Chương 62: Nói nhiều chẳng hợp ý. (2)
Chương 62: Nói nhiều chẳng hợp ý. (2)
" Tôi cảm thông sâu sắc." Chuyện này Cừu Địch là người ngoài nghe thôi mà nóng máu, nói gì tới người trong cuộc:" Các cô đã giao thiệp với đối phương chưa, hoặc đã điều tra chưa?"
" Điều tra rồi, báo án rồi, thế nhưng đáng hận là cơ cấu nghiên cứu phát triển của cái nhà máy đó đặt ở nước ngoài, cảnh sát muốn điều tra cũng không nổi. Tra đi tra lại, chẳng giải quyết được gì, vì nhà máy trong nước của người ta chỉ là nhận đơn đặt hàng mà sản xuất, đối phương không cung cấp tư liệu kỹ thuật, nhân viên nghiên cứu ... Tóm lại bọn chúng có âm mưu từ trước rồi, làm rất chặt chẽ." Tiêu Lăng Nhạn uống thêm một ngụm nước nữa:" Qua lần đó tôi nhận ra, so với sự gian trá trên thương trường, thủ đoạn điều tra của cảnh sát quá hữu hạn."
Chính vì cảnh sát điều tra không ra, thế nên mới cần tới công ty điều tra thương vụ, Cừu Địch dần đưa được vấn đề về phạm vi hiểu biết của mình. Kết quả là mấy công ty kia biết không nên đụng vào tổ ong nên chuồn mất, tình cờ Tôn Xương Cam quen Tiêu Thanh Vân mới giới thiệu tới Cáp Mạn ... Đám cao thủ bọn họ nhanh chóng lập thành tích, lọt vào mắt xanh của Tiêu Lặng Nhạn.
Vấn đề đúng là vô cùng nghiêm trọng, nếu cơ cấu hạch tâm có nội gián, nói nhẹ thì mình bỏ công sức cho người khác hưởng lợn, nói nghiêm trọng hơn thì vô cùng, phá hoại bao giờ cũng dễ hơn gây dựng mà ... Cừu Địch nhìn Tiêu Lăng Nhạn lo lắng tới thất thần, đoán chừng lần này không giấu diếm gì nữa.
" Thế nào, có hứng thú không?" Tiêu Lăng Nhạn thấy hối lâu Cừu Địch không nói gì thì hỏi:
Cừu Địch tuy rất đồng tình với Tiêu Lăng Nhạn, nhưng làm sao dám trả lời ngay chứ, lại lật thêm vài trang nữa, nghiêng đầu sang hỏi:" Sao hết rồi?"
" Thế này còn chưa đủ à?" Tiêu Lăng Nhạn nổi nóng mắng thẳng:" Anh ngày đầu tiên ra xã hội đấy à? Nghiên cứu phát triển một loại sản phẩm mới không dễ dàng, ít thì vài tháng, nhiều thì vài năm. Một lần tiết lộ bí mật đã hại chúng tôi quá thảm, anh còn muốn bao nhiêu lần nữa?"
" À sorry ... Chuyện lớn như thế, công ty phản ứng thế nào?" Cừu Địch hỏi:
" Người hiểu được kỹ thuật không nhiều, đại bộ phận cho rằng trình độ nghiên cứu chế tạo của chúng tôi lạc hậu rồi, thua cả một nhà máy vớ vẩn. Trước kia tôi cũng nghĩ thế, có điều tôi bỏ ra mấy tháng, mời rất nhiều chuyên gia về tiến hành phân tích hai loại tài liệu, sản phẩm của chúng tôi và sản phẩm cạnh tranh, các con số kiểm trắc được gần như không có khác biệt, trừ tiết lộ kỹ thuật ra, tôi thực sự không có cách giải thích nào tốt hơn ..."
" Còn về phần phản ứng của công ty thì tất nhiên không tốt, cổ đông lớn nhỏ phản đối chuyện mỗi năm bỏ ra cả ngàn vạn đầu tư nghiên cứu phát triển. Vì tới giờ tuyệt đại đa số lợi nhuận vẫn tới từ gia công sản phẩm sơ cấp, ưu thế kỹ thuật không rõ ràng." Tiêu Lăng Nhạn bất tri bất giác đã uống gần hết chai nước, tựa hồ muốn ổn định lại tinh thần, cô mở tủ lấy khăn lông lau mồ hôi, thi thoảng vẫn liếc nhìn Cừu Địch, thăm dò phản ứng của y xem người này có phải cao thủ thực sự không:
Nhưng Cừu Địch chưa tiếp nhận hết đống thông tin nói gì tới chuyện khác, nhớ lại lúc vừa đến Hàng Châu, tài liệu chưa đọc đã nhận luôn việc này đúng là ngu ngốc. Một phần vì còn ảnh hưởng bởi tâm trạng xấu sau khi thi trượt, nên hơi bất chấp, giờ bình tĩnh hơn rồi ...
Do dự lộ rõ trên mặt Cừu Địch, Tiêu Lăng Nhạn hừ mũi:" Xem ra anh cũng chẳng có lòng tin."
Có lẽ là cô đã trông đợi quá cao, chuyện tối qua nằm ngoài dự liệu của cô, Cừu Địch để lại ấn tượng rất mạnh, nhưng thực sự đặt lên kính hiển vi mà nói từ cánh sát kinh tế, công ty điều tra thương vụ đều không giải quyết được, sao có thể dễ dàng?
" Đây không phải chuyện mà lòng tin có thể giải quyết được vấn đề cũng không phải là nằm ở lòng tin." Cừu Địch suy tư:
" Vậy thì ở đâu?" Tiêu Lăng Nhạn hiếu kỳ hỏi:
" Tự cô nói xem nào?" Cừu Địch nhướng mắt lên, cười nhẹ:
Điệu cười đó làm Tiêu Lăng Nhạn hiểu ngay, có chút ghét bỏ, có chút mất hứng nói:" Tiền!"
" Đúng, cô sẽ không cho rằng tôi có phong cách cao thượng tới mức làm việc miễn phí cho cô chứ?" Cừu Địch hết sức nghiêm túc nói:
Tiêu Lăng Nhạn cười khẩy cũng chỉ đến thế mà thôi:" Anh muốn bao nhiêu?"
" Thứ tôi muốn không phải là vẽ bánh đỡ đói, bất kể cô thiết lập hợp đồng bao nhiêu cũng là giả, xét kinh nghiệm giao thiệp giữa hai bên, tôi thấy phải thực hiện hợp đồng đầu tiên. Cô không dựng cây treo thưởng, không có anh hùng tới góp sức đâu."
" Ồ, vậy là phải trả các anh một trăm vạn à?"
" Đúng!"
" Thế thì các anh tiến có thể tra, lui có thể đi, thậm chí là không làm gì cả cũng chẳng tổn thất gì, ái chà, anh tính toán thông minh quá đấy."
Nhắc tới tiền bạc chẳng bo giờ đơn giản được, Cừu Địch cũng không lui nửa bước:" Cô còn tinh minh hơn ấy chứ, chỉ bỏ ra có năm vạn đồng, thậm chí vì cầm chân chúng tôi mà làm một người của chúng tôi suýt nữa gặp nạn. Cô muốn ép Tạ Kỳ Phong ra mặt chứ gì? Muốn thử xem cân lượng của anh ta tới đâu, hơn nữa lại không muốn sự việc khuếch đại. Tới lúc này rồi, nếu cô là tôi, cô dám tin vào lời hứa của tôi là sau này sẽ trả tiền không? Kỳ thực Tạ Kỳ Phong kiến nghị chúng tôi rút lui ngay trong hôm nay."
" Vậy thì xem ra chẳng còn gì để bàn nữa rồi." Tiêu Lăng Nhạn trong tích tắc sầm mặt, giọng điệu chướng tai vô cùng:" Tôi chẳng nhìn ra anh có gì độc đáo, đọc tham số kỹ thuật chẳng xong, vậy mà đã muốn vòi tiền à? Ăn mày còn biết nói vài câu dễ nghe."
Cừu Địch trước sau như một:" Cô nghĩ tôi tới đây để làm từ thiện chắc?"
" Xem ra tôi đánh giá quá cao năng lực của anh rồi, chẳng qua chỉ có vài thủ đoạn của đám trộm cắp mà thôi ... Ha ha, muốn tiền à? Xin lỗi nhé, miễn bàn, trừ khi anh đưa ra được một phương án khả thi nào đó, ít nhất cũng có một giả thiết ra hồn chứ?"
Điều tra thương nghiệp kỳ thực tốn kém, nếu là ủy thác bình thường, bên nhận ủy thác phải tiếp nhận mạo hiểm nhất định. Trường hợp này có thể nói là chuyện phi thường rồi, nếu Tiêu Lăng Nhạn không bỏ săn sắt mà lại muốn bắt cá rô, đem hết phần nguy hiểm đẩy bên điều tra, Cừu Địch xin kiếu.
Thuê sát thủ giết người còn phải ứng trước.
" Vậy thì tôi chỉ có thể nói xin lỗi, không có đâu, dù có tôi cũng chẳng nói với cô, chúng ta đã không có cơ sở nào để hợp tác với nhau nữa. Cô muốn tìm người hiểu tham số kỹ thuật à? Bộ phận nghiên cứu của cô đầy ra đó, gọi họ tới đưa phương án cho cô đi." Cừu Địch nhẹ nhàng đặt máy tính bảng xuống, chẳng khách khí gì nữa, thong thả đứng lên:
" Đi thong thả, không tiễn." Tiêu Lăng Nhạn chẳng buồn nhấc mí mắt lên một cái:
Hai bên mở đầu không tốt đẹp, kết thúc cũng chẳng vui vẻ.