ vẫn chưa ngưng tụ thành lại một lần nữa, thực lực bị suy yếu.
Hửm!? Đột nhiên thần sắc Áo Đô Na thay đổi. Phát hiện một điểm mấu chốt của đối phương.
“Không đúng! Mặc dù người này là Cực Cảnh, tốc độ còn hơi nhanh hơn ta đến một chút, nhưng hình như hắn không có Ma binh!?”
Không có Ma binh!?
Áo Đô Na lại tiến lên lần nữa, vung vẩy chiến kích, thi triển kích pháp Tứ Phương Cực Ý mình khổ tu nhiều năm.
Nhưng mặc kệ nàng tiến công như thế nào đi nữa, Trương Vinh Phương vẫn không có ý định lấy Ma binh ra ứng đối, ngược lại vẫn luôn dựa vào hai tay không mà giao chiến.
Nhiều lần bị đánh đến mức không ngừng chảy máu, nhưng vẫn chỉ dựa vào tốc độ để miễn cưỡng duy trì trận chiến.
Điều này khiến trong lòng Áo Đô Na càng chắc chắn hơn.
Hắn không có Ma binh!!
Lúc này, nàng lui lại một bước, nắm lấy một miếng khuyên tai bằng ngọc đeo trước ngực, giật xuống, bóp nát, ném về phía trước một cái.
“Định!!”
Xùy!!
Trong chốc lát, khuyên tai ngọc vỡ nát, trong các mảnh vỡ bay ra bốn sợi linh tuyến màu đỏ.
Bốn sợi linh tuyến đồng thời phân tán ra bốn phía, tự động nổ tung, hóa thành vô số điểm sáng màu đỏ.
Điểm sáng lại thay đổi màu sắc một lần nữa, vỡ nát, hóa thành một mảng sương mù xám trắng lớn, đồng thời quét sạch bao khu vực xung quanh Trương Vinh Phương và Áo Đô Na lại.
Nghi Vân Ngụy Vụ!?
Trương Vinh Phương thử mấy lần, phát hiện khi mở huyết liên và Chung Thức đều chỉ khó khăn lắm mới hơi nhanh hơn tốc độ của đối phương một chút.
Nhưng sức mạnh và phòng ngự vẫn yếu hơn đối phương không ít. Lúc này hắn vẫn chưa có ý muốn lui.
Mặc dù cường độ nhục thân của hắn đều mạnh hơn Cực Cảnh, mạnh hơn Đại Tông Sư Nho giáo rất rất nhiều.
Nhưng so sánh với Áo Đô Na trước mắt, hắn vẫn yếu đi một cấp bậc.
Vốn dĩ vừa nãy hắn đã sinh lòng lui đi, nhưng một màn đột ngột xảy ra trước mặt khiến Trương Vinh Phương bất ngờ.
“Cẩn thận! Là linh tuyến lõi giống như Địa Mẫu lần trước, nhưng đã gấp bốn lần!!” Âm thanh Bạch Lân lo lắng vang lên.
Nhưng đã không còn kịp nữa rồi.
Trong lúc ầm vang, bốn luồng sức mạnh vô hình, lập tức đè lên trên người Trương Vinh Phương.
Tầng thứ nhất, phụ trọng tăng thêm ba mươi tấn!
Hai chân Trương Vinh Phương phốc một cái chìm dần, lún vào mặt đất, bắp thịt toàn thân nhanh chóng căng cứng nâng lên, đối kháng với áp lực nặng nề đột ngột xuất hiện.
Tầng thứ hai, không khí cản trở hành động, lực cản mười tấn!
Trương Vinh Phương thử đưa tay ngăn cản, nhưng động tác chậm hơn trước đó không chỉ bằng một nửa.
Bành!
Chính giữa lồng ngực hắn bị một chiến kích chém xuống từ giữa không trung.
Dòng máu vẩy ra tản ra, bị Nghi Vân Ngụy Vụ bốc hơi trung hòa hết. Cả người bay ngược ra ngoài, lộn mèo nửa vòng, quỳ một chân trên đất.
Tầng thứ ba, ánh sáng vặn vẹo.
Lúc này tất cả cảnh vật chung quanh ở trong mắt Trương Vinh Phương, đều bắt đầu trở nên vặn vẹo nhúc nhích. Khiến hắn hoàn toàn không thể tiến hành định vị khoảng cách dựa vào thị giác.
Phải biết, cảm giác chắc chắn của con người về khoảng cách, không gian có một phần rất lớn là dựa vào thị giác để hoàn thiện.
Lúc này thị giác vặn vẹo, Trương Vinh Phương lắc lắc đầu, cảm giác Áo Đô Na trước mặt đang nhanh chóng tới gần lại cứ như là đang lùi lại.
Keng!!
Hắn sử dụng tiên cơ ngăn địch, đưa tay đẩy chiến kích mới vung lên chém ra.
Nhưng thị giác bị bóp méo, cộng thêm trở ngại từ hai tầng phụ trọng trước, chưa tới mười chiêu, Trương Vinh Phương lại bị một chiêu chém tới liên tiếp lui về phía sau lần nữa. Trên hai tay có thêm một vết thương khổng lồ sâu đủ để thấy xương.
Tầng thứ tư, thuần túy là uy áp từ tinh thần.
Ầm ầm!!
Dòng khí lưu cuồng phong vòi rồng kinh khủng, giống như có thực chất, nặng nề va chạm vào người Trương Vinh Phương.
Ba đóa huyết liên phía sau lưng hắn đồng thời run lên, liên thủ nhanh chóng triệt tiêu hoàn toàn tầng uy áp tinh thần này.
Dù thế, trạng thái tiêu cực của ba tầng trước vẫn ép tới mức tốc độ sức mạnh của hắn đã yếu hơn trước đó không chỉ một bậc!
Trong sương mù xám trắng.
Trong đôi mắt đẹp của Áo Đô Na lộ ra một vẻ hiểu rõ. Chiến kích trong tay nàng giống như ảo ảnh, không ngừng vạch ra từng đường quỹ tích màu đen ở xung quanh.
Tất cả quỹ tích giống như là hắc tuyến, bay vụt rơi xuống người Trương Vinh Phương, chém vào người hắn làm hắn phải liên tục lui về phía sau.
“Không có Ma binh đỉnh cấp xếp hạng hàng đầu, không phải Linh Tướng, mà cũng dám đến Đại Đô giương oai càn rỡ!? Tiểu bối, sư phó ngươi sai, thì hôm nay để ngươi lấy mạng trả lại đi!!”