Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta (Dịch Full)

Chương 1505 - Chương 1505 - Thái Hư (4)

Chương 1505 - Thái Hư (4)
Chương 1505 - Thái Hư (4)

Hoàn Nhan Lộ trong số bọn họ, có thể nói là một trong những mỹ nhân lạnh lùng cao ngạo có không ít người theo đuổi trong học cung.

Lại không ngờ rằng, sẽ gặp được một người khiến nàng thất lễ như vậy ở trong cái miếu hoang tại hoang sơn dã lĩnh kiểu này.

“Hoàn Nhan sư muội, không giới thiệu một chút sao?” Một nam tử dẫn đầu trong sáu người, cách ăn mặc như công tử thư sinh, lưng đeo đoản kiếm, phong độ nhẹ nhàng đến gần.

Hắn ta là Trương Thước Dương, cũng giống Hoàn Nhan Lộ, đều là người của Trùng Dương học cung. Hai người đều là đồng hương, đối với Hoàn Nhan Lộ, thực ra hắn ta luôn luôn mơ hồ có chút ý tứ. Nhưng hắn ta ngại mặt mũi và còn chưa tiếp xúc được bao lâu, chưa thật sự mở miệng theo đuổi người ta.

“Ờm…” Lúc này Hoàn Nhan Lộ cũng nhớ lại thân phận của Trương Ảnh, gương mặt xinh đẹp lập tức biến sắc. “Vị này là hảo hữu chí giao trước kia ta kết giao khi ở Đàm Dương, Trương Nghênh Trương đại ca.”

Nàng chỉ sửa lại một chữ. Sau đó đưa mắt áy náy nhìn Trương Vinh Phương.

Hắn lơ đễnh cười cười.

“Trương đại ca chỉ có một mình ở đây, chắc chắn là có chuyện đang bận bịu, chúng ta sẽ không quấy rầy.” Hoàn Nhan Lộ nhanh chóng nói xong, lôi kéo mấy người đồng bạn còn đang tò mò, đi tới một góc nhỏ giọng nói chuyện.

Mặc dù sau này nàng không gặp lại Trương Vinh Phương, thế nhưng cũng lần lượt ngo ngoe nghe nói thân phận Trương Ảnh có thay đổi to lớn.

Sợ mấy đồng bạn đồng học hảo hữu của nàng chọc giận Trương Vinh Phương, dẫn đến rước họa vào thân.

Mặc dù bản thân nàng luôn luôn có tình cảm khác đối với Trương Ảnh, nhưng người đã xa cách nhiều năm sẽ thay đổi.

Đặc biệt sau khi nghe nói thanh danh Trương Ảnh càng ngày càng tàn bạo hung ác.

Năm người bị Hoàn Nhan Lộ lôi kéo rời khỏi đó, Trương Vinh Phương cũng không để bụng.

Có thể nhìn thấy một người quen, cũng coi như là đã giải quyết những cô đơn vắng vẻ trong lòng vào lúc này.

Một người cứ luôn tìm kiếm thần miếu Bạch Lân khắp nơi trong núi, cũng là một chuyện khá là khô khan.

“Đây là tình nhân nhỏ của ngươi trước kia?” Bạch Lân trong đầu không nhịn được mà lên tiếng hỏi.

“Người ta vẫn chỉ là một cô nàng, sao có thể nói như thế?” Trương Vinh Phương im lặng. “Khi đó, ta vẫn chỉ là một tiểu quan sai. Nàng cũng chỉ là thiếu nữ trẻ tuổi nặng 300 cân.”

“Nặng 300 cân??” Bạch Lân lập tức so sánh lại dáng người của Hoàn Nhan Lộ mà vừa rồi nhìn thấy, lập tức trầm mặc.

“Được rồi, không nói những chuyện này nữa. Tìm tận mấy cái thần miếu của ngươi rồi, cuối cùng lần này đã tìm được toàn bộ mảnh vỡ lõi tượng thần của ngươi. Tiếp theo thì sao nữa?” Trương Vinh Phương hỏi.

“Muốn bước vào Thái Hư của ta, nhất định phải có linh tuyến hạch tâm kết hợp với lõi của tượng thần làm thể ký túc của ta. Linh tuyến hạch tâm thì chỗ ta có, nhưng lõi tượng thần của bản thân ta cũng chỉ có thể thu thập từ trong từng thần miếu thôi.” Bạch Lân giải thích nói. “Bây giờ ngươi tìm chỗ, lắp ráp lõi tượng thần của ta hết lại. Ta dùng hết sức thử một chút, thử xem có thể kéo ngươi bước vào Thái Hư của ta hay không.”

“Được!” Trương Vinh Phương mừng rỡ.

Mục tiêu trong ba tháng này của hắn, chính là vẫn luôn thử nghiệm điều tra Thái Hư của thần phật, rốt cuộc nó là tồn tại như thế nào.

Thần phật luôn hàng thần lên người Bái Thần và Linh Tướng để chiến đấu, nhưng hắn chưa bao giờ được gặp một thần phật dùng bản thể thực sự của mình giáng lâm.

Dựa theo lời giải thích của Bạch Lân, nhóm thần phật không thể tự đích thân giáng lâm, bọn họ muốn ảnh hưởng đến hiện thực, thì nhất định phải mượn nhờ vật thật tồn tại ở hiện thực.

Ví dụ như tượng thần, hay là người.

Vốn dĩ Trương Vinh Phương không có ý định tìm hiểu rõ nơi xuất phát và bản chất của thần phật, dù sao thì chỉ cần giết sạch tín đồ của bọn họ, đánh nát toàn bộ pho tượng, sớm muộn gì cũng có thể khiến chúng rơi vào vực sâu quên lãng.

Nhưng mà một câu của Bạch Lân khiến trong lòng hắn thay đổi ý định.

“Thần phật như Linh Phi Thiên, cao cao tại thượng, quân nhân Đại Linh khắp thiên hạ đều có ấn ký tâm thần. Nếu ngươi đối đầu với Linh Phi Thiên, mà dựa theo biện pháp của ngươi, chẳng phải là cần giết sạch quân nhân binh sĩ khắp thiên hạ, thậm chí có thể là nhiều hơn nữa ư?”

Cho nên, căn cứ vào điểm này, Trương Vinh Phương quyết định, thay đổi thành loại phương pháp thứ hai Bạch Lân nói. Loại phương pháp thứ hai có thể giết chết thần phật triệt để.

-- Bước vào Thái Hư, giết chết bản thể thần phật.

Nhưng chuyện như vậy, chỉ sợ không ai có thể làm được.

Nếu không phải Trương Vinh Phương cho bà ta thấy thiên phú tài nghệ của hắn quá mức khủng bố, Bạch Lân sẽ hoàn toàn không đưa ra phương pháp đó.

Nhất thời, một mình Trương Vinh Phương ngồi trong một góc miếu hoang, sáu người Hoàn Nhan Lộ ngồi ở một góc khác.

Bình Luận (0)
Comment