Những thứ này đều là tồn tại khủng bố vượt qua người phàm, nếu hắn muốn thật sự không lo lắng thì đường phải đi còn rất dài.
Mà trước mắt, Mộc Lê vương trước mắt, thân là Hoàng tộc, có lẽ có thể mang đến cho hắn nhiều tin tức, con đường tình báo, nếu có thể thành công thống nhất Hợp Quốc, cũng có thể cung cấp lượng lớn tài nguyên tu hành.
“Lão tổ, xin hỏi hiện giờ Mạt Tang Thần…” Mộc Lê vương lòng đầy mong chờ dò hỏi.
“Sau này Mạt Tang Thần sẽ không xuất hiện nữa, bắt đầu từ hôm nay, phá hủy tất cả nơi cúng bái Mạt Tang giáo, tiêu diệt tất cat tín đồ, tiêu hủy tất cả tượng thần, bức tranh, tài liệu của Mạt Tang Thần. Phòng ngừa hắn ngóc đầu trở lại. Còn lại, không cần quan tâm đến.” Trương Vinh Phương dặn dò.
Tuy trong lòng ba người Mộc Lê vương có đoán trước, nhưng lúc thật sự nghe thấy lời nói này, vẫn là lộ ra vẻ chấn động.
Đạo Huyết Tiên lão tổ lại thật sự đánh tan triệt để Mạt Tang Thần!
Phải biết rằng, hành động vĩ đại như vậy thông thường chỉ có Thần Tướng đỉnh cấp nhất thiên hạ, hoặc là Đại Tông Sư Cực Cảnh đỉnh cấp mới có thể làm được.
Mà hiện tại, lão tổ nhân tiên đạo cũng làm được điều này, điều này đại diện cho việc từ nay về sau, Nhân Tiên quan đạo Huyết Tiên thật sự ngang hàng với đám người đỉnh cấp nhất của Đại Linh.
Dùng thân con người đạt đến mức độ cao như thế!
Mộc Lê vương và Hồng Hiển đều kích động đến phát run.
Hồng Hiển đạo nhân đã nhìn thấy tương lai bản thân có thể mạnh bao nhiêu.
Mà Mộc Lê vương thì bởi vì Hoàng tộc, cuối cùng cũng có thể nhìn thấy hy vọng rồi!
Từ trước đến giờ, người có huyết mạch Hoàng tộc đều bởi vì không thể Bái Thần, chỉ có thể tập võ, mà quẫn bách lúng túng.
Cho dù bọn họ bởi vì nguyên nhân nào đó, có thể khống chế Linh Phi giáo tất cả Thần Phật người Bái Thần. Nhưng chung quy không phải là sức mạnh bản thể của bọn họ.
Không thể Bái Thần, cũng không muốn trở thành những kẻ bệnh tâm thần Cực Cảnh, vì vậy chỉ có thể trơ mắt nhìn bản thân giống như người phàm, hết tuổi thọ thì tự nhiên chết già.
Đau đớn như thế, Mộc Lê vương quả thực không cách nào nhịn được.
Mà hiện tại.
Nhân tiên đạo, đạo Huyết Tiên đã cho bọn họ hy vọng mới!
“Tiểu Vương, nguyện dùng sức mạnh cả nước cung phụng nhân tiên đạo, xin lão tổ nhận đệ tử làm đồ đệ!” Mộc Lê vương bỗng dùng đại lễ bái về phía Trương Vinh Phương.
“Không cần như thế, có Hồng Hiển ở đây, ta rất yên tâm, Chuyện sau này đều có thể thông qua Hồng Hiển nói rõ.” Trương Vinh Phương thản nhiên nói: “Mặt khác, ngươi thân là Hoàng tộc, biết không ít bí mật liên quan đến Thần Phật đúng không? Có thể chỉnh lại toàn bộ cho ta, xem như là thù lao ra tay lần này, thấy thế nào?”
“Tuân pháp chỉ của lão tổ.”
Mộc Lê vương nghiêm túc chắp tay, khom người.
Huyết duệ mang theo kính sợ và thân cận tự nhiên, cộng thêm mong chờ trường thọ trong tương lai, cùng với ngóng trông đạo Huyết Tiên. Muôn loại cảm xúc đan xen với nhau khiến trong lòng ông ta dâng lên hi vọng trước nay chưa từng có!
Cũng chắc chắn từ đáy lòng, nhất định phải ôm chặt lấy chiếc đùi lớn Nhân Tiên quan này không buông.
Trương Vinh Phương càng biểu hiện không để ý đến thù lao, thì ông ta càng cảm thấy đối phương có cốt cách thần tiên, quả thật là cao nhân tuyệt thế! Càng muốn đưa lên nhiều thứ có lợi, mới có thể khiến đối phương xem trong bản thân.
Trương Vinh Phương hài lòng gật đầu, lúc này mới cùng trở về đô thành Hợp Quốc dưới lời mời của Mộc Lê vương.
Dừng lại Hợp Quốc ba ngày, hắn dò hỏi tất cả bí mật mà Mộc Lê vương biết, sau đó nhẹ nhàng rời đi.
.
.
.
Nguyện Nữ hạp, phủ Vu Sơn.
Trên Nhân Tiên đài, Trương Vinh Phương khoanh chân ngồi thiền, mặt ngoài đạo bào được đắp nặn bằng máu tươi trên người không ngừng biến ảo ra hoa văn văn tự rậm rạp chằng chịt đủ kiểu.
Đây là đang luyện tập năng lực điều khiển máu tươi.
Với tư cách thiên phú đặc thù điều khiển máu tươi, hắn có thể khống chế lượng lớn, hoàn toàn là liên quan đến độ thuần thục.
“Giải quyết xong phía bên Hợp Quốc, tiếp theo ngươi định làm gì?” Bạch Lân ở trong đầu dò hỏi.
Trương Vinh Phương nhắm mắt không trả lời.
Chỉ lặng lẽ ngồi khoanh chân trên Nhân Tiên đài, luyện tập điều khiển máu tươi.
Hiện tại hắn không thiếu gì cả, thiếu hụt duy nhất chính là thời gian.
Chỉ cần có đủ thời gian thì hắn có thể không ngừng tiếp cận hoàn toàn thể của Huyết tộc Thủy tổ. Mãi đến khi đạt thành.
Cho nên sau khi xác thực thực lực thực tế của bản thân, hắn quyết định không đi đâu cả, chỉ ở trong nhà ẩn cư ngồi thiền.
Một mực cho đến sau khi đạt thành hoàn toàn thể, mới suy nghĩ cái khác.
“Phía bên tỷ tỷ của ngươi, không quan tâm nữa sao?” Bạch Lân tiếp tục hỏi: “Hình như nàng đã làm chuyện rất nguy hiểm.”
“Đã phái người canh chừng rồi.” Trương Vinh Phương thản nhiên trả lời.