Chương 145: Ôm hàng đợi giá. (5)
Chương 145: Ôm hàng đợi giá. (5)
Tài liệu được mở ra, hiển thị trên màn hình di động, Tạ Kỳ Phong đưa cho Hạ Diệc Băng còn đùa một câu:" Ngàn vạn lần đừng đánh rơi di động của tôi đấy."
" Xem ra là có thứ giá trị thực sự rồi, yên tâm đi, di động của anh chẳng thể nào còn quý hơn vụ đầu tư ở trấn Truân Binh, không dọa được tôi đâu." Hạ Diệc Băng hít thở nhè nhẹ, đem so với số tiền đầu tư họ đã bỏ ra, quả thực vấn đề gì cũng là chuyện nhỏ mà thôi:
Tài liệu định dạng PDF, chia ra rất nhiều trang, ngay trang đầu tiên đã làm Hạ Diệc Băng phải nhíu mày.
Trong cuộc điều tra lần này phát hiện, gián điệp thương nghiệp thứ nhất, tên Lý Kính Tùng, được Hoa Hâm ủy thác, lấy thân phận họa sĩ yểm hộ, tiếp xúc với chi nhánh ngân hàng ở trấn Truân Binh, lấy tin tức doanh thu của thương mại Bằng Trình.
Gián điệp thương nghiệp thứ hai, Trương Thụy Hà, thư ký giám đốc Cty khai phát du lịch phim trường Đại Tây Bắc thuộc Hoa Hâm, được bên thứ ba ủy thác. Trương Thụy Hà đồng thời điều tra cả Hoa Hâm lẫn Bằng Trình. Người này hẳn là gián điệp hai mặt, vừa được Hoa Hâm thuê, lại nhận ủy thác của phe thứ ba, thu thập thông tin liên quan tới chuyện phạm pháp của Kỳ Liên Bảo chính là một công tác của cô ta. ... ...
Trình độ kiềm chế của Hạ Diệc Băng đúng là rất tốt, không hề giật minh, không tức giận, chỉ nhíu mày lật tài liệu, thi thoảng lại nhìn Tạ Kỳ Phong. Tạ Kỳ Phong không để ý tới phản ứng của cô, thong thả uống trà nắm cảnh, nhàn nhã không giống như bàn công việc, mà như đang tận hưởng kỳ nghỉ cuối tuần.
Sự việc hẳn là như thế này: Vào tháng 3 năm nay, Lý Kính Tùng được sự ủy thác của Hoa Hâm, điều tra tình hình kinh doanh của thương mại Bằng Trình. Hoa Hâm bề ngoài tựa hồ bỏ rơi hạng mục này, thực tế luôn tìm cơ hội lấy lại quyền chủ động ở trấn Truân Binh. Cho tới mấy tháng sau, phe thứ ba nhảy vào, đồng thời ủy thác cho công ty chúng ta điều tra thì cơ hội này mới xuất hiện ...
Cơ hội là tình cờ, nhưng bố cục không phải tình cờ. Năm nay Bằng Trình và Hoa Hâm có xu thế dần hòa hoãn, giám đốc Kim Ngạn Quốc nhiều lần chủ động lôi kéo cơ hội kinh doanh, tạo điều kiện Bằng Trình kiếm lợi, đây hẳn là phương thức dùng lửa nhỏ đun ếch, làm đối phương mất cảnh giác.
Hoa Hâm sở dĩ chần chừ chưa ra tay, vấn đề khả năng nằm ở chỗ, họ dù sao thao túng ở xa, thiếu người cầm trịch, khi bên thứ ba gia nhập, vừa vặn cho bọn họ cơ hội.
Vì thế ngày 27 tháng 8, bọn họ liên hợp động thủ, trước tiên lấy chuyện đánh người xảy ra từ một tháng trước thu hút sự chú ý của truyền thông, tạo dư luận, tiến tới ép cảnh sát đương địa phải ra tay. Đồng thời lại lấy một vụ làm ăn ra, khiến Tông Bằng Trình phải ném chuột sợ vỡ đồ, không dám dùng tới sức ảnh hưởng trấn áp. Hai bên hợp sức, đầy Kỳ Liên bảo vào vị trí kẻ phạm tội, dọn đi chướng ngại lớn nhất.
Kỳ thực điều khiến Hoa Hâm kiêng kỵ ở trấn Truân Binh không phải là cạnh tranh, mà là hành vi phi pháp, ở nơi này pháp chế rất kém, người dân không có ý thức tuân thủ pháp luật, họ chỉ nhận tiền, nhận người, không nhận luật. Tông Bằng Trình ở nơi này đã thâm cắn cố đế, không dễ dàng lay chuyển sức ảnh hưởng của hắn.
Do đó bọn họ dùng tiền để làm tan ra cơ sở của Bằng Trình.
Phim bom tấn chiến tranh Thiết Kỵ chỉ vẻn vẹn có một buổi họp báo, thật giả còn chưa biết, chúng tôi nhất trí cho rằng đây là dự án không tồn tại. Với quan hệ tư nhân của Kim Ngạn Quốc và Tông Bằng Trình, có thể làm Tông Bằng Trình tin tưởng, Hoa Hâm hiện đang vắt kiệt tài chính lưu động của Tông Bằng Trình, khiến chuỗi tài chính của hắn đứt đoạn rơi vào nguy cơ nợ ngần.
Dưới đây là con số đầu tư của Bằng Trình thời gian qua, theo chúng tôi điều tra, tháng 2 năm nay Tông Bằng Trình đầu tư một hạng mục địa ốc ỏa thành phố Bắc Ninh, hiện đang ngừng xây dựng. Gián đoạn vào thời gian này cho thấy tài chính trong tay Tông Bằng Trình eo hẹp, vừa vặn phản ánh được dụng tâm của Hoa Hâm. ... Từ tình huống hiện giờ mà xét, vì trù bị hạng mục quay phim, Tông Bằng Trình đã ném toàn bộ danh thu trong sản nghiệp của mình vào rồi, mà đám xã hội đen do Kỳ Liên Bảo cầm đầu đã vào tù, chuyện kinh doanh của Bằng Trình ở trấn Truân Binh đã hỗn loạn. Vì lượng lớn thương buôn bên ngoài tràn vào trấn Truân Binh, bọn họ tổn thất ít nhất 20% doanh thu rồi, vẫn đang bị chèn ép từng ngày ...
Giả như hạng mục quay phim có vấn đề, có khả năng chỉ trong một đêm, toàn trấn sẽ thành chủ nợ của Tông Bằng Trình, tiền mặt lưu động của hắn lại cạn kiệt, như thế nguy cơ hắn đối mặt không cần nói cũng biết, Hoa Hâm chỉ cần phái người tới thu dọn tàn cuộc là đủ rồi.
Hạ Diệc Băng xem lướt qua rất nhanh, ném mạnh di động lên bàn, lạnh lùng nói:" Toàn lời bừa bãi."
Tạ Kỳ Phong vội vàng thu hồi chiếc điện thoại, không phải đồ đắt tiền gì, chỉ là điện thoại bình thường sản xuất trong nước, hắn vẫn kiểm tra một lượt, lẩm bẩm:" May quá, không bị hỏng."
" Trương Thụy Hà làm việc ở tổng công ty bốn năm do đích thân tôi phái tới trấn Truân Binh làm giám sát, sao có thể là gián điệp thương nghiệp được." Hạ Diệc Băng khẳng định:
" Chúng tôi chỉ dùng từ khả năng thôi, không hề khẳng định, có điều trên đời này không có chuyện gì là tuyệt đối cả, nếu không vào thời khắc quan trọng thế này, thư ký Trương lại bất ngờ rời khỏi trấn Truân Binh, là chuyện khá khó hiểu. Cô ấy nhất định không báo cáo cho chị biết vì chuyện gì mà đi phải không? Nếu quý công ty điều động cô ấy đi vậy thì người của tôi đúng là nhầm lẫn rồi." Tạ Kỳ Phong vẫn hết sức nhẹ nhàng:
Kỳ thực Hạ Diệc Băng không dám chắc như bản thân nói, từ lúc thấy cái tên Trương Thụy Hà, một loạt nghi vấn cũng đã nảy ra trong đầu cô rồi, tới giờ cô chưa tiêu hóa hết sự chấn kinh mà tin tức trong đó mang lại. Đồng thời cô là người kiêu ngạo, khó tiếp nhận được chuyện người mình phái đi không ngờ lại là thứ phản chủ.
Trương Thụy Hà đã xảy ra vấn đề, vậy Kim Ngạn Quốc có vấn đề không? Người khác thì sao? Cả kế hoạch này thế nào.
Tạ Kỳ Phòng đổ trà nguội trong chén của Hạ Diệc Băng đi, thay trà mới, nâng chén mời, có vẻ lại muốn tiếp tục thưởng trà ngắm cảnh.
Hàng tốt nắm trong tay, sợ gì không bán được giá tốt.