Chương 155: Đồ cùng chủy hiện. (3)
Chương 155: Đồ cùng chủy hiện. (3)
Trương Thụy Hà mặt vàng như nghệ, quay mặt sang bên, đương nhiên là cô, cô vốn được tổng công ty cử tới đây là để giám soát toàn bộ hoạt động của phim trường mà, chỉ là cô cứ nghĩ công ty sẽ kín đáo xử lý việc này, không ngờ ném thẳng ra giữa hội nghị chẳng nể nang gì như thế.
" Chúc mừng giám đốc Kim, anh đoán đúng rồi, có điều đừng oán trách ai, cô ấy chỉ thực thi nhiệm vụ của mình, ai mà không làm gì sai cũng không sao hết. Giờ thì mời anh đi cho, đây là cuộc họp nội bộ chúng tôi." Hạ Diệc Băng khoanh tay trước ngực, làm bộ ngực đẩy lên cao nhưng chưa so được vẻ cao ngạo trên mặt:
" Cô, cô đợi đấy, chuyện này chưa xong đâu." Kim Ngạn Quốc cầm chai nước khoáng lên, muốn ném vào bản mặt đáng ghét của Hạ Diệc Băng, nhưng sợ hai tên vệ sĩ đứng sau, đành ném xuống bàn, xoay người một cái bừng bừng lửa giận đi ra cửa, hai tay giật cửa một cách thô bạo, trên đời này muốn làm thành một việc thì khó, muốn phá thì dễ lắm, Hoa Hâm chưa thành công đâu, chúng đắc ý quá rồi:
Cửa mở ra Kim Ngạn Quốc bàng hoàng chết đứng tại chỗ, hai viên cảnh sát đang đứng đó, không khó đoán đang đợi ai.
" Anh nói đúng rồi đấy, chuyện này chưa xong đâu, khai báo cho hết với cảnh sát số tiền anh tham ô công quỹ đi, tôi sẽ đợi kết quả." Hạ Diệc Băng lạnh nhạt nói:
Cảnh sát đưa tay mời, hai nhân viên bảo an bên cửa kẹp lấy Kim Ngạn Quốc, đóng cửa lại.
Toàn bộ nhân viên ở trong phóng bấy giờ ai nấy nơm nớp lo sợ, trong phòng im phăng phắc nghe được tiếng kim rơi. Trương Thụy Hà hai tay nắm chặt mép áo, không dám nhìn Hạ Diệc Băng, nữ nhân đó thật đáng sợ, đây mới là chiêu tàn nhẫn nhất, Kim Ngạn Quốc xảy ra chuyện, cảnh sát chỉ cần điều tra là ắt kéo Tông Bằng Trình vào, như thế cô ta chẳng liên quan gì tới chuyện này hết.
" Cầm lương của công ty, thu lợi cho bản thân, tôi ghét nhất loại người này. Ngay tại đây tôi cực lực biểu dương thư ký Trương Thụy Hà, cô ấy công tác trong hoàn cảnh gian khổ bốn năm trời, không lời oán trách, lại kịp thời đem những tình huống quan trọng phản ánh kịp thời về công ty, hết sức đáng quý."
Hết sức bất ngờ Hạ Diệc Băng lại biểu dương Trương Thụy Hà, điều này có nghĩa là Trương Thụy Hà chắc là sẽ thăng tiến rồi. Nhưng giờ chẳng ai có cảm giác gì nữa, còn đang lo công việc mình có giữ nổi hay không đây này, người khác lên xuống thế nào chẳng liên quan.
Dừng lại chốc lát, Hạ Diệc Băng tiếp tục tung ra một tin chấn động:" Trước khi tôi tuyên bố quyết định thứ ba của tổng công ty, tôi phải làm rõ một việc đã, tôi có thể không chút kỵ húy nào nói với mọi người, vì giải quyết vấn đề ở trấn Truân Binh, tổng công ty bất đắc dĩ phải đưa ra hạ sách này. Chúng tôi đã điều vài nhân viên điều tra thương vụ từ thủ đô tới trấn Truân Binh, bọn họ có một cái mỹ danh khác mà tôi chắc không ai xa lạ, gián điệp thương nghiệp."
" Theo những nhân viên điều tra thương vụ này phát hiện, trong nội bộ chúng ta cũng có một gián điệp thương nghiệp. Người đó không ngừng cung cấp số liệu kinh doanh chi tiết của chúng ta cho bên thứ ba, khiến công ty gặp rất nhiều bị động khi triển khai công tác ... Còn phần là ai, tôi không định gọi tên ra, tôi cho người đó cơ hội đứng ra, xử lý nội bộ, tự mình rời đi, dù sao chuyện xấu trong nhà không nên khoe ra ngoài."
Chứng kiến thủ đoạn sấm sét của trợn lý Hạ, cả đám nhân viên nhìn nhau đề phòng, ai nấy đều sợ bị liên lụy, sợ thông tin người ta lấy được có khi lộ từ mình, nhưng hồi lâu không ai đứng ra.
" Được, vậy thì không nói chuyện này nữa, nhưng hậu quả thì tôi không thể quyết định, tất cả giao cho luật pháp xử lý vậy." Hạ Diệc Băng cầm túi xách trên bàn lên, kéo khóa:
Không ngờ đúng lúc này thư ký Trương Thụy Hà vừa mới được biểu dương lúng túng đứng lên.
Hạ Diệc Băng lạnh lùng nhìn Trương Thụy Hà một lúc, cô thực sự không tin, cô gái đã ở công ty nhiều năm, được tổng công ty tin tưởng phái tới giám sát, lại là nội gián luôn cung cấp tin tức kinh doanh cho truyền thông Cụ Phong:" Thật sự là cô sao?"
" Xin lỗi trợ lý Hạ ... Có thể cho tôi cơ hội nộp đơn từ chức không?" Trương Thụy Hà bẽ bàng như bị lột sạch trước đám đông, lí nhí nói:
" Thực ra tôi căn bản không tin là cô, nếu như không có ai đứng ra, tôi sẽ công bố quyết định thứ ba, giấy bổ nhiệm cô làm người phụ trách hạng mục phim trường Đại Tây Bắc." Hạ Diệc Băng đặt phong bì chứa giấy bổ nhiệm lên bàn:
Trương Thụy Hà tức thì thấy trời đất quay cuồng, nhũn người ngồi xuống ghế.
" Tố chất tâm lý không tốt thì gián điệp cái gì chứ? Cô nghĩ làm cái chuyện ăn trong rào ngoài dễ lắm à? ... Bảo an, đưa người đi." Hạ Diệc Băng hô:
Hai nhân viên bảo an đi vào, xốc nách Trương Thụy Hà lên đưa đi.
Toàn thể nhân viên còn lại sợ điếng người, chỉ thoáng chốc hai lãnh đạo công ty đều đã ngã ngựa, một vướng vòng lao lý, một thì thành gián điệp thương nghiệp. Những người có mặt tới giờ chưa tiếp nhận hết nhiều chấn động như thế, còn đang hoang mang, rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Lật thêm trang giấy nữa, Hạ Diệc Băng tiếp tục cuộc họp làm người ta tim đập chân run ấy.
Cùng lúc đó Tạ Kỳ Phong vừa đỗ xe ở cổng Trang viên Hoa hồng ở ngoại ô phía tây Bắc Kinh, nơi này là khu vực tư nhân, biệt thự phong cách Châu Âu. Tạ Kỳ Phong báo danh, trông cửa liền hết sức lịch sự dẫn hắn tới chỗ đỗ xe.
Người của Hoa Hâm phái đi hẳn là đã tới trấn Truân Binh, chưa có tin tức phản hồi, có điều hắn không khẩn trương. Lần này tới đây là nhận lời mời của Tôn Xương am, lời mời này làm Tạ Kỳ Phong có chút sợ hãi, tuy Cáp Mạn từng nhận được ủy thác của công ty lớn, nhưng mà được vị tổng giám đốc có gia sản bạc tỷ gửi lời mời thì là lần đầu tiên.
Đỗ xe xong, hắn được dẫn vào biệt thự, lên tầng ba, đó là một gian phòng uống trà trang nhã, giữa phòng đặt một bộ mạt chược, ngoài ban công có ông già tóc bạc mặc trang phục thoải mái ở nhà, đang ngồi rót trà nhâm nhi.
" Giám đốc Tạ, thứ lỗi không đón từ xa được." Tôn Xương Cam đứng dậy cười khà khà:
" Đừng ạ, ngài gọi tôi là giám đốc Tạ, tôi không biết xưng hô ngài thế nào nữa ... Hay tôi gọi là bác Tôn?" Tạ Kỳ Phong đi nhanh tới: