Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 220 - Chương 54: Trời Sinh Tính Kỳ Lạ. (2)

Chương 54: Trời sinh tính kỳ lạ. (2) Chương 54: Trời sinh tính kỳ lạ. (2)

Với đầu óc của Bao Tiểu Tam lớn được tới chừng này còn luyện ra một thân bản lĩnh trộm gà bắt chó không tầm thường đúng là không dễ dàng gì, có điều cũng phải thôi, trên đời này chẳng ai tùy tiện thành công được đâu, Bao Tiểu Tam tưởng được khen, phấn chấn nói:" Đương nhiên, em xem dùng cần câu cá dính kẹo cao su sau đó bôi màu lên đó, chọc một cái thôi là camera mù rồi, còn hữu dụng hơn xài đồ công nghệ cao ..."

" Bảo Đản, thằng tiểu tử mày tay chân nhanh nhẹn lắm, chọc phát nào dính phát đấy, có tư chất làm chuyện xấu đấy ... Thế nào vui không, kích thích không? Tao nói cho mày biết làm chuyện này sẽ nghiện. Có điều mày phải học tao với Cừu Địch nhiều, chuyện này nói ra bọn tao coi tốt nghiệp chuyên ngành rồi."

" Chuyên ngành làm chuyện xấu? Cái này mà cũng có chuyên ngành à?" Cảnh Bảo Lỗi thuận miệng hỏi, ai khen chứ Bao Tiểu Tam khen thì hay ho gì:

" Đương nhiên, làm gì chẳng phải có chuyên môn chứ?" Bao Tiểu Tam điều chỉnh lại tư thế ngồi, có điều hắn ngồi kiểu gì trông cũng chướng mắt cả:" Để tao kể cho mày nghe, cái gì cũng phải trình độ mới giải quyết được ... Tao hỏi mày nhé, khi đối diện với một nữ nhân đang nổi cơn tam bành, làm sao để cô ta cam tâm tình nguyện ký nhận vào đơn chuyển phát nhanh, tiền đề là món đồ đã bị rách một mảng to. Cho mày biết, chính tao và Cừu Địch xử lý việc này đấy!""

Ái chà cái này đúng là cần kiến thức chuyên ngành thật, Cảnh Bảo Lỗi chịu rồi: " Ồ, sao mà làm được thế?"

Quản Thiên Kiều cũng tò mò, vì Cừu Địch nhìn thì thoải mái cởi mở đấy, kỳ thực khá kín tiếng, có vẻ là loại ngoài nóng trong lạnh, tựa như đi tới đâu cũng có thể kết bạn được, thực chất thực sự được y coi là bạn có vẻ chỉ có mỗi Bao Tiểu Tam, cô thấy mình và Cảnh Bảo Lỗi vẫn kém một chút. Cô muốn biết nhiều hơn về Cừu Địch, nhưng y chẳng mấy khi kể chuyện bản thân, đại bộ phận do cái miệng Bao Tiểu Tam lộ ra.

Bao Tiểu Tam càng đắc ý hơn, ngồi vắt chân chữ ngũ cười nhe cái răng nanh, kể:" ... Con mụ đó trông còn xấu hơn cả tao, xấu tới không dám ra đường, ngày ngày mua bán trên mạng, giao hàng ở khu vực đó đều biết cô ta vô cùng đanh đá, gặp phải cô ta nhẹ thì bị phun nước bọt đầy mặt, nặng thì mất việc. Nhìn bọc hàng bị rách không ai dám giao, bà chủ nói, hoặc là các cậu tự nghĩ cách, hoặc các cậu góp tiền mà đền ..."

" Đúng lúc đó Cừu Địch đứng ra, nó dẫn theo tao tận nhà. Cửa vừa mở ra, Cừu Địch như gặp phải ma, sợ tái mặt, con mụ đó nổi khùng, định chửi bới, ai ngờ Cừu Địch chặn họng ... Chị, chị có phải là ca sĩ hát dân ca trên chương trình Đại lộ ngôi sao không? Thì ra chị ở đây à? Chị hát thật là hay, tôi nghe nhớ mãi ..."

" Con mụ đó ra sức phủ nhận, Cừu Địch càng nhiệt tình cứ luôn mồm khen giống, giọng nói cũng giống rồi kỳ kèo dứt khoát xin chữ ký. Con mụ đó tuy phủ nhận, nhưng mà nhìn có vẻ cao hứng lắm, cô ta ký tên xong còn nói, cậu thấy tên tôi chưa, thực sự không phải."

" Cừu Địch lấy được chữ ký trên đơn hàng xong vẫn cười ngọt như mật nói, chị à, chị sống kín tiếng như thế, dù không phải cô gái kia, cũng không phải người bình thường ... Nói cả đống lời ngưỡng mộ, mụ đó thiếu chút nữa không cho chúng tôi đi, cứ như thế chúng tôi hoàn thành niệm vụ trở về."

Cảnh Bảo Lỗi quả nhiên không thẹn là chuyên gia bới móc, vặn vẹo:" Thế bọc hàng thì thế nào?"

" Mụ ta sớm thành bị Cừu Địch biến thành mụ ngốc rồi, tao tất nhiên là tranh thủ lúc mụ cười tít mắt dúi hàng vào tay, lúc đó cô ta chẳng thèm nhìn ấy chứ, đợi phát hiện ra đã muộn." Bao Tiểu Tam cười ha ha:

" Cừu Địch cũng giỏi diễn kịch thật đấy." Cảnh Bảo Lỗi tặc lưỡi tán thưởng, khen người ta ngu người luôn, đúng là nhân tài:

" Không phải, thằng đó không biết diễn kịch đâu."

" Vớ vẩn, không biết diễn thì cô ta xinh đẹp thật à?"

" Cái này ..." Bao Tiểu Tam gãi đầu gãi tai không biết giải thích làm sao, mãi sau mới nói được:" Ý tao là, nếu mày tự dưng bảo Cừu Địch giả vờ khóc, giả vờ đau buồn gì đó thì nó không làm được đâu ... Nó chỉ giỏi xem phim rồi bắt chước người ta thôi. Có lần nó xem phim Lý Tiểu Long liền mấy ngày, mày nghĩ nó học cái gì, võ thuật của Lý Tiểu Long à? Sai rồi, nó học ánh mắt của Lý Tiểu Long, thế này này ..."

Nói tới đó Bao Tiểu Tam quay đầu đi, sau quay nhanh lại, mắt nheo nheo con ngươi hơi trợn lên, có điều làm mấy lần không được, còn chảy cả nước mắt, đành từ bỏ dùng tay chân lẫn lời nói diễn tả thay:" Nó học giống lắm, không cẩn thận nhìn thấy sợ đờ người luôn."

Đúng rồi, Cảnh Bảo Lỗi nhớ lại cảnh Cừu Địch bật lửa rất sành điệu ở công ty môi giới, cũng là động tác từ phim ảnh, thắc mắc:" Cậu ta bỏ công sức học mấy thứ vở vẩn đó làm gì?"

Bao Tiểu Tam thở dài:" Ai mà biết được, cái thằng đó kỳ lắm, may quen tao, chứ chả ai thèm chơi."

Cảnh Bảo Lỗi ném cho Bao Tiểu Tam ánh mắt, cậu là người có tư cách nói câu đó à? Bảo sao hai tên này thân thiết, một đôi hâm dở kỳ quặc.

Cho dù hôm nay mọi người có tâm sự trùng trùng cũng bị Bao Tiểu Tam chọc cho quên hết phiền não, giữa chừng còn có tin vui, Quản Thiên Kiều nhận được điện thoại của Cừu Địch. Nghe nói Đường Anh được cảnh sát thả ra, Cừu Địch đón về khách sạn rồi, Quản Thiên Kiều thở phào, đem tin vui này báo cho Cảnh Bảo Lỗi và Bao Tiểu Tam, tảng đá trong lòng mọi người coi như cũng được bỏ xuống.

Nhưng bổ xuống rồi càng hỏng chuyện, Cảnh Bảo Lỗi bắt đầu phát huy sở trưởng lải nhải của hắn:" Giám đốc Tạ tới uổng công rồi ... Thật không công bằng, chúng ta bị thương thì tự nằm đó chăm sóc lần nhau, chủ quản Đường không bị thương, vậy mà giám đốc Tạ bắt ngay máy bay tới trong đêm."

" Người ta là mỹ nữ, công năng đó mày đâu có." Bao Tiểu Tam nói một câu thâm thúy:

" Đúng thế thật, hiệu ứng mỹ nữ không thể coi thường."

" Phì, mày vờ vịt cái gì chứ, tao nói tới công năng tình dục ấy."

Vừa mới dứt lời thì Quản Thiên Kiều quay sang đạp cho vài phát, Cảnh Bảo Lỗi đỏ mặt, không dám trò chuyện với Bao Tiểu Tam nữa. Bao Tiểu Tam bị ăn mấy cú đá, tựa hồ nhớ ra chuyện gì đó, nhỏ giọng nói:" Đừng đánh, đừng đánh ... Kiều, nghe anh nói đã, hỏng chuyện rồi, giám đốc Tạ tới là hỏng chuyện rồi."

" Dù sao chuyện tới mức này rồi, còn tệ đến đâu được nữa?" Cảnh Bảo Lỗi chẳng thấy có gì đáng ngại:

" Không phải, ý tao nói là Cừu Địch đón chị Đường về, đêm hôm khuya khoắt, cô nam quả nữ, chị Đường vừa xảy ra chuyện, là lúc mong manh cần người an ủi, chẳng may an ủi nhau xảy ra chuyện thì làm sao? Mày đừng trừng mắt với tao, chuyện nghiêm trọng đấy ... Chẳng may giám đốc Tạ tới, phát hiện gian tình nóng bóng ... Chuyện này giải quyết xong tới chuyện khó giải quyết hơn ..." Bao Tiểu Tam không chỉ nói miệng, đầu hắn cũng nghĩ thế thật, bắt đầu lo cho thằng bạn, tranh giành người tình với ông chủ là phiền rồi, mày nhíu lại:" Một cứu người quên thân, ai dám đảm bảo người kia không lấy thân báo đáp chứ ..."

Nói mãi, nói mãi phát hiện hai người kia đã rời chỗ không thèm để ý tới mình, tâm sự không ai hiểu, Bao Tiểu Tam hậm hực lắm.

" Hừm! Thèm vào, có gì ghê gớm chứ, không thèm nói chuyện với các người!"

Bao Tiểu Tam tự an ủi thành công, hắn liếc trái liếc phải, phát hiện nơi bán đặc sản ở sân bay có một cô bán hàng ăn mặc kiểu tiếp viên hàng không. Thế là hắn sán tới quầy hàng, chống cằm nhìn từng nụ cười ánh mắt của mỹ nữ, mỗi nhếch lên, dần dần xuất hiện giọt nước trong veo ...

(*) Khi Songoku lần đầu hóa super sayan ngước lên nhìn Frieza thù hận là Toriyama học theo ánh mắt Lý Tiểu Long, ông thừa nhận là không thể vẽ được ánh mắt đó.
Bình Luận (0)
Comment