Chương 86: Trồng dưa lại được đậu. (2)
Chương 86: Trồng dưa lại được đậu. (2)
" Chỉ thế thôi à?" Tiêu Lăng Nhạn lâu mồ hôi hỏi không khác gì Quản Thiên Kiều:
" Chỉ thế thôi." Cừu Địch đứng dựa vào cửa phòng nghỉ ngơi, trả lời giống hệt Bao Tiểu Tam:
Có điều khác Bao Tiểu Tam, Cừu Địch biết chuyện gì nên nói chuyện gì không nên nói, tuy vậy y xem như vẫn làm tròn chức trách, báo cáo rất tỉ mỉ tình hình bên ngoài, bao gồm Tiêu Kính Khoan ngoại tình, bao gồm gian tình giữa trợ lý của cô và em họ của cô, cả chuyện của cô chị họ. Đối với nhân viên trung tầng của Đồng Minh, có được nhận thức đại khái rồi.
Tiêu Lăng Nhạn im lặng rất lâu mới phát ra được câu nữa, giọng điệu rõ giả:" Này, anh Cừu, có chuyện này tôi không hiểu lắm?"
" Mời nói!" Cừu Địch khách khí đưa tay ra làm động tác mời:
" Tôi mời các anh tới, rốt cuộc là để bắt gián điệp hay là để bắt gian ấy nhỉ?" Tiêu Lăng Nhạn thực sự dở khóc dở cười với thành tích điều tra của đám này:
" Ngoài dự liệu một chút, chẳng phải cô ép quá mức sao, tôi chỉ đành đem những tình huống này báo cáo cho cô thôi." Đi câu cá bắt được đùa đen, Cừu Địch cũng đâu có ngờ:
Mấy chuyện này thật đúng là ... Tiêu Lăng Nhạn chẳng biết nói sao, tức thì chưa tới mức, nhưng chẳng thản nhiên được, cô ném khăn lau, vặn bình nước tu một ngụm, đi đi lại lại ở trong phòng. Cừu Địch kính cẩn đứng bên, loại chuyện này y gặp nhiều rồi, toàn bộ ông chủ đều thế, bọn họ luôn muốn có kết quả ngay lập tức, chẳng quan tâm tới tình thế thực tế ra sao.
" Không phát hiện gì à?" Tiêu Lăng Nhạn dựa vào ban công, xoay lưng về phía Cừu Địch hỏi:
" Tạm thời chưa có phát hiện gì." Cừu Địch khẳng định lần nữa:
" Anh ..." Tiêu Lăng Nhạn muốn đuổi Cừu Địch đi, lời ra khỏi miệng lại thôi, hồi lâu sau quay đầu, phát hiện Cừu Địch vẫn đứng đấy, cô chỉ chỗ ngồi, bảo y ngồi xuống đối diện với mình, đưa ra nghi vấn:" Ý anh là, các anh tới giờ vẫn chưa có một manh mối nào, không hề có đối tượng hiềm nghi, cũng không phát hiện ra chuyện gì bất thường phải không?"
" Về sơ bản là như thế." Cừu Địch thản nhiên đáp, nhìn Tiêu Lăng Nhạn:" Thực ra, tôi có chuyện muốn hỏi cô mới đúng."
" Vậy thì nói đi, nhưng mà đứng nói mấy chuyện nam nữ kia, loại chuyện đó ở thời đại bây giờ có gì đáng nói nữa đâu." Tiêu Lăng Nhạn nói vậy chứ ngữ khí rõ là khó chịu:
" Không phải chuyện đó, tôi muốn hỏi tới thư ký của cô cơ." Cừu Địch thăm dò:
" Anh hoài nghi cô ấy à?" Tiêu Lăng Nhạn hiểu ngay ý Cừu Địch, có điều đó cũng là chuyện hợp lý thôi, với trị trí của Quách Phi Phi tựa hồ cũng phải quy kết vào đối tượng tình nghi:
" Vì sao tôi không có tư liệu liên quan tới cô ấy??" Cừu Địch hỏi:
" À, Phi Phi vốn là trợ lý của cha tôi, cô ấy trước kia phụ trách đánh máy trong văn phòng, cha tôi thấy cô ấy tính cách hướng nổi, làm việc chu đáo nên luôn giữ bên cạnh. Sau khi tôi về Lâm Hải không thay đổi vị trí của bất kỳ ai, cho nên cũng thuận tiện dùng luôn cô ấy ... Cô ấy là cô gái tốt, chịu khó, chẳng biết sao lại dính vào đứa ăn chơi đàng điếm như Quảng Bằng." Kỳ thực khi biết em họ mình với trợ lý của mình lén lút qua lại đã khiến Tiêu Lăng Nhạn chấn kinh, hơn nữa cô nghĩ Quách Phi Phi phải biết quá rõ, với thân phận của mình, e rằng không bước chân được vào cửa Tiêu gia:
" Cô thấy trợ lý Quách thế nào?"
" Vốn tôi chưa bao giờ nghi ngờ gì cô ấy, nhưng mà anh hỏi một cái, tôi liền thấy cô ấy có vấn đề rồi."
Cừu Địch xua tay:" Cô đừng giả định vội, tôi chỉ muốn hỏi tính cách và con người trợ lý Quách thường ngày ra sao thôi."
" Còn ra làm sao, anh cũng gặp cô ấy không ít rồi đấy thôi, tôi bảo sao thì cô ấy làm việc, chẳng nói thừa một câu." Thói đời là thế, không nghi thì thôi, khi nghi ngờ sinh ra, dù chỉ là một chút, thì rất khó xóa bỏ, Tiêu Lăng Nhạn không khỏi lo âu:" Nếu cô ấy có vấn đề thì các anh cũng không phải là bí mật gì nữa ... Còn nữa, nếu cô ấy có vấn đề thì phiền to, mỗi lần điều tra đều do cô ấy tiếp đãi, cô ấy nắm rõ chi tiết còn hơn cả tôi, đại bộ phận công việc của tôi đều giao cho cô ấy làm ... Không phải thực sự là cô ấy chứ?"
Cừu Địch cắt ngang lời Tiêu Lăng Nhạn:" Chúng tôi chưa thể khẳng định hay phủ định chuyện này được ... Vậy chị họ cô thì sao?"
" Chị ấy à, giữa chừng mới gia nhập ngành này bằng với mù kỹ thuật, hẳn không phải chị ấy đâu, còn nam nhân kia thực ra tôi cũng biết, anh ta là luật sư, công ty lớn như thế khó tránh khỏi có sự vụ liên quan tới pháp luật, tiếp xúc nhiều liền nảy sinh tình cảm thôi. Chị ấy cũng hỏi ý kiến tôi về chuyện này, tôi cũng đã chúc phúc cho bọn họ." Tiêu Lăng Nhạn khẽ thở dài:
" Vậy thì còn hai vị trong tầng kỹ thuật, tôi không thể bắt chuyện được với họ." Cừu Địch đổi đối tượng tình nghi:
" Đúng thế, anh cũng khó mà bắt chuyện được với họ, nếu có gián điệp từ bên ngoài tới, anh thấy liệu có lấy trộm được bí mật đi không?" Tiêu Lăng Nhận tự tin hỏi lại:
" Rõ ràng là không thể rồi!" Cừu Địch đã biết Tiêu Lăng Nhạn có tình cảm với Chúc Sĩ Bình nên chẳng muốn đi tranh cãi với cô về điều này:
" Cho nên cũng chỉ có thể quanh quẩn ở mấy người kia thôi." Tiêu Lăng Nhạn khẳng định:
Cừu Địch thiện chí nhắc nhở:" Đúng, chúng tôi cũng nghĩ như cô, với hệ thống an ninh của Đồng Minh thì không cách nào có thể trộm được bí mật công ty đi một cách thần không biết quỷ không hay, vậy thì chỉ có thể ra tay với những người nắm giữ cơ mật."
Tiêu Lăng Nhạn không hiểu ẩn ý của Cừu Địch:" Tất cả những người có tư cách tham gia hội nghị cấp cao, phải rồi, còn có cả trở lý của tôi nữa, thực sự là, sao trước nay tôi lại không đề phòng cô ta chứ ... Tôi cảm giác các anh đã cách chân tướng không xa rồi đấy, nói không chừng chỉ một bước chân nữa thôi ... Nhưng một bước này càng phải cẩn thận hơn, các anh có kế hoạch chưa, dù biết trộm là ai cũng khó bắt được tang vật."
Cừu Địch nghẹn lời luôn, đúng là tình cảm dễ làm người ta làm mờ mắt mà, y quyết định nói rõ hơn:" Có, chính là tiếp tục quấy nhiễu, cô phải để chúng tôi tiếp cận với mấy người trong tòa nhà kỹ thuật."