Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta (Dịch Full)

Chương 1552 - Chương 1552 - Ra Tay (7)

Chương 1552 - Ra tay (7)
Chương 1552 - Ra tay (7)

Mà điểm này, hắn lại áp dụng hệ thống căn bản của võ đạo Đại Linh.

Sau khi đạt đến Tông Sư, Đại Tông Sư chủ yếu là nâng cao thần trí và ý chí để dẫn dắt thân thể.

Hơn nữa thần trí và ý chí mạnh mẽ còn có thể kết hợp với khí thế bên ngoài, như quân thế, đạo lý, đại thế…, sau đó tiến thêm một bước để làm cho tinh thần mạnh mẽ hơn.

Cho nên, Ngũ Khí Triều Nguyên của Nhân Tiên đạo là phát triển năm loại tình chí đến cực hạn, sau đó thu thập năm loại thần khí, dung hợp chúng vào một lò trở thành một thể.

Tất nhiên, Trương Vinh Phương cũng mới bắt đầu hoàn thiện bộ công pháp này, thật ra trong đó còn xen lẫn rất nhiều khái niệm Cực Cảnh và võ công Nho giáo.

Cực Cảnh là phát triển tình chí đơn nhất đến cực điểm và dùng để đối kháng với sự áp bức của ý chí Thần Phật.

Cũng may, tuy loại tự sáng tạo này của Trương Vinh Phương nhìn có vẻ không đáng tin cậy lắm, nhưng có sự thẩm tra của thanh thuộc tính, chỉ cần không thành công, thanh thuộc tính sẽ không tự động hình thành lựa chọn.

Điều này làm cho hắn vô tình tránh được rất nhiều đường vòng.

Đầu tiên sử dụng phương pháp chia võ công thành các nhánh nhỏ rồi dùng thanh thuộc tính thẩm tra đối chiếu, sau đó hợp nhất và tổng hợp lại.

Trương Vinh Phương từng bước từng bước đưa Ngũ Khí Triều Nguyên từ ảo tưởng đi vào hiện thực.

Phần còn lại, chỉ cần thời gian hoàn thiện là được.

Ung Cảnh sơn.

Nơi này là bến đò dưới chân núi từ Sơn Tỉnh đến bờ biển Thứ Đồng.

Bên bờ sông Ung Cảnh sóng nước lấp lánh, bên ngoài một trấn nhỏ tên là Chu Gia trấn.

Đang có một đội nhân mã giơ mộc bài, đi bộ dọc theo quan đạo, đi qua bên ngoài trấn nhỏ.

Khi đi ngang qua một quán trà lớn ven đường, thời tiết âm u lạnh lẽo, người dẫn đầu đội nhân mã này ngẩng đầu nhìn thời tiết.

Bầu trời u ám, những đám mây đen dày đặc, có thể mưa bất cứ lúc nào.

“Cái thời tiết chó má này! Thích mưa thì mưa nhanh đi, cứ ủ ê mãi làm cho người ta bực cả mình!” Người dẫn đầu miệng chửi rủa, quay đầu lại nhìn đội ngũ.

Tổng cộng hơn mười người trong đội ngũ lúc này đều nghiêng ngả, từ sáng đến giờ vội vã lên đường khiến tất cả mọi người hơi mệt mỏi, không thể chống đỡ nổi.

“Đội trưởng, nghỉ ngơi trước đã, uống chút trà nóng không?” Đội phó là một hán tử da ngăm đen khoảng ba mươi tuổi đi đến gần, nhỏ giọng nói.

“Được.” Đội trưởng gật đầu, nhìn về phía quán trà kia.

Quán trà này tên là Bách Hồng Trà Gia, cũng xem như là cửa hiệu lâu đời ở nơi này. Mỗi lần bọn họ đi ngang qua đây, mười lần thì hết năm lần đều sẽ dừng lại uống ít trà.

Mùa đông uống trà nóng, mùa hè uống trà thảo mộc, còn có thể ăn một ít bánh ngọt đi kèm, điều chỉnh thể xác và tinh thần, cũng coi như là thói quen.

Lúc này một đám người dồn dập xuống quan đạo, đi về phía quán trà.

Bên trong quán trà, chỉ có mấy vị khách rải rác, trong đó có hai nữ tử ngồi trong góc, ít nhiều thu hút sự chú ý của người khác.

Cả hai người đều mặc áo dài màu đen trùm toàn thân, ngay cả đầu cũng đội khăn trùm đầu và đeo mạng che mặt đen, chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt lộ ra bên ngoài.

Hơn nữa hai nàng đều cúi đầu dùng trà và điểm tâm càng làm cho người ta ngay cả ánh mắt cũng không thấy rõ.

Chỉ có thể miễn cưỡng dựa vào dáng vẻ và đường nét đại khái, phán đoán các nàng là nữ tử.

“Mẫu thân, xu hướng tập võ lân cận nơi này hình như rất tốt nhỉ? Dọc theo đường đi đều nhìn thấy võ đạo tài giỏi.” Khóe mắt một nữ tử trong đó liếc mắt nhìn đội trưởng đang tiến vào quán trà, nói khẽ.

“Nằm ở trong núi sâu, phần lớn kiếm sống bằng nghề vận tiêu hoặc hộ tống, tất nhiên võ nghệ không tệ. Có không ít võ quán của các môn phái lớn nhỏ xung quanh nơi này, trong đó đa phần đều liên quan chằng chịt với các thế lực còn lại của Đại Giáo Minh, cho nên chúng ta đến đây đừng có gây thêm chuyện.” Một người nữ tử lớn tuổi khác nhẹ nhàng trả lời.

“Trên người những người này đều có dấu hiệu của đao nhỏ màu bạc, hẳn là đệ tử Hàn Đao môn rất nổi tiếng quanh nơi này.” Nữ tử lớn tuổi tiếp tục nói: “Môn phái này là môn phái lâu đời, đã ăn sâu bén rễ xung quanh, thế lực cắm rễ rất nhiều năm. Thế lực đứng sau lưng không nhỏ, nghe đồn môn chủ là thê tử của một vị cao tầng trong Thiên Tỏa giáo.”

“Chà chà... Quả nhiên những lão gia hoả này chỗ nào cũng nhúng tay vào, khắp nơi đều có liên quan đến bọn họ.” Nữ tử trẻ tuổi nói, nàng ngẩng đầu, lộ ra một đôi mắt trong veo, sáng ngời như trăng tròn.

Vén mạng che mặt lên, nhẹ nhàng đưa một khối bánh nướng áp chảo vào trong miệng, khuôn mặt lộ ra dưới mạng che mặt của nữ tử rõ ràng là Yến Song - một nhánh Thái Thanh của Cảm Ứng môn đã mai danh ẩn tích đã lâu.

Bình Luận (0)
Comment