Chương 63: Học ít độ khó cao. (1)
Chương 63: Học ít độ khó cao. (1)
Tiêu Lăng Nhạn đi ra quầy bar ngồi xuống ngắm cảnh ngoài cửa sổ sát trần, tâm trí lại chẳng đặt vào cảnh sắc, cô nghe thấy tiếng bước chân dẫm trên sàn luyện tập, tiếng đóng cửa, quay đầu lại quả nhiên người kia thản nhiên như không mà đi rồi, chẳng nói thừa một câu.
Đối phương không tức lại khiến Tiêu Lăng Nhạn tức điên, tới khi trợ lý Quách nghe thấy tiếng đổ vỡ chạy vào thì mới biết đối phương đi rồi.
Hai tiếng sau trợ lý Quách tới khách sạn nơi đám Cừu Địch đang tạm chú, chuẩn bị giao thiệp thì đã người đi lầu trống, đối phương trả phòng đi cả tiếng, lúc này Tiêu Lăng Nhạn có gọi điện cho Tạ Kỳ Phong thì người ta cũng không nghe nữa. Sau vài lần gọi điện thì không liên lạc được, hẳn là bị người ta cho vào sổ đen rồi.
Tiêu Lăng Nhạn như kiến bò chảo nóng, nếu bảo cô đi tìm công ty điều tra thương vụ khác, thế thì mọi chuyện lại bắt đầu từ đầu, lại từng bước thăm dò, không biết tốn bao nhiêu thời gian tiền bạc ...
Đoàn người Cáp Mạn đúng là đi rồi, sau khi Cừu Địch trở về nói kết quả cuộc nói chuyện với Tiêu Lăng Nhạn thì toàn bộ thống nhất từ bỏ. Trả phòng, thuê xe tới Hàng Châu, hiện đang ngồi xe bus tới sân bay quốc tế Tiêu Sơn rồi. Như vậy cũng hợp ý Tạ Kỳ Phong, bọn họ đã làm hết sức, có thể ăn nói với Tôn Xương Cam ... Thậm chí có thể nói, kết thúc ở đây Tôn Xương Cam còn nợ họ.
Tới sân bay, mua vé, qua cổng an ninh, còn phải đợi máy bay hơn một tiếng nữa. Đường Anh đi mua đồ uống cho mọi người, Quản Thiên Kiều ngồi tại chỗ mở laptop ra chẳng biết chơi cái gì, Bao Tiểu Tam và Cảnh Bảo Lỗi cụt hứng, chuyến đi này tổn thất quá lớn, ai mà vui nổi.
Cừu Địch an ủi:" Không nói tiền thì khỏi nói chuyện, chúng ta nhảy vào, tra không ra lại tốn thêm đống tiền nữa à? Tiền ăn ở đi lại đã cả đống, ai biết chi phí phát sinh bao nhiêu nữa, tài sản còm cõi của chúng ta, chẳng đủ duy trì tới khi điều tra xong không chừng."
Cảnh Bảo Lổi lại bắt đầu càu nhàu:" Nói như cậu thì không tra ra cũng đòi tiền, ai chịu chứ?"
" Tất nhiên phải xem trường hợp. Như trường hợp này không chịu thì nghỉ khỏe, bọn họ ném không biết bao nhiêu tiền vào nghiên cứu phát triển rồi, lại keo kiệt một chút một chút với chúng ta à? Mẹ nó!" Cừu Địch không nổi giận đập bàn tại chỗ mắng vào mặt Tiêu Lăng Nhạn đã là do giáo dục tốt rồi:
" Vậy trước đó cũng làm không công rồi." Bao Tiểu Tam xót xa vô cùng:
" Chắc chắn rồi, giờ chúng ta bỏ đi là bằng với vi phạm hợp đồng chứ làm sao, nói không chừng người ta còn đòi bồi thường hợp đồng ấy." Cảnh Bảo Lỗi lải nhải:
" Nam nhân mà lắm mồm thế hả? Phiền! ... Chơi game cũng không yên!" Quản Thiên Kiều bực mình quay sang mắng mấy chàng trai, dù sao cô cũng là gián điệp thâm niên, trải qua hết rồi:
Đường Anh xách túi nước ngọt mang về, ném cho mọi người, ngồi xuống bên cạnh Quản Thiên Kiều đang chơi dò mìn, thấy Tạ Kỳ Phong chống cằm trầm tư, lòng sinh ra chút áy náy. Nhiệm vụ không hoàn thành, còn kinh động tới cả cấp trên, Đường Anh thực sự không ngẩng đầu lên nhìn ai được nữa, chủ động đi mua nước cho mọi người cũng xuất phát từ tâm lý này.
" Giám đốc Tạ ... Tôi xin lỗi, đều tại tôi." Đường Anh lí nhí xin lỗi:
" Không liên quan tới chị, tôi nói rồi không dễ dàng như vậy đâu." Lại nổ mìn rồi, muốn giải tỏa đầu óc chút mà không yên thân, Quản Thiên Kiều bực tức gập laptop lại:" Nhận việc đơn giản thôi, nếu ai muốn thông tin tình báo về Đồng Minh, tôi có sẵn rồi. Bọn họ dám không trả tiền, tôi dám tiết lộ bí mật."
Mọi người đều bật cười, Tạ Kỳ Phong lại như bừng tỉnh, hơi ngả người về phía trước, nhìn Cừu Địch ngồi cách mình mấy chỗ:" Không phải cậu định lấy lui làm tiến chứ?"
Cừu Địch ngẩn ra, gật rồi lại lắc.
" Thế là sao?" Đường Anh hỏi, đã sắp lên máy bay rồi còn lấy lui làm tiến cái gì nữa, rồi Cừu Địch hết gật lại lắc là thế nào:
" Nếu Tiêu Lăng Nhạn đã nóng lòng tìm kẻ tiết lộ bí mật thì làm sao có thể dễ dàng bỏ qua mọi người được, nói thế nào trong mắt cô ta, mọi người cũng hơn mấy công ty đã rút lui trước kia ... Nếu không định dùng chúng ta nữa thì cô ta cũng không tốn tâm tư giữ cô lại, đợi cô xảy ra chuyện để gây sức ép với phía chúng ta, đồng thời thăm dò năng lực chúng ta tới đâu. Khả năng là vẫn còn kiêng kỵ sợ ném chuột làm vỡ đồ ... Nói thế nào hiện chúng ta là lựa chọn tốt nhất của cô ta rồi." Tạ Kỳ Phong bất giác phân tích tâm lý của đối phương:
" Cô ta chưa nhìn thấy thỏ thì chưa thả chim ưng ra, vấn đề là tôi cũng không thấy thỏ ở đâu, cho nên dứt khoát đi luôn cho tồi." Cừu Địch nói thật:
Tạ Kỳ Phong cười:" Để cô ta không nhìn thấu nông sâu, để lại ấn tượng cậu cậy tài mà kiêu à?"
" Ít nhất tôi cũng không thể để cô ta nhìn ra tôi là kẻ vô tích sự." Cừu Địch nhún vai:
Tạ Kỳ Phong cười một tràng, nhìn cả nhóm:" Chắc chắn không hề vô tích sự, ở chuyện này cậu đã xử lý rất tốt, dứt khoát không lằng nhằng, càng tỏ ra kiêu ngạo sẽ càng làm cô ta bội phục. Ngược lại, cậu càng khiêm tốn chỉ khiến cô ta thêm khinh thường."
An ủi, cổ vũ, thiện cảm của mọi người với giám đốc Tạ tăng mạnh, nhưng mà đối với Cừu Địch thì lại chẳng ra làm sao, Cảnh Bảo Lỗi đánh giá:" Hánh vi của cậu chỉ là phép thắng lợi tinh thần của AQ!"
" AQ là thằng nào?" Bao Tiểu Tam hỏi làm Quản Thiên Kiều bịt chặt miệng, nước ngọt phun ra từ mũi, cuống cuồng lấy khăn giấy lau:
Cảnh Bảo Lỗi quen với những câu ngớ ngẩn của Bao Tiểu Tam rồi, giải thích:" Chính là kẻ chẳng có một đồng trong túi nhưng mà làm ra vẻ như giàu có lắm. Giống Cừu Địch ấy, lấy được thể diện nhưng không lấy được tiền."
" Đã bảo lấy lui làm tiến mà, mày nghĩ tao mù chữ không hiểu sao?"
" Vấn đề là muốn Tiêu Hà nguyệt hạ truy Hàn Tín, thì cũng phải là Hàn Tín với Tiêu Hà mới có được." Cảnh Bảo Lỗi chua lè nói:
Cừu Địch bình thản nói:" Làm rồi thì đừng hối hận, nếu thỏa hiệp thêm một lần nữa, hạ mình đi tìm người ta chỉ khiến người ta càng nghĩ chúng ta không đáng tiền."
(*) Ban đầu khi gia nhập quân Lưu Bang, Hàn Tín chỉ được bổ nhiệm làm viên quan cấp dưỡng của quân đội. Cảm thấy mình không được Lưu Bang trọng dụng, Hàn Tín quyết định rời đi và gia nhập nơi khác, để phát huy tài năng của mình.
Nghe tin, Tiêu Hà vội ngày đêm đuổi theo, cho đến khi thuyết phục được Hàn Tín trở lại, tạo thành điển cố "Tiêu Hà nguyệt hạ truy Hàn Tín".