Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 165 - Chương 165: Không Từ Mà Biệt. (4)

Chương 165: Không từ mà biệt. (4) Chương 165: Không từ mà biệt. (4)

Không ngờ câu hỏi đầu tiên của cô gái này lại là thế, Tạ Kỳ Phong có chút buồn cười:" Chuyện đó phải tự cô mày mò thôi, có thu nhập cố định, cũng phải có lương theo thành tích, phương pháp nuôi dưỡng những gián điệp này khác nhau lắm không có cách thức tiêu chuẩn cố định nào."

" Tôi ví dụ có một số công ty săn đầu người, bọn họ tóm điểm yếu của người ta, đổi tình báo thương nghiệp trong tay họ. Có một số công ty thương vụ, bọn họ không có quá nhiều nhân viên điều tra, họ chuyên ra giá để mua lấy tin tức tính báo từ dân chuyên nghiệp, sau đó dựa vào thông tin nắm trong kiếm người mua giá cao hơn. Hay như tôi, tôi thích bồi dưỡng gián điệp chuyên nghiệp ..."

" Ở mặt này như tôi nói không có hình thức cố định, quan trọng là khi cần dùng người, cô phải chỉ huy được bọn họ, khi xảy ra vấn đề, lại không để liên lụy tới bản thân ... Đừng phản cảm, đây là chuyện làm ăn, là giao dịch, nếu có định dùng góc độ đạo đức hay pháp luật để nhìn chuyện này, vậy thì coi như tôi chưa nói gì cả." Tạ Kỳ Phong tới đó quả nhiên là chuyên tâm vào lái xe, không nói thêm gì nữa:

Đường Anh lại hít sâu, bầu ngực đẩy đặn nhấp nhô mấy phần, cô mới từ hưng phấn lo âu trấn định lại, dù gì cô qua thực tiễn rồi. Toàn bộ sự kiện ở trấn Truân Binh, từ hi vọng tới thất vọng, từ ỷ lại tới vứt bỏ, rồi chặt đứt liên quan không chút nương tình. Nếu như không phải mấy người trẻ tuổi đó kiếm được thứ đủ để đàm phán điều kiện có lẽ hai bên chẳng bao giờ gặp lại nhau nữa, làm gì có chuyện chuyên môn lái xe tới Tp Bắc Ninh đón người thế này.

" Nếu bọn họ muốn ứng tuyển thì sao? Ý tôi là, bọn họ có hợp đồng trước đó, nếu họ muốn vào công ty chúng ta thì sao?" Đường Anh còn chút khúc mắc:

" Thì đơn giản thôi, cứ theo hợp đồng vào làm, trả cho họ mức lương cơ bản. Có điều một khi ký hợp đồng chính thức, họ sẽ không liên quan gì tới cô nữa, cũng không liên quan gì tới bất kỳ nhiệm vụ điều tra nào, công ty ta không có bất kỳ mối quan hệ nào với gián điệp thương nghiệp, đó là nguyên tắc, chúng ta không thể phá hỏng." Tạ Kỳ Phong trả lời rất đơn giản, không cần cân nhắc:

Đường Anh thầm bĩu môi, thực ra cách đây chưa lâu cô cũng là cô gái rất nguyên tắc, nhưng chuyện vừa rồi thay đổi cô ít nhiều, cân nhắc hổi lâu mới yếu ớt nói:" Được rồi, tôi thử xem, nhưng mấy người đó cá tính lắm, tôi cũng không biết kiểm soát được không."

" Ai cũng có nhược điểm cả, sao không kiểm soát được cơ chứ? Trong số họ có người mang tiềm chất thành cao thủ, ở phía dưới mà nhìn ra được bố cục của Hoa Hâm, không hề đơn giản. Hơn nữa họ dám lấy Kỳ Liên Bảo ra đầu thú làm giao dịch, đến tôi cũng toát mồ hôi. Chuyện này không chỉ giúp Hoa Hâm hoàn toàn yên tâm, đánh trúng chỗ yếu của Kỳ Liên Bảo, đồng thời để Hoa Hâm thông qua chuyện Hồ Lôi, mua được lòng người đương địa, giải quyết luôn mối lo về sau ... Phải nói đây là kết cục quá hoàn mỹ mà tôi không nghĩ ra được." Tạ Kỳ Phong tấm tắc khen: " Người này cực kỳ có tầm nhìn bố cục."

" Hẳn không phải Quản Thiên Kiều, cô bé đó có năng lực này thì tỏa sáng lâu rồi, Bao Tiểu Tam quá đơn thuần, Cảnh Bảo Lỗi thì nhát ... Dám nghĩ dám làm như vậy, hẳn là Cừu Địch rồi!" Đường Anh tuy chủ yếu giao thiệp với Quản Thiên Kiều, nhưng thông qua báo cáo hoạt động trước đó, nắm bắt khá rõ tính cách mỗi người:

" Kỹ năng có thể học tập, nhưng nhãn quang và tư duy nhiều khi do thiên bẩm, chàng trai đó có sự nhạy bén ngoài sức tưởng tượng, có thể bản thân cậu ta chưa nhận ra, nếu có cơ hội, hãy đứa họ tới vũ đài lớn hơn để thấy rõ hơn." Tạ Kỳ Phong có chút trêu chọc:" Xem ra cô chưa đủ tự tin, nếu cô không lấy, vậy tôi bán họ với giá tốt, tùy tiện giới thiệu nhiệm vụ, họ làm việc tôi kiếm tiền thuê thôi."

Đường Anh vốn do dự, nhưng vừa nghe cơ hội tốt sắp vuột khỏi tay thì rối rít nói:" Có, có, có!"

Tạ Kỳ Phong cười phá lên nhìn mặt Đường Anh chuyển sang màu đỏ, bất kể là giới hạn nào cũng không kháng cự nổi cám dỗ lợi ích.

Xe như tên rời cung, phóng vù vù trên đường cao tốc, dần dần tới gần điểm kết, nhưng đó đồng thời cũng là một khởi điểm khác.

Chỉ là e rằng cái khởi điểm mới này xảy ra chuyện bất ngờ rồi.

Xe của hai người tiến vào khách sạn thượng vụ Di Hòa của Tp Bắc Ninh, nhìn thấy ba người Quản Thiên Kiều, Bao Tiểu Tam, Cảnh Bảo Lỗi đứng đợi ở cửa đại sảnh. Tạ Kỳ Phong còn nói đùa:" Ái chà anh chàng Cừu Địch học làm cao rồi, cô phải biết làm nhụt nhuệ khí của họ, sau đó chiêu hiền đãi sĩ."

Xuống xe, cùng ba người kia hàn huyên vài câu, so với lần gặp mặt ở thủ đô, thực sự khiến người ta có cảm giác, có tiền là anh hùng. Bao Tiểu Tam mặc chiếc jacket da, dày da sáng bóng, vẫn xấu nhưng có uy, Cảnh Bảo Lỗi mặc âu phục mang phong cách Anh, làm người ta tưởng thiếu gia nhà ai. Quản Thiên Kiều thì luôn vậy, trang phục đơn giản, tiện hoạt động ở nhiều trường hợp, không để mình quá nổi bật, mời khách tới phòng bao đặt trước, muốn tẩy trần cho họ.

Lần lượt vào phòng bao, Cảnh Bảo Lỗi lịch sự rót trà, Bao Tiểu Tam quan tâm hỏi khách ăn gì, Quản Thiên Kiều và Đường Anh ngồi cùng nhau, hai cô gái có nhiều đề tài chung bẩm sinh.

Tạ Kỳ Phong giữ tư thái tổng giám đốc, đợi anh chàng làm cao kia, tuy kết quả ở trấn Truân Binh rất xuất sắc, nhưng hành vi của Cừu Địch trong mắt hắn là rất khó chấp nhận, nắm tin tức ép công ty, loại kiêu binh này phải dằn mặt, nếu không sau này khó khống chế.

Hắn kiên nhân không lên tiếng hỏi trước, nhưng đợi tới lúc thức ăn đã đưa lên, rượu đã rót, mọi người bắt đầu ăn mà vẫn không thấy Cừu Địch đâu, hắn không ngồi yên được nữa, đánh mắt ra hiệu với Đường Anh.

Đường Anh hiểu ý, xem ra không giả bộ được nữa, hỏi:" Í, sao lại thiếu một, Cừu Địch đâu, gọi cậu ấy tới cùng ăn cơm đi, ăn xong còn có chuyện thương lượng."

" Anh nói đi!" Quản Thiên Kiều thở dài, tựa hồ chẳng muốn nói đề tài này:

" Cậu nói đi." Cảnh Bảo Lỗi đặt đũa xuống, đẩy cho Bao Tiểu Tam:

Hình như có chuyện, không phải người ta làm cao gì đó, Đường Anh hỏi vội:" Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"

Bao Tiểu Tam không ăn nữa, đặt mạnh đũa xuống, tức giận nói:" Đi mất rồi."

" Đi rồi à? Đi đâu?" Đường Anh hỏi dồn:" Sao không nói sớm hơn?"

" Trước khi các vị tới thì thằng đó đi, chưa kịp nói, thằng đó về quê rồi."

" Về quê à?"
Bình Luận (0)
Comment