Chương 29: Mỗi nghề có lối riêng. (2)
Chương 29: Mỗi nghề có lối riêng. (2)
Tài liệu gửi tới máy vi tính của Đường Anh, cô mở ra xem, định dạng PDF, những số liệu quan trọng, mô hình thiết kế đều bị xóa đi. Làm thế là để đủ cho anh biết tôi có tài liệu thật, nhưng không cho anh biết nội dung trọng yếu.
Đường Anh xem thật kỹ càng, giới thiệu của công ty, từ tổng giám đốc tới các bộ phận, phương thức liên hệ, bối cảnh v. . v. . v. . Lượng tài liệu lớn nhất là phần sản phẩm do Đồng Minh sản xuất, cùng với danh sách các nhà phân phối.
Không thể giả được, đây là tác phẩm của gián điệp thương nghiệp, tra rất tỉ mỉ, nếu như người trong nghề có được, sẽ bớt được rất nhiều việc, nhưng lại không có mấy ý nghĩa với cuộc điều tra của bọn họ.
Đường Anh xem một lượt rồi lắc đầu:" Không có giá trị gì cả, nếu bán cho doanh nghiệp khác cũng chỉ đáng vài nghìn thôi ... Danh sách nhân viên, kênh phân phối không nói lên cái gì, bất kỳ nhân viên điều tra thương nghiệp nào cũng lấy được."
" Về sản phẩm thì có một bộ phận đã dừng sản xuất, tư liệu quá hán, thiết kế gần nhất cũng đã cách đây nửa năm ... Số liệu marketing và xuất nhập cảng càng không có ý nghĩa, có thể tra ra từ bên thứ ba. Chừng này tài liệu chưa thể nói Đồng Minh có chuyện tiết lộ bí mật."
Mặc dù chưa quen chỉ đạo một đội ngũ nhưng nói kiến thức chuyên môn trong nghề thì Đường Anh rất vững, cô có thể đánh giá chính xác giá trị của tài liệu này.
Quản Thiên Kiều nghe vậy thì gửi cho phía bên kia tin nhắn sẽ cân nhắc, sau đó bảo với Đường Anh:" Vậy thì tôi chịu rồi, Như Ảnh Tùy Hình là con buôn tin tức tình báo lớn nhất ở vùng Hoa Đông này, tài liệu mà hắn không thể lấy được thì người khác cũng không có khả năng đâu."
" Không thể bài trừ là công ty cạnh tranh phái gián điệp định hướng sưu tầm tình báo." Đường Anh nhận định:
Quản Thiên Kiều nhún vai, nếu là thế thì càng hết cách, nếu là gián điệp thương nghiệp do công ty cạnh tranh phái đi thì tin tức tình báo đó không thể nào đưa lên vòng tròn gián điệp thương nghiệp giao dịch.
Hai người không còn gì để nói nữa, Đường Anh bóp trán suy nghĩ rất lâu, cuối cùng không nhịn được:" Tìm ra người tiết lộ bí mật trong mấy nghìn người, khác gì mò kim đáy biển chứ ... Thiên Kiều, cô nói xem phải bắt đầu từ đâu bây giờ?"
Quản Thiên Kiều lại nhùn vai, lần này còn thè cãi lưỡi nhỏ ra trêu, mỹ nữ chủ quản không có chút sức hấp dẫn nào với cô, càng không có sức uy hiếp gì với cô, hơn nữa nhìn Đường Anh vò đầu bứt tai gặp khó như thế, cô cũng vui vẻ lắm.
" Cô đừng như thế được không, chúng ta là một đoàn đội, phải chân thành hợp tác, nhìn tôi bêu xấu là chuyện nhỏ, nhưng chẳng phải khiến toàn bộ chúng ta uổng chuyến đi này à?" Đường Anh thành khẩn khuyên nhủ, cô nhận ra được cái đội ngũ này rõ ràng không coi mình ra gì, không thừa nhận cô là người đứng đầu họ:
" Tôi đã tận lực rồi, mặc dù tôi đã vào nghề nhiều năm, nhưng công việc của tôi là sưu tầm tình báo thương nghiệp, tôi chưa bao giờ làm công việc phản gián, chúng ta đều là lần đầu." Quản Thiên Kiều nhẹ nhàng đẩy quả bóng lại:
" Nào nào, chúng ta xem xét lại từ đầu ... Trước tiên, chủ tịch Tiêu Thanh Vân đã lui về nghỉ rồi, xem bộ dạng là chuẩn bị đưa cô con gái Tiêu Lăng Nhạn lên vị trí của mình. Trước khi đưa con gái mình lên, ông ấy hẳn phải quét sạch mọi chướng ngại, bao gồm cả vấn đề kinh doanh, đúng không?" Đường Anh cố gắng phân tích tình hình:
" Đúng!" Quản Thiên Kiều gật đầu:
" Đây là công ty theo kiểu gia tộc tiêu chuẩn, mười năm trước còn là một xưởng kính mắt nho nhỏ, người đầu tư đều là thân thích của Tiêu Thanh Vân, hiện giờ người ngồi ở vị trí quản lý, đại bộ phần đều là họ hàng dây mơ rễ má. Phòng quản lý lao động là của cậu Tiêu Lăng Nhạn, phụ trách xưởng khuôn đúc là chú cô ta, Tiêu Vân Phi. Quản lý sản xuất mắt kính là anh họ Tiêu Hiểu Huy, còn cả chịu trách nhiệm marketing thị trường là Tiêu Kính Khoan ..."
" Trên lý luận mà nói, kiểu công ty mang tính chất gia tộc này chẳng đi xa được, nhưng chủ tịch Tiêu Thanh Vân rất có nhãn quan, sáu năm trước thành lập khu công nghiệp, ông ta bỏ lương cao ra thuê giám đốc chuyên nghiệp về quản lý công ty, cũng chính là Chúc Sĩ Bình. Người này rất nhanh chóng khẳng định được giá trị, nắm đội ngũ nghiên cứu phát triển, làm ra sản phẩm mà người trong nghề không cách nào so sánh được, hơn nữa chỉ mất mấy năm biến một xưởng nhỏ thành công ty lớn hiện đại hóa ..." Đường Anh nói tới đó như hồi ức lại vị giám đốc Chúc điển trai trí tuệ kia:
" Chủ quản Đường ... Không phải là chị thích giám đốc Chúc đấy chứ?" Quản Thiên Kiều chợt hỏi:
" Nam nhân đẹp trai, thành đạt, nữ nhân nào không thích, thích không phải là chuyện bình thường sao?" Đường Anh thoải mái thừa nhận, dù gì cô là nữ nhân trưởng thành, bất kể là chủ đề tình yêu hay tình dục, đều không thấy ngại ngần, đột nhiên lại chuyển chủ đề: " Tôi thấy quan hệ giữa bọn họ rất kỳ diệu, Tiêu Lăng Nhạn như buông tay mọi chuyện, chỉ ký tên, đám thân thích trực hệ phía dưới hình như chẳng nể mặt Tiêu Lăng Nhạn, ngược lại rất tôn kính người ngoài như Chúc Sĩ Bình ... Trưa nay cô không để ý sao?"
Phải rồi, Quản Thiên Kiều có chú ý chứ, trưa nay bọn họ ăn trưa ở xưởng khuôn đúc, người phụ trách là Tiêu Vân Phi, hắn tỏ ra hết sức thân thiết với Chúc Sĩ Bình, sau đó uống vài chén thì mượn hơi rượu mắng cô trợ lý Quách đi cùng bọn họ. Mà cô trợ lý Quách kia là người của Tiêu Lăng Nhạn, ngay cả Chúc Sĩ Bình cũng rất cung kính với cô, sự sai lệch trong đó rất đáng người ta suy ngẫm.
Quản Thiên Kiều lại không phải là người quá hiểu đối nhân xử thế lắm, cô thấy song không để ý, giờ Đường Anh nói ra mới thấy có vấn đề.
" Phàm là công ty theo kiểu gia tộc thì thường ẩn chứa rất nhiều mâu thuẫn, tôi nghĩ, liệu có khả năng do trong nội bộ phá đám nhau không? Thứ đáng tiền nhất của công ty này chính là đoàn đội nghiên cứu sản phẩm, ai cũng muốn nắm trong tay, nhưng vị chủ tịch già lại đem chỗ quan trọng nhất đó giao cho người ngoài nắm giữ."
" Cho nên mới xuất hiện tình hình hiện nay, cô tới phía dưới tìm hiệu, họ đều nói trong đoàn đội nghiên cứu sản phẩm có nội gián. Cô nói chuyện với Tiêu Lăng Nhạn, Chúc Sĩ Bình, họ lại bênh vực đoàn đội nghiên cứu, nói tầng quản lý có vấn đề ... Cô nói xem nơi nào mới có vấn đề?" Đường Anh không phải mấy ngày qua làm chuyện vô nghĩa không có thu hoạch, cô gái không khéo này phát hiện ra không ít vấn đề, nhưng vấn đề này không giúp ích gì, ngược lại càng làm khó chuyện điều tra:
Bây giờ tra bên trên, họ toàn là thân thích với nhau, làm sao mà tra được? Thanh quan khó quản việc nhà, đụng chạm một chút thôi là rắc rối. Nếu tra đoàn đội phía dưới, hai nhân vật đứng đầu không tán thành.