Chương 22: Vì lợi mới đi sớm. (3)
Chương 22: Vì lợi mới đi sớm. (3)
Thời gian bay không lâu, lúc máy bay hạ cánh hơi rung lắc làm Bao Tiểu Tam sợ hãi ôm chặt lấy tay Cừu Địch, thoáng cái máy bay đã đáp đất làm hắn hậm hực, chẳng qua chỉ có thể mà làm lão tử mất ngủ.
Cái thằng này trừ lúc quan trọng không tuột xích ra thì những lúc khác tuột xích liên miên. Xuống máy bay một cái hơi nóng ập tới, nhiệt độ ngoài trời lúc này là 23 độ C, cũng không phải là nóng lắm, nhưng so với người vừa ở nơi nhiệt độ hơn 10 độ C tới thì khá khó chịu.
Nóng đã đành, khó chịu hơn nữa là hơi ẩm rất cao, bước vài bước thôi đã toát mồ hôi rồi, áo dính lên người, toàn thân bức bối khó chịu, vừa tới nơi Cừu Địch đã chẳng có ấn tượng tốt với nơi này, cái gì mà trên trời có thiên đàng, hạ giới có Tô Hàng, cái Hàng Châu này chẳng hay ho như thi văn miêu tả. Mọi người tới sảnh chờ sân bay, Bao Tiểu Tam chẳng những cởi áo ngoài trước mặt mọi người, còn thay quần, hắn làm một cách đàng hoàng, khiến người ta nhìn thấy phải đỏ mặt, ba người còn lại rảo bước thật nhanh, vờ không quen biết gì hắn.
Cửa sảnh chờ, Đường Anh đã đợi sẵn rồi, tươi cười vẫy tay với bọn họ, khi ra ngoài còn có cả xe thương vụ nữa, cô dẫn đoàn người tới khách sạn.
Phải thừa nhận rằng vị chủ quản Đường này rất có sức hút, váy công sở sáng màu, áo sơ mi hồng ôm lấy cơ thể, lớp vải mỏng manh càng làm tôn lên hai bầu vú tròn căng dưới, cặp mông vênh vểnh tạo nên đường ưu mỹ, chân tất lụa mượt mà, một hơi thở thanh xuân mơn mởn nhựa sống tràn ngập toàn thân, còn mang theo vận vị thiếu phụ thành thục, hình tượng này tuyệt đối khơi lên dục vọng cả nam nhân từng trải lẫn thiếu niên thuần tình.
Ở trên xe Bao Tiểu Tam nhìn Đường Anh chằm chằm, chẳng quan tâm tới cảnh sắc xung quanh, mấy lần muốn nói chuyện đều bị Cừu Địch trừng mắt trấn áp, khỏi cần phải nói cũng biết, thằng này nhìn chủ quản Đường động dục rồi.
Xuống xe, Đường Anh và Quản Thiên Kiều thân thiết đi trước, rốt cuộc Bao Tiểu Tam cũng được giải phóng, Cảnh Bảo Lỗi cũng biết hắn sắp nói linh tinh, cảnh cáo:" Một nguyên tắc ở nơi làm việc đó là không được nói xấu người phát lương cho mình."
Bao Tiểu Tam nghẹn luôn, Cừu Địch thở dài, biết với tính Bao Tiểu Tam, càng nhịn càng tệ, chẳng may nói gì trước mặt Đường Anh thì hỏng, đành nói:" Được rồi, Tam Nhi, chúng ta mỗi người dùng một từ để hình dung chủ quản Đường nhé ... Tao trước, mỹ nữ!"
Bao Tiểu Tam mặt mày hớn hở:" Cứng rồi!"
Cảnh Bảo Lỗi lảo đảo.
Cừu Địch tiếp tục :" Thục nữ!"
Bao Tiểu Tam tiếp lời:" Bắn trong!"
" Dã chiến!"
" Lăng nhục!"
Cảnh Bảo Lỗi không nghe tiếp được nữa, bước chân nhanh hơn, muốn tách ra khỏi màn đối thoại hạ lưu của hai tên này.
Cừu Địch và Bao Tiểu Tam khoác vai nhau cười to, chế giễu Cảnh Bảo Lỗi chim non, có thế thôi đã không chịu được rồi, cái loại này chắc chắn còn chưa từng nắm tay con gái.
Mọi người vào phòng, đây là phòng bao thương vụ khá đẳng cấp, hai màu chủ đạo vàng trắng sang trọng, chia gian trong gian ngoài, có chiếc bàn họp nho nhỏ, vừa vào phòng đặt hành lý xuống còn chưa kịp hưởng thụ tiện nghi sang trọng ở đây thì Đường Anh đã an bài lịch trình nhiệm vụ.
" Mọi người vất vả rồi, đáng lẽ phải nghỉ ngơi nửa ngày, nhưng chuyện khá cấp bách, cần thương lượng với mọi người, nên trước tiên xem số tài liệu này đã."
Bao Tiểu Tam đã không chịu nổi nóng, thả người xuống sô pha, hạ nhiệt độ điều hòa xuống thật thấp để tận hưởng, ba người còn lại nhìn khu công nghiệp trên màn hình laptop, xem tài liệu trong tay. Đường Anh có vẻ khá hưng phấn, giảng giải cho mọi người, ánh mắt còn nhìn Cừu Địch, vẻ trông đợi rõ ràng, Cừu Địch mỉm cười đáp lại.
" Công ty cổ phần hữu hạn khoa kỹ quang học Đồng Minh chính là bên ủy thác lần này."
" Phía dưới họ có hai nhà máy sản xuất mắt kính, một nhà máy khuôn đúc tinh vi, một trung tâm nghiên cứu phát triển quang học."
" Nội dung ủy thác là thế này, Khoa kỹ Đồng Minh nổi tiếng trong nghề với thiết kế và khuôn đúc mắt kính, nhưng hai ba năm gần đây, sản phẩm của bọn họ bị làm nhái liên tục. Lần gần đây nhất sản phẩm mới lên thị trường chưa được một tuần thì hàng nhái đã nhan nhản, bọn họ luôn hoài nghi trong nội bộ công ty có gián điệp thương nghiệp, lần này ủy thác công ty Cáp Mạn chúng ta moi ra tên gián điệp đó."
" Mọi người thương lượng với nhau xem chuyện này có khả thi không, nếu như khả thi, chúng ta sẽ thảo luận những điều cần chú ý trong hợp đồng. Tôi có thể nói trước với mọi người số tiền mà đối phương ra giá lần này, đó là 100 vạn, đương nhiên với tiền đề phải tìm ra tên gián điệp thương nghiệp đó."
" À phải rồi, ủy thác này nói ra cũng có liên quan tới mọi người, chủ tịch Tiêu Vân Thanh của Cty Đồng Minh là bạn của tổng giám đốc Tôn Xương Cam của Hoa Hâm, chính tổng giám đốc Tôn giới thiệu vụ làm ăn này."
" ... Hiện giờ tôi chỉ có được địa chỉ và giới thiệu vắt tắt về công ty thôi, tình huống đại khái là như thế."
Bao Tiểu Tam nghe thấy tiền là nhấp nha nhấp nhổm nãy giờ rồi, đợi Đường Anh vừa dứt lời một cái là hắn giơ cao tay hỏi:" Chúng tôi được chia bao nhiêu trong 100 vạn đó?"
" Chuyện này cậu có thể hỏi Thiên Kiều, thông thường là ba bảy, công ty cũng có nguy hiểm vì phải gánh chi phí tiền kỳ của mọi người." Đường Anh giải thích:
" Oa, chúng tôi được những 70 vạn cơ à?" Bao Tiểu Tam hạnh phúc quá độ rồi, muốn ngất xỉu rồi, 70 vạn chia cho bốn người tức là, tức là ... Dù sao cũng hơn đứt chuyến đi trấn Truân Binh lần trước rồi:
Cảnh Bảo Lỗi dội ngay gáo nước lạnh:" Cậu mơ đấy à, ngược lại mới đúng!"
" Hả?" Bao Tiểu Tam lảo đảo nhìn Đường Anh mím môi cười, biết là sự thực rồi, người như quả bóng xì hơi:
Quản Thiên Kiều kéo hắn ngồi xuống, cá nhân phải phụ thuộc vào công ty, công ty mới có quyền quyết định, bên ủy thác sẽ không giao dịch với tư nhân, vì không có đủ uy tín và đảm bảo.
Cảnh Bảo Lỗi lật xem giới thiệu:" Chủ quản Đường, mới chỉ là hoài nghi thôi mà, chắc gì đã có thật, chẳng may không có thì sao? Bây giờ sản phẩm cứ na ná nhau cả."