Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 240 - Chương 74: Bệnh Nặng Chữa Không Nổi. (3)

Chương 74: Bệnh nặng chữa không nổi. (3) Chương 74: Bệnh nặng chữa không nổi. (3)

" Phải có bàn đạp ở giữa." Đường Anh hiển nhiên là đã có cân nhắc chứ không phải hời hợt suy đoán:" Chúng ta cứ giả thiết là có bàn đạp này đi ... Tôi đã tới khu nhà kỹ thuật, trực ban 24 giờ, bảo an luân phiên, thang máy khép kín. Từ đại sảnh tới cầu thang máy, tới máy tính lưu trữ tư liệu kỹ thuật phải qua năm cánh cửa. Quyền hạn mỗi người đều khác nhau, trừ Tiêu Lăng Nhạn, Chúc Sĩ Bình, Chu Chân Y có toàn quyền, người khác không thể nào ..."

" Không thể nào có chuyện đột nhập kịch tính như phim bom tấn Mỹ đâu, đúng không? Dù sao thì ở hiện thực, tôi chưa thấy vụ đột nhập nào như thế ... Họ có kỹ năng như thế thì vào viện bảo tàng, vào ngân hàng ăn trộm mới đáng, lấy thông tin kỹ thuật hạn chế thị trường người mua, lại dễ quán hạn là ngu ngốc."

Chắc chắn không thể, Đường Anh nói đùa thôi, Đồng Minh sử dụng hệ thống an ninh của Honeywell, không phải thứ chế tạo công nghiệp, mà là được thiết kế riêng, không thể nào dùng thiết bị giải mã để mở được cửa. Trừ khi là phá nó, nếu không thì không cách nào mở cửa mà không để lại dấu vết. Sau khi sự kiện lộ bí mật phát hiện, từ cảnh sát tới tổng bộ Honeywell đều cho người tới kiểm tra an ninh, chứng thực hệ thống an ninh chưa hề bị vượt qua.

Không có dấu về nào để lại, tư liệu kỹ thuật vẫn bị tiết lộ.

" Nút thắt chính là ở bàn đạp trung gian này ... Còn một vấn đề nữa." Tạ Kỳ Phong bổ xung:" Cô xem tư liệu Tiêu Lăng Nhạn cung cấp đi, lần đầu tiết lộ bí mật là vào tháng hai năm ngoái, gọng kính T66, đang trong giai đoạn sản xuất thử thì bị lộ, cuối cùng nhà máy mô phỏng ở Vũ Hán, tên là Cty Quang học Bảo Đảo."

" Mấy tháng sau tiết lộ kỹ thuật kim loại ghi nhớ hình dáng, do một nhà máy ở Phúc Kiến lấy được, đầu tư nước ngoài, bọn họ đăng ký EPO hạn chế Đồng Minh tiêu thụ sản phẩm ở nước ngoài."

" Cô có tìm thấy mối liên quan nào giữa hai nhà máy đó không?"

" Chưa, vẫn đang tìm, hi vọng là có." Đường Anh lắc đầu, cô thực sự không muốn tưởng tượng cảnh không chỉ có một tên nằm vùng đang ở Đồng Minh:" Tôi nghĩ có lẽ phải tới Vũ Hán một chuyến."

" Tạm thời chưa cần nhưng cô nên chuẩn bị cho tình huống xấu nhất đi, thủ pháp hai lần lộ bí mật đó khác biệt lớn. Lần đầu quy cách không cao, tầng quản lý là có thể lấy được tham số kỹ thuật chi tiết, dù sao thì cũng đã sản xuất thử. Lần thứ hai thì khác hẳn, căn bản còn chưa thử sản xuất, quy cách bảo mật cao nhất, chỉ có thể trộm từ trong khu nhà kỹ thuật, hoặc chính người trong đội ngũ nghiên cứu tiết lộ thôi. Có thể nói chuyện tiết lộ bí mật lần hai có quy cách cao hơn rất nhiều." Tạ Kỳ Phong thong thả pha trà, hắn ở trấn Lâm Hải cũng không ảnh hưởng gì tới hoạt động của Cáp Mạn, dù sao mấy khi hắn tới công ty đâu:

Quy cách cao thì người ít, Tiêu Lăng Nhạn, Chúc Sĩ Bình, Chu Chân Y cùng với vài nhân viên kỹ thuật phụ trách nghiên cứu cụ thể, người khác muốn thành hiềm nghi cũng khó. Mà tác nghiệp kỹ thuật với độ khó cao như vậy, dù nhân viên nội bộ muốn xem hiểu cũng không phải nhiều.

Đường Anh đang lập vòng tròn hiềm nghi ở hai vụ lộ bí mật, xem có bao nhiêu người trùng hợp có khả năng tiết lộ bí mật ở cả hai vụ thì Quản Thiên Kiểu giơ cao hai tay hô lên:" Tìm ra rồi!"

Tạ Kỳ Phong giật mình, nước trà sánh vào tay vội vàng đặt chén xuống. Đường Anh chạy ngay tới gần nhìn màn hình:" Nhanh vậy sao?"

" Không phải tìm ra tên gián điệp, có điều tôi đã phát hiện vì sao chị bị cảnh sát đưa đi rồi, e rằng không phải do người khác làm đâu, chính là Tiêu Lăng Nhạn đấy." Quản Thiên Kiều tiết lộ một tin lớn, đem một đống tin nhắn mà cô tìm được cho Đường Anh xem:

Là lịch sử tin nhắn giữa Tiêu Lăng Nhạn và Chúc Sĩ Bình, được lưu giữ không ít, những lời hỏi thăm sáng tối, thi thoảng rủ nhau đi đâu đó ăn cơm. Thậm chí khi trích xuất tới thử gửi cho Chúc Sĩ Bình còn lưu trữ những bức thư từ rất lâu rồi.

Trong những bức thư đó có ảnh mà Tiêu Lăng Nhạn gửi về từ lúc nước ngoài, nhiều lắm, đi tới đâu cô cũng không quên chụp ảnh gửi Chúc Sĩ Bình, thậm chí có ảnh mặc áo bơi quyến rũ, ảnh ở trong phòng ngủ khách sạn chỉ quấn khăn tắm. Dù là ảnh nào Tiêu Lăng Nhạn cũng cười rạng rỡ, trẻ trung năng động vô tu, hoàn toàn khác với Tiêu Lăng Nhạn cao ngạo xa cách như bây giờ.

Nhìn kiểu gì cũng giống một đôi tình nhân tình ý miên man.

Quản Thiên Kiều còn dùng giọng chướng tai đọc ra một câu chua lè trong thư của Tiêu Lăng Nhạn:" Lúc có anh, anh là hết thảy, lúc không có anh, hết thảy đều là anh."

" Không nhìn ra, hai người họ là một đôi à?" Đường Anh ngỡ ngàng, nhưng cô không cảm thấy ghen tuông hay thất vọng, chỉ có một ý nghĩ, nếu vì nguyên nhân này mà cô bị Tiêu Lăng Nhạn gài bẫy để cảnh sát bắt thì oan chết rồi:

Đúng là cô có thiện cảm với Chúc Sĩ Bình, người ta đẹp trai trí thức, biết ăn nói, mấy cô gái không thích? Nhưng chỉ có thế thôi, cô cũng không định phát triển tình cảm gì với hắn.

Hơn nữa không thể không nói cô thân thiết với Chúc Sĩ Bình có thành phần cố ý, một chút mỹ nhân kế trong đó, dù sao đối phương là nhân vật cấp trọng lượng ở Đồng Minh, dùng chút ưu thế dung mạo, khiến công việc thuận lợi hơn, tội gì không dùng, đúng không?

Quan hệ hai người hoàn toàn dừng ở phạm vi công việc, cô chẳng định tiến xa hơn vì xong việc cô về Bắc Kinh rồi.

" Không thể giả được đâu, hình như không phải là Chúc Sĩ Bình theo đuổi cô ta, mà là cô ta theo đuổi Chúc Sĩ Bình, không biết có thành công chưa?" Quản Thiên Kiều lúc này chẳng thấy có chút mệt mỏi nào nữa, hai mắt sáng rực lên, lửa hóng hớt rừng rực cháy cung cấp cho cô sinh lực vô hạn, cô vội vàng kết nối với di động của Chúc Sĩ Bình, tìm kiếm thêm chứng cứ:

Té ra là chuyện đó, phát hiện bất ngờ này làm Tạ Kỳ Phong dở khóc dở cười:" Càng lúc càng phức tạp rồi, tôi vốn thấy Chúc Sĩ Bình có khả năng không nhỏ, nếu như hai người này có tình cảm, vậy hắn chẳng cần làm thế. Bằng vào tài sản của Tiêu Lăng Nhạn, hắn có là gián điệp cũng đổi phe lâu rồi."

Nói tới đó đứng dậy chuẩn bị rời phòng hít thở không khí trong lành, tạm thời không suy nghĩ nữa, vì loại suy nghĩ không có mục tiêu này chỉ làm đầu óc càng loạn thêm chứ chẳng tìm ra mục tiêu thực sự.
Bình Luận (0)
Comment