Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta (Dịch Full)

Chương 1559 - Chương 1559 - Ra Tay (14)

Chương 1559 - Ra tay (14)
Chương 1559 - Ra tay (14)

Ngay từ lần giao thủ trước đó, nàng đã hiểu nếu chỉ dựa vào trạng thái bình thường sẽ không có cách nào đối phó được người này...

Nàng không ngờ rằng bản thân phải dùng thời gian một năm mới miễn cưỡng chữa lành vết thương của mình.

Thì trong ngần ấy thời gian, người trước mắt này đã trở nên mạnh mẽ đến vậy.

Hơn nữa sức mạnh của hắn ít nhất đã tăng gấp đôi so với lần trước!!

Tốc độ tiến bộ kiểu này thực sự quá đáng sợ!!

Thế nên trong lòng Áo Đô Na thầm hoảng hốt, không thể để cho hắn tiếp tục phát triển thêm nữa. Nhất định phải dốc hết toàn lực giết hắn ngay bây giờ, ngay lập tức!

Nếu không, không ai có thể đoán trước được người này có thể phát triển đến mức độ nào!!

Chung Thức! Linh Lung Thiên!!

Ầm đùng!!

Lấy nàng làm trung tâm, một gợn sóng vô hình gấp rút bùng nổ rồi lan rộng ra khắp hướng bốn phương tám hướng.

Ầm!

Gợn sóng khuếch tán, tựa như những đường vân trên mặt nước, thổi tung mái tóc dài của Trương Vinh Phương không ngừng bay tán loạn ra phía sau.

Xung kích cuồng bạo tràn ra xung quanh, cùng với sự gia tăng đồng thời giữa sức mạnh và tốc độ, sau cùng, Áo Đô Na đã rút được Chiến Kích của mình ra.

Nàng điên cuồng vung hai tay lên, Chiến Kích chém ra những đường mảnh màu đen bạc, mạnh mẽ rơi lên người Trương Vinh Phương như những giọt mưa.

Bởi vì tiếng va chạm dày đặc vang lên quá nhanh làm cho sự việc như thể chỉ phát sinh trong thoáng chốc.

“Thật đáng tiếc, thời gian không nhiều lắm, chỉ có thể chiêu đãi ngươi tốt hơn vào lần sau thôi.” Trương Vinh Phương tiện tay chặn lại Chiến Kích liên tục bay tới.

Thực lực của Áo Đô Na nằm ngoài dự đoán của hắn, mấy lần đều không thể đè ép.

Hắn còn đang phải vội vàng đi chi viện cho nhóm người Thường Ngọc Thanh.

Hiện giờ, trận giao chiến giữa họ với Bạch Thập giáo bên kia đang đi vào giai đoạn căng thẳng.

Hắn đã đánh giá sai quyết tâm bắt người lần này của đối phương.

“Vậy nên......”

Trong phút chốc, hai mắt Trương Vinh Phương biến thành một mảnh huyết hồng.

Huyết liên!!

Vù!

Gợn sóng vô hình tương tự cũng tản ra.

Một luồng huyết dịch cực lớn nổ tung từ bên người Trương Vinh Phương, hệt như đóa hoa sen huyết sắc đang nở rộ.

Trong chốc lát, một bàn tay rộng hai mét ầm ầm nhô ra từ giữa đóa hoa sen, nhanh như tia chớp túm chặt lấy Áo Đô Na và dìm xuống.

Phụt!!

Áo Đô Na còn chưa kịp phản kháng đã bị một nguồn lực khổng lồ áp chế, cả người triệt để chìm vào huyết thủy.

Dòng máu tươi bao trùm các hẻm núi xung quanh, tạo thành một hồ nước cỡ nhỏ có đường kính khoảng vài chục mét.

Tiên Pháp Liên Đài.

Bên cạnh huyết hồ, hình dáng của Trương Vinh Phương đã trở lại bình thường, hắn chậm rãi nhô lên khỏi huyết thủy.

Hắn nhìn thoáng qua Áo Đô Na đã hoàn toàn bị giam cầm.

“Ngủ say đi. Ngủ đi......” Giọng hắn nhẹ nhàng, tựa như trong sóng âm có ẩn giấu tia ma lực mê người.

Đây là một trong những năng lực thiên phú của Huyết tộc Thủy tổ —— Khống chế tâm linh con người và sinh vật.

Loại năng lực này cũng là một trong những con át chủ bài để hắn kiểm soát tuyệt đối Nhân Tiên quan.

Nó đã được kiểm nghiệm qua việc kết hợp với năng lực thiên phú của sóng âm, có thể mê hoặc, thôi miên và khống chế bất kỳ gia hỏa nào có ý chí tâm linh hơi yếu đuối trong thời gian ngắn.

Ngoài ra, nó còn có tác dụng đánh lừa, làm suy yếu và quấy nhiễu đối với những người có lực ý chí mạnh mẽ.

Song, đây là lần đầu tiên được sử dụng cho Linh Tướng Thần Tướng.

"Nơi này rất an toàn, không có ai làm tổn thương ngươi đây. Ở chỗ này, ngươi vẫn là Thần Tướng Đại Linh cao cao tại thượng."

Giọng của Trương Vinh Phương không ngừng hóa thành xúc tua vô hình nhè nhẹ xuyên thấu qua máu, chui vào trong tai của Áo Đô Na đang đối kháng với sự ăn mòn của máu.

Tâm thần nàng bắt đầu hơi mơ hồ, lay động, sự đấu tranh sôi trào của linh tuyến trên người cũng bắt đầu chậm rãi vô lực.

Vù!!

Nhưng trong thời gian ngắn, một điểm sáng bạc chợt sáng lên giữa mi tâm của nàng.

Ánh sáng bạc hóa thành sóng xung kích, bắn ra xuyên thấu máu loãng phía trước, hung hăng đâm về phía Trương Vinh Phương.

Trương Vinh Phương vốn đã không cảm giác được động tĩnh gì, cho rằng tạm thời khống chế được Áo Đô Na rồi, đang chuẩn bị triệt để ăn mòn giết chết nàng… sau đó rời đi trợ giúp những người khác.

Bỗng một tia sáng bạc bay lướt qua sát bên mặt hắn, cắt gò má của hắn, gây ra một đường máu nhỏ bé.

Máu loãng chậm rãi chảy ra từ miệng vết thương.

Hắn nhẹ nhàng đưa tay lên, quệt ít máu loãng bỏ vào trong miệng.

"Không thể khép lại?"

Khóe miệng Trương Vinh Phương cong lên một nụ cười lạnh như băng, nhìn Áo Đô Na đang bị đài sen phong tỏa trói chặt.

Lúc này toàn bộ đài sen bắt đầu run lẩy bẩy.

Máu tỏa ra bên ngoài từng vòng sóng gợn, giống như bên trong có thứ gì đó muốn bạo phát lao ra.

Bình Luận (0)
Comment