Chương 26: Thương cổ tụ như triều. (3)
Chương 26: Thương cổ tụ như triều. (3)
Xe của giám đốc Chúc đã đợi ở dưới lầu, khi gặp giám đốc Chúc Sĩ Bình, Đường Anh cười như hoa nở, dứt khoát không phải nụ cười nghề nghiệp mà là nụ cười thật lòng. Nguyên nhân ấy à, Quản Thiên Kiều phát hiện ra, vị giám đốc Chúc đó đẹp trai tới sững sờ, mắt sao mày kiếm, mặt trắng trẻo, trông còn thanh tú hơn cả các cô gái sông nước Giang Nam, dáng người còn cao ráo, mặc vest trông cực kỳ trí thức lịch lãm, dù kéo một ộp pa chân dài Hàn Quốc tới cũng chưa chắc đẹp trai hơn hắn.
Rõ ràng nhìn thấy Đường Anh cũng khiến Chúc Sĩ Bình bất ngờ lắm, nắm tay tới hai phút, hàn huyên tới nửa ngày mới lưu luyến buông tay, nhìn ánh mắt rất có ý vị gặp phải tiếng sét ái tình. Thậm chí còn chẳng bắt tay Quản Thiên Kiều lấy một cái, rõ ràng là cô hoàn toàn không tồn tại trong mắt giám đốc Chúc này, hoàn toàn bị vẻ đẹp của Đường Anh thu hút.
Khi mời lên xe đi, Quản Thiên Kiều nhìn Đường Anh mắt long lanh thầm mắng, đồ hám trai.
Khu nhà xưởng cách tổng bộ không xe, xuống xe hai cô gái tiếp tục kinh ngạc, nơi này không thô sơ như trong suy nghĩ, vì muốn tiến vào thị trường Âu Mỹ, bọn họ đã vượt qua chứng nhận ISO9000. từ môi trường làm việc, quản lý đều rất quy chuẩn.
Nhà xưởng hết sức hiện đại, sạch sẽ, cây xanh bóng mát, thế nhưng khi nhìn qua cửa kính thấy vô số nhân viên mặc đồng phục gọn gàng mặt vô hồn, vô số đôi tay khéo léo bận rộn trên dây chuyền làm việc, rất phù hợp với đặc điểm của thời đại công nghiệp hóa. Quản Thiên Kiều quan sát thấy nữ công nhân chiếm đại đa số mà hầu hết là người trẻ tuổi, hoàn cảnh này làm cô có chút phản cảm.
Xưởng khuôn đúc tinh vi, giám đốc Chúc dẫn hai cô gái thi tham gian, thao thao bất tuyệt giới thiệu bọn họ có bao nhiêu nhân viên, giá trị sản lượng lớn thế nào, xin được bao nhiêu giấy phép độc quyền, bù đắp vào bao nhiêu khoảng trống trong nghề. Quản Thiên Kiều biết hắn đang khoe khoang trước mặt giai nhân, cô căn bản chẳng hiểu gì, chỉ nhìn thấy điểm khác biệt ở nhà xưởng này với chỗ khác là ... Người ít, máy nhiều.
Hai tiếng sau rốt cuộc cũng tới được khu vực hạnh tâm, tòa nhà bốn tầng được cách ly nằm trong xương khuôn đúc, đây là trung tâm kỹ thuật của Đồng Minh.
Vừa tới cửa, bảo an bê một cái khay tới, Chúc Sĩ Bình ngại ngùng giải thích cho Đường Anh, đây là quy định của nơi này, không được chụp ảnh, không được mang theo thiết bị thông tin, không được mang vào bất kỳ vật dụng điện tử nào.
Hai người phải giao hết di động, máy tính bảng cho bảo an rồi theo Chúc Sĩ Bình đi vào.
Bây giờ thực ra Quản Thiên Kiều đã đau đầu rồi, nếu nói tới sản phẩm, khả năng bất kỳ một công nhân nào ở dây chuyền sản xuất cũng có thể thành người tiết lộ bí mật, chỉ cần cái giá được trả cao hơn tổn thất bị đuổi việc thì sẽ không thiếu người mạo hiểm. Xưởng khuôn đúc cũng thế, chỉ cần có được trên 50% tham số kỹ thuật, trong mắt dân trong nghề thì bí mật đã chẳng còn bí mật nữa, thậm chí chỉ cần chụp rõ nét vài bộ phận quan trong, người trong nghề có thể mô phỏng ra, dù sao công nghệ cũng chẳng chênh nhau là bao.
Vốn cho rằng khả năng tiết lộ bí mật quá lớn, nhưng khi tới cơ cấu kỹ thuật hạch tâm thì quan điểm của Quản Thiên Kiều liền đảo ngược hẳn.
Nơi này sàn nhà bóng loáng có thể phản chiếu cả camera bốn phía, cổng có bản an, vào thang máy phải quẹt thẻ, cả tòa nhà khép kín, tầng hai là sản phẩm mẫu, tầng ba bốn là nghiên cứu hóa công nghiệp. Đi vào hành lang phải qua ba tầng cửa, nhìn qua tường thủy tinh nhìn thấy nhân viên nghiên cứu mặc áo trắng bận rộn.
Quản Thiên Kiều bất giác liên tưởng tới bộ phim Resident Evil, trước khi T-virus phát tán, khung cảnh cũng trật tự như thế này.
Tất cả người tham quan phải dừng bước trước tường kính, Chúc Sĩ Bình đưa tay nâng kính, áy náy nói:" Cô Đường, các cô chỉ có thể tới được đây thôi, tôi sẽ cung cấp bản tư liệu chi tiết về nhân viên cùng với bối cảnh cho cô. Tránh ảnh hưởng tới công tác thường nhật, các cô phải tiến hành điều tra một cách kín đáo."
" Cám ơn giám đốc Chúc, người nơi này liên hệ với bên ngoài thế nào?" Đường Anh nhỏ nhẹ hỏi:
" Tất cả đều giống nhau thôi, dù là nhân viên nghiên cứu hay tầng quản lý đều không thể mang các sản phẩm thông tấn hay điện tử vào nơi làm việc. Bọn họ liên hệ với bên ngoài đều tông qua điện thoại có dây, dưới tầng hầm có tổng đài, điện thoại nội bộ liên hệ ra ngoài đều có ghi chép, khả năng tiết lộ bí mật ở nơi này là không thể nào." Chúc Sĩ Bình tự tin khẳng định, ánh mắt cứ nhìn Đường Anh tình tứ:
" Hết thảy đều có khả năng, chẳng có cái gì là không thể hết." Quản Thiên Kiều lần đầu tiên lên tiếng, xuất thân là một hacker, thứ cô chơi chính là phá giải những thứ bí mật, ngứa tai với mấy lời Chúc Sĩ Bình:
" Chuyện đó thì tôi không phủ nhận, vậy quý cô, tôi muốn thỉnh giáo một câu, nếu như có chuyện tiết lộ bí mật thì động cơ là gì?" Chúc Sĩ Bình ôn hòa hỏi ngược lại Quản Thiên Kiều:
" Lợi ích, nếu cái giá phản bội lớn hơn lòng trung thành thì trên đời chẳng có bí mật nào hết." Quản Thiên Kiều nói thẳng, còn chẳng phải quá rõ ràng sao:
" Cô nói như thế vừa vặn chứng minh rằng nơi này không thể nào tiết lộ bí mật, người có thể vào sở nghiên cứu này đều là những nhân tài đỉnh cấp trong nghề, tiền lương hàng năm thấp nhất không dưới sáu con số, cao nhất còn hơn cả giám đốc như tôi. Hơn nữa đó chưa phải toàn bộ, còn có bảo hiểm dưỡng lão, chia hoa hồng hàng năm cũng là con số không nhỏ, chỉ Đồng Minh mới có thể nuôi được đội ngũ như thế. Nếu như có người trả được cái giá để tiết lộ bí mật, bọn họ chẳng cần làm sản phẩm nữa." Chúc Sĩ Bình mỉm cười nói:
Ôi người có tiền ấy mà, luôn tin vào đồng tiền trong tay như thế đấy, Quản Thiên Kiều còn định nói nhưng Đường Anh đánh mắt bảo cô im lặng. Đường Anh quay sang mỉm cười với Chúc Sĩ Bình, khí chất của nam tử thành đạt biểu hiện ra khiến cô ngất ngây:" Tôi cũng không nghĩ ra cách nào có thể tiết lộ bí mật ở đây."
" Chuyện này hiện giờ mới ở giai đoạn hoài nghi thôi, trước khi các cô tới, chủ tịch đã thuê ba công ty điều tra thương vụ rồi, đều không có kết quả gì ... Tôi nói thật nhé, bí mật thương nghiệp ở ngành nghề này không phải ở sản phẩm, mà là ở kênh tiêu thụ và thị trường đầu cuối." Chúc Sĩ Bình gật đầu lịch sự với Đường Anh: