Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 189 - Chương 23: Vì Lợi Mới Đi Sớm. (4)

Chương 23: Vì lợi mới đi sớm. (4) Chương 23: Vì lợi mới đi sớm. (4)

" Nói đúng rồi!" Đường Anh vỗ tay một cái chỉ Cảnh Bảo Lỗi, tán thưởng:" Nếu chỉ vẻn vẹn là kiểu dáng tương đồng thì chưa chắc đã khiến Đồng Minh coi trọng, quan trọng là ở phần chế tác. Sản phẩm của yếu của họ là thấu kính quang học và thiết kế gọng kính, mỗi một sản phẩm đều có một khuôn đúc riêng, mỗi khuôn đúc này đều có cách chế tác khác biệt. Mô phỏng kiểu dáng thì dễ, nhưng chất lượng sản phẩm, ví như độ dẻo dai, độ cong của gọng kính, không phải là dễ mô phỏng. Hơn nữa sản phẩm bọn họ phát hiện ra gần như đạt tới chất lượng tương đương."

Thế thì là chuyện khác rồi, Quản Thiên Kiều suy đoán:" Chứng tỏ tư liệu kỹ thuật đã bị tiết lộ, nếu thế đoàn đội nghiên cứu là đối tượng đáng nghi nhất."

" Nếu thế thì khó khăn đấy, với nhân viên kỹ thuật mà nói, tiết lộ bí mật đôi khi chỉ là chuyện vài dãy số, một tờ giấy hoặc là một đoạn tin nhắn mà thôi. Như thế sản phẩm thật còn chưa lên thị trường thì đồ nhái đã tuồn ra rồi." Cảnh Bảo Lỗi nhìn ngay ra độ khó trong chuyện này, người ta ăn cắp cái gì đem bán thì còn bắt quả tang, người ta bán kiến thức trong đầu thì phiền to:

" Chính vì khó cho nên hợp đồng này mới trị giá 100 vạn, Đồng Minh đang nghiên cứu một loại gọng kính với công nghệ nano. Theo như tôi biết, có không ít người trong nghề đang thèm muốn công thức sản phẩm mới của bọn họ." Đường Anh cung cấp thêm thông tin:

" Điều kiện đối phương đưa ra là gì?" Quản Thiên Kiều hỏi rất chuyên nghiệp, loại chuyện này giống như thầy bói mù xem voi, trước khi xác định, cô đoán chừng Đồng Minh cũng chỉ hoài nghi:

" Tiền đặt cọc 5 vạn, thời gian là một tháng, không được tiếp xúc với cơ cấu hạch tâm của công ty, có điều chúng ta có thể tiến hành điều tra bối cảnh nhân viên công ty." Đường Anh nói:

Quản Thiên Kiều làm động tác bĩu môi quen thuộc, không phải phản bác hay chê bai gì, cô hay có động tác đáng yêu, lâu dần thành thói quen vô thức.

" Tôi biết chuyện này rất khó, cho nên mới triệu tập nhân viên điều tra tinh anh nhất của Cáp Mạn." Đường Anh nửa đùa nửa thật, ánh mắt cô luôn chú ý tới Cừu Địch, còn Cừu Địch nãy giờ xem hợp đồng ủy thác mà không phát biểu gì:

Hồi lâu sau cuộc thảo luận tính khả thi của ủy thác lần này vẫn chưa thể đưa ra kết luận, Đường Anh rốt cuộc cũng điểm danh:" Cừu Địch, cậu nói đi chứ, cái nhìn của cậu thế nào?"

" Thế nào thì phải đợi chị nói hết đã, đừng để như lần trước làm chúng tôi hồ đồ tốn công đi đường vòng mất thời gian." Cừu Địch rời mắt khỏi tài liệu:

" Làm sao cậu biết tôi còn chưa nói hết?" Đường Anh không phủ nhận, hứng thú hỏi:

" Vì tôi thấy độ khó mà chị nói chưa tới mức cho chúng tôi quả đào lớn như vậy."

Bao Tiểu Tam nghe họ nói chuyện mà chẳng hiểu, huých vai Cảnh Bảo Lỗi:" Thế là sao?"

" Đồ ngốc, tức là chuyện này quá khó, không ai nhận mới tới phần chúng ta." Cảnh Bảo Lỗi nghe Cừu Địch nhắc một cái hiểu ra ngay, có chút khó chịu nhìn Đường Anh vì giấu diếm họ:

Bao Tiểu Tam khịt mũi coi thường:" Khó cái đếch gì, lúc ở trấn Truân Binh chúng ta cũng bắt vài tên gián điệp."

" Biến, biến, anh im mồm đi!" Quản Thiên Kiều mắng, hai chuyện này không thể đem so với nhau, trấn Truân Binh là vùng man hoang, bọn họ thoải mái làm bừa, còn nơi này là công ty hiện đại hóa khắp nơi là camera giám sát với khu vực hạn chế, hơn nữa hành vi của họ có nhiều thứ không kể ra được:

" Tốt lắm, cậu nhìn ra được điểm này làm tôi không thất vọng vì trông đợi vào cậu." Đường Anh không phật ý, nhưng mà có chút xấu hổ, dù sao chuyện này không đúng với con người của cô trước kia, mân mê ngón tay nhìn gương mặt rắn rỏi điển trai của Cừu Địch:" Đúng thế, chuyện này rất khó khăn, trong số người cùng nghề của chúng ta có ba công ty điều tra thương vụ là Tứ Phương, Đông Phương Hanh Đặc, Nhâm An đã thử nhận ủy thác này. Kết quả không thu hoạch được gì, chút tiền đặt cọc không đủ kinh phí điều tra. Chủ tịch của Đồng Minh chuyên môn tới thủ đô, nói chuyện với giám đốc Tạ đã nói rõ tình huống này."

" Vậy thái độ của công ty là gì?" Quản Thiên Kiều hỏi:

" Ý của giám đốc Tạ là do các cậu quyết định, nếu như nhận thì phải dốc toàn lực, phương án sẽ do các cậu tự đưa ra. Nếu không nhận, anh ấy sẽ uyển chuyển từ chối đối phương, làm ăn không thành vẫn còn tình nghĩa mà. Loại chuyện này đúng là không dễ dàng, nhất là trong công ty lớn có tới mấy nghìn nhân viên, phải tìm ra kẻ tiết lộ bí mật ẩn trong đó không khác gì mò kim đáy biển." Đường Anh tựa như đang khiêu khích vậy, đôi mắt quyến rũ nhìn chằm chằm Cừu Địch, tay chống cằm, người hơi ngả về phía trước, thấp thoáng trong áo sơ mi là viền áo lót đen, khơi gợi trí tưởng tượng, ác nhất là căng mắt ra chẳng nhìn thấy gì thêm:

Cừu Địch ném tài liệu sang bên, cũng nhìn thẳng vào Đường Anh:" Nhận, không làm được vượt quá kinh phí dự toán, chúng tôi tự chịu, nhưng làm được phải chia 50/50."

" Hay!" Bao Tiểu Tam vỗ tay mừng rỡ, hắn thích làm ăn thế này, nhanh gọn dứt khoát:

Cảnh Bảo Lỗi thoáng ngạc nhiên nhưng không nói gì, Quản Thiên Kiều cười khúc khích, vậy là vấn đề nan giải ném ngược lại cho công ty rồi, đây chính là điều cô cần ở Cừu Địch, có y mọi chuyện diễn ra nhanh gọn, nếu chỉ có ba người họ, không biết tranh luận tới bao giờ, nam nhân phải như thế. Không phải tâng bốc họ là tinh anh sao, tinh anh thì phải có giá của tinh anh chứ.

Đường Anh hết sức ngạc nhiên khi Cừu Địch tiếp nhận dễ dàng như thế, nhất thời không nói được gì, đồng thời cũng hoài nghi:" Cậu lấy đâu ra tự tin như thế?"

Phải biết rằng Cừu Địch mới tiếp xúc với vụ này chưa được nửa tiếng, ngược lại Đường Anh đã ở đây một tuần rồi mà không có cách nào ra tay, khó tránh khỏi có chút không phục.

" Tôi không tự tin mình có thể hoàn thành ủy thác, nhưng tỉ lệ ăn chia này thì tôi tự tin giám đốc Tạ sẽ đồng ý, nếu chị không quyết được thì hỏi giám đốc Tạ đi, chúng ta bàn tiếp."

Cừu Địch vừa nói xong làm ba người kia cười khùng khục, bọn họ tìm lại được chút cảm giác khi còn ở trấn Truân Binh rồi.

Đường Anh có chút nghẹn lời, té ra người ta tự tin vào chuyện mặc cả, chứ không phải là tự tin hoàn thành được ủy thác. Lần này Cáp Mạn nhận lời có yếu tố thể diện khó từ chối, dùng tới đám Cừu Địch là kế quyền nghi mà thôi, việc tìm kiếm một gián điệp thương nghiệp ẩn mình khó khăn hơn nhiều chuyện điều tra thương vụ.

Cô không vui với thái độ của Cừu Địch, cảm giác bị y lấn át, không tôn trọng mình, nhưng vẫn xin chỉ thị của Tạ Kỳ Phong.

Tạ Kỳ Phong không bao giờ dây dưa dài dòng, vẫn dùng hai chữ quen thuộc: Đồng ý!
Bình Luận (0)
Comment