Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta (Dịch Full)

Chương 1565 - Chương 1565 - Lại Đến (3)

Chương 1565 - Lại đến (3)
Chương 1565 - Lại đến (3)

Chậc!

Toàn thân Phất Lạc Đặc phát run, máu tươi cả người đều nhanh chóng phun ra vào lúc này.

Hai giây sau.

Cả người hắn ta trắng bệch, ngã 'bịch!" xuống mặt đất.

Còn về phía đạo nhân, bên cạnh đã có một con cự mãng đỏ như máu, to bằng cánh đang vờn quanh.

Không chút sức phản kháng!

Một vị Tông Sư Bái Thần của Bạch Thập giáo! Vậy mà lại không có một chút sức lực phản kháng nào trước mặt người này, hệt như một đứa bé bị hắn tùy ý rút đi máu tươi!!

Giờ khắc này, hai người Mễ Na đang muốn tiến đến chi viện đều bỗng chốc không hẹn mà cùng khựng lại!

Sắc mặt cả hai sợ hãi, vô thức nắm chặt vũ khí trong tay mình.

Vũ khí khải giáp của bọn họ toàn là những trang bị mạnh mẽ được chế tạo từ vật liệu hợp kim đặc biệt.

Nhưng vào thời điểm này, khi chứng kiến thảm trạng Phất Lạc Đặc bị rút đi máu tươi toàn thân, hai người lại hoàn toàn không cảm thấy được khải giáp có bất kỳ công dụng bảo vệ nào.

Một cảm giác âm u lạnh lẽo khó hiểu chậm rãi dâng lên trong lòng hai người.

Không chỉ có mỗi bọn họ. Hầu hết nhóm kỵ sĩ Bạch Thập giáo ở hậu phương đến đây chi viện vốn đều là kẻ liều mạng, nhưng khi nhìn thấy một màn quỷ dị này, cả đám đều tê dại da đầu và chầm chậm lui về sau.

Cảnh tượng này giống y như đúc những cảnh ác ma được lưu truyền trong truyền thuyết và thần thoại của bọn chúng!

Chẳng những đám người bọn chúng, mà cả Cung Sơ Nhân và Yến Song đang đứng quan sát ở nơi xa cũng ngây ngẩn tại chỗ, nghi ngờ liệu có phải bản thân đã xuất hiện ảo giác rồi không.

Nhưng mãi đến khi đã dụi mắt nhiều lần, các nàng vẫn có thể nhìn thấy đạo nhân kia bị tiên huyết cự mãng vờn quanh người, giờ đây họ mới hiểu được hết thảy những chuyện này đều là thật.

“Đó...... Đó là cái gì!?” Yến Song có chút lắp bắp hỏi.

“Không hề ra tay? Nhưng lại có thể khống chế một vị Tông Sư?!?”

Kia chính là Tông Sư đấy!! Là cao thủ tuyệt đỉnh cùng cấp độ với phụ thân của nàng! Lại còn là một vị Tông Sư Bái Thần!!

Chỉ cần đứng yên một chỗ và vung tay lên như vậy. Người đó lập tức xong đời rồi!?

Cung Sơ Nhân không trả lời, đầu óc nàng giờ đây cũng đang trở nên trống rỗng.

Trong lúc nhất thời, nàng căn bản không biết nên phản ứng ra sao. Nàng nhận ra thân phận của đạo nhân kia.

Chính là quan chủ Nhân Tiên quan mà trước đó nàng đã từng dạy qua tỏa văn —— Trương Vinh Phương.

Trương Vinh Phương thân là cao thủ đỉnh cấp trên Xích Bảng, quả thực có thực lực cấp độ Linh Tướng, mọi người đều biết chuyện này.

Nhưng cho dù có là Linh Tướng đi chăng nữa, không đi vào trạng thái Hàng Thần lúc đối mặt với Tông Sư, còn là Tông Sư Bái Thần thi triển Chung Thức nữa, hắn không thể nào ngăn chặn đối phương khi chẳng làm bất cứ thứ gì như thế được.

Lúc nhìn thấy Trương Vinh Phương hiện thân, nàng đã từng nghĩ xem đối phương sẽ dùng thủ đoạn gì để giải quyết hoặc là bức lui kẻ địch.

Nhưng bất kể có nghĩ thế nào cũng chẳng bao giờ ngờ tới hắn sẽ dùng cách thức thế này!?

“Hắn... Rốt cuộc!?” Trong lòng Cung Sơ Nhân đột nhiên dâng lên một suy đoán không cách nào tưởng tượng được, chẳng lẽ......

“Sư phụ!! Chính là bọn chúng!! Bọn chúng đã giết rất nhiều người của chúng ta!” Tiếng hô hoán chói tai của Thường Ngọc Thanh phá vỡ sự im lặng tại khoảnh khắc này.

Tiếng hét bén nhọn của nàng cũng khiến tất cả mọi người xung quanh tỉnh lại từ trong cơn chấn động hoảng hốt.

Răng rắc.

Trương Vinh Phương tiện tay lướt nhẹ qua cổ Phất Lạc Đặc, làm cho đầu hắn ta chuyển động ba trăm sáu mươi độ, sau đó hắn mới ngẩng đầu nhìn về phía đám người Bạch Thập giáo đang nơm nớp lo sợ ở đối diện.

“Hàng của ta ở đâu?”

Hàng!?

Phất Lãng Tắc Ân lập tức phản ứng kịp lúc.

Nhân Tiên quan còn có hai thuyền dược liệu vật sống bị giữ lại, thứ hắn hỏi hẳn là cái này.

Hắn ta và Mễ Na tức tốc trao đổi ánh mắt.

Hai người đồng loạt tách ra và chạy như điên về phía sau hòng trốn đi.

Rõ ràng không thể đối đầu với người ở nơi xa kia được, tiếp tục ở lại cũng chỉ có con đường chết.

Còn không bằng cứ quay về báo cáo lại với cao tầng trước, rồi mời cao thủ mạnh hơn đến đây đối kháng thì hơn!

Hiện giờ đại quân đang áp sát, toàn bộ tinh nhuệ tinh hoa của giáo phái đều được huy động, chẳng qua chỉ là một Nhân Tiên quan, cho dù có mạnh hơn nữa cũng chỉ như lâu đài cát trên bờ biển, rồi sẽ bị nước biển cuốn trôi, sẽ tan chảy ngay tức khắc mà thôi.

Trương Vinh Phương trông thấy huyết duệ của Nhân Tiên quan xung quanh rơi vào cảnh thương vong trầm trọng, đáy mắt hắn hiện lên một tia rét lạnh.

“Muốn chạy?”

Không một tiếng động, thân thể của hắn trở nên mờ ảo dần và biến mất ngay tại chỗ.

Lúc xuất hiện lại đã ở trước mặt hai người Phất Lãng Tắc Ân.

“Đi!” Hắn nâng tay lên chỉ điểm, tiên huyết cự mãng trên người hắn mau chóng đánh về phía hai người.

Bình Luận (0)
Comment