Lúc trước khi hắn ở Thứ Đồng, cũng từng giao tiếp với Bạch Thập giáo, còn tham gia cuộc bao vây, tàn sát Bạch Thập giáo.
Bây giờ, hình như thế lực này đã trở lại...
“Quan chủ, theo truyền tin, sau khi một đội của Thanh tiểu thư được cứu, tất cả mọi người đều đã tham chiến. Chẳng qua hình như đối phương vẫn đang không ngừng trợ giúp, dưới sự vây quét của Linh quân, Thanh tiểu thư hy vọng phía quan chủ bên này cũng phái người đi trợ giúp để cuối cùng có thể đoạt lại dược liệu.” Đạo nhân truyền lệnh cúi đầu cung kính nói.
“Mấy thuyền dược liệu và tài liệu đó hao phí hơn phân nửa số tiền trong quan, quả thật rất quan trọng, chẳng trách nàng gấp gáp như thế.” Trương Vinh Phương bình tĩnh nói.
“Đúng thế, Thanh tiểu thư cũng có ý này, nếu đi trễ, một khi bị Linh quân đoạt lại bến cảng, nếu muốn lấy dược liệu của chúng ta về, chỉ sợ khó như lên trời.” Đạo nhân truyền lệnh giải thích.
“Vậy thì điều động người của Thiên Tự viện đi. Chỉ cần là người tham gia đoạt lại dược thuyền, nếu đoạt lại thành công, mỗi người đều có thể ghi được một trăm công đức.” Trương Vinh Phương thuận miệng nói.
Công đức là tiền tệ nội bộ của Nhân Tiên quan.
Tác dụng lớn nhất là có thể đổi tinh huyết của chính Trương Vinh Phương.
Đổi nhiều tinh huyết liền có thể từ huyết duệ đời thứ ba, hoặc huyết duệ đời thứ hai, hoặc các loại khác lập tức bước vào huyết duệ đời thứ nhất.
Tinh huyết tiên huyết thủy tổ, bất kể lúc nào cũng không ai chê nhiều. Dù sao cho dù mình đã là huyết duệ đời thứ nhất, nhưng bên cạnh sẽ luôn có người cần.
Khi Nhân Tiên quan phát triển càng ngày càng nhanh, càng ngày càng hoàn thiện, đối với việc mua bán huyết duệ cũng dần dần xuất hiện ở trong chợ đen.
Trương Vinh Phương không chỉ không ngăn cản mà còn vui mừng khi nhìn thấy cảnh như vậy.
Dù sao tinh huyết của hắn có thể tạo ra cả lượng lớn bất cứ lúc nào, căn bản là không giới hạn.
Ở bến cảng Thứ Đồng, về việc đoạt lại thuyền dược liệu, Bạch Thập Giáo đường xa vượt biển đến, chắc hẳn sẽ không điều động được nhiều lực lượng cao cấp.
Dựa theo tính tình của Nhạc sư phụ bên kia có lẽ rất nhanh sẽ có phản ứng, ra tay áp chế.
Đến lúc đó thuận thế đoạt lại dược liệu, điều động Thiên Tự viện cũng không phải là việc khó.
“Đúng rồi, như đã nhắc đến trước đó, ba thế lực tiêu cục Tứ Bình, Vinh Sơn kiếm phái, Thần Phong tông xung quanh đều phái người chờ rất lâu, hy vọng gia nhập chi nhánh của chúng ta, lễ vật của bọn họ đã đưa đến ở chỗ thuộc hạ...” Đạo nhân truyền lệnh trầm giọng nói.
Hắn ta có thể truyền lệnh cho Trương Vinh Phương bất cứ lúc nào, cũng là một nhân vật có địa vị đặc biệt trong Nhân Tiên quan.
Cho nên đãi ngộ với những tình huống này cũng rất bình thường, hắn ta cũng chưa từng giấu diếm những chuyện này.
“Bây giờ Nhân Tiên quan đã không cần tăng thêm người nữa, nếu muốn gia nhập thì phải thể hiện thành ý.”
Trương Vinh Phương không có ý định mở rộng số lượng huyết duệ trong lãnh thổ chủ quốc Đại Linh.
Hợp quốc bên kia đã làm rất tốt, Thần Phật ở nơi này quản lý khống chế nghiêm ngặt hơn. Nếu mở rộng nhanh sẽ nhanh chóng gây ra mâu thuẫn gay gắt giữa hai bên.
Hắn còn chưa đến trình độ có thể toàn diện đối kháng tất cả Thần Phật.
“Vâng, thuộc hạ sẽ lập tức đi trả lời bọn họ.” Đạo nhân truyền lệnh nhận lệnh lui ra.
Không lâu sau, trong động trở lại yên tĩnh.
Trương Vinh Phương nhớ lại tư liệu cụ thể của Bạch Thập Giáo, vẻ mặt đầy suy tư.
“Tập kích chiếm cứ Thứ Đồng, chi viện xung quanh khá chậm chạp, xem ra... Có một ít vấn đề trong đó... Lúc này ngươi nhúng tay vào không phải là lội vào vũng nước đục à?” Bạch Lân ngạc nhiên nói.
“Vũng nước đục? Chỉ có thể coi là vũng nước nhỏ thôi.” Trương Vinh Phương không thèm để ý, rất nhanh đã quẳng chuyện này sang một bên.
Tiếp tục nhắm mắt, hoàn thiện Ngũ Khí Triều Nguyên mới biên soạn.
Hắn căn cứ vào căn cơ võ đạo của bản thân, thu thập tất cả bí tịch võ học cao cấp hơn của Nhân Tiên quan, sau khi tổng hợp, cuối cùng hoàn thành một quyển công pháp lộ trình sơ bộ Ngũ Khí Triều Nguyên.
Hắn tạm gọi nó là Ngũ Tâm Thái Khí Quyết.
Cái gọi là Ngũ Tâm là chỉ nguồn gốc căn bản của năm loại khí tức.
Hắn không chọn tinh khí ngũ tạng của Đạo gia truyền thống làm đầu nguồn.
Dù sao bản chất cấu tạo thân thể huyết duệ đã không còn quan tâm nội tạng nhiều nữa.
Ngoại trừ đầu bị tổn hại, bất kỳ một bộ phận thân thể còn lại của huyết duệ đều có thể tùy ý vứt bỏ.
Đối với bọn họ, ngũ tạng không quan trọng, máu mới là quan trọng nhất.
Cho nên thật ra ngũ khí của Đạo gia truyền thống đã sớm không thích hợp.
Trương Vinh Phương sử dụng năm loại tình chí làm căn bản tiếp thu ngũ khí.
Năm loại tình chí này bao gồm hỉ (mừng), nộ (giận), ai (buồn), cụ (sợ) và liên (thương).
Khi ngũ khí hội tụ và trở thành một thể, đó là cái gọi là Ngũ Khí Triều Nguyên.