Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 254 - Chương 88: Trồng Dưa Lại Được Đậu. (4)

Chương 88: Trồng dưa lại được đậu. (4) Chương 88: Trồng dưa lại được đậu. (4)

Cảnh Bảo Lỗi hoang mang, mấy lần đánh mắt cho Cừu Địch, Bao Tiểu Tam thì thôi không cần phải nói nữa, có cảnh sát ở đây, hắn ăn còn lóng ngóng nói gì tới chuyện khác. Hai người thừa lúc Cừu Địch đi tới phòng vệ sinh thì đuổi theo. Bao Tiểu Tam ra ngoài còn tim đập chân run đây này, Cừu Địch chưa kịp kéo khóa quân đã bị hắn tóm cổ áo đe dọa:" Ê Cừu Địch, mày không giải thích có tin tao bay ngay ra khỏi cửa sổ không? Ngồi thêm lúc nữa tao bệnh tim mất."

Cừu Địch choàng vai hắn cười khành khạch:" Không có gì hết, vẫn tiếp tục quấy rối thôi, nhưng mỗi chúng ta quấy rối chưa đủ sức nặng làm đám kia sợ, nên tao mời thêm hai vị ôn thần tới, gây thêm chút áp lực ..."

Thì ra là hai vị cảnh sát kinh tế ở tổng cục điều tra kinh tế thành phố từng tới Đồng Minh điều tra vụ án tiết lộ bí mật, Cừu Địch thông qua Tiêu Lăng Nhạn chuyên môn lên thành phố mời về. Dù sao cũng là chuyện chẳng có kết quả, hai vị cảnh sát không ngại tới một công ty lớn đi vòng quanh.

Ý đồ của Cừu Địch chỉ cần có thế thôi, chẳng cần họ làm gì.

Thế là Bao Tiểu Tam yên tâm hẳn, thở phào một hơi, mắng Cừu Địch:" Lần sau làm việc nói trước một tiếng, đang yên đang lành tự dưng mày dẫn hai cảnh sát về, mày muốn dọa chết tao đấy à?"

" Xem đi, mày cũng phải chột dạ, tao không tin kẻ tiết lộ bí mật không có phản ứng gì." Cừu Địch dỗ dành:

Giải quyết xong ba người quay trở lại phòng bao, lúc này tâm tình đã thay đổi, bữa cơm diễn ra rôm rả vui vẻ. Cơm no rượu say rồi cả ba mời hai vị cảnh sát trước tiên tới nhà máy mắt kính, thanh thế làm như thật, Cảnh Bảo Lỗi đi đầu, tận tình giảng giải bố trí an ninh nhà máy, chỉ vị trí giám sát, còn lần lượt đi kiểm tra.

Cừu Địch và Bao Tiểu Tam không nhàn, đợi ở khu văn phòng nhà máy, thấy Tiêu Hiểu Huy ra cửa văn phòng nhịn mấy lần thì không nhịn được cười trộm. Quản nhiên là vị giám đốc nhà máy này thấy bất an rồi, khi cảnh sát tra được nửa chừng, ông ta thông qua tai mắt trong nhà máy, tìm tới chỗ Cừu Địch, Bao Tiểu Tam, lấy thuốc lá ra mời họ, khách khí hỏi:" Mấy chàng trai, đang làm gì thế?"

" Tổng giám đốc Tiêu an bài chúng tôi đi tra an ninh trong công ty ... Phải rồi khu văn phòng làm việc này cũng phải kiểm tra đấy." Cừu Địch đáp:

Tiêu Hiểu Huy tức giận, suýt nữa chửi mắng như mọi khi rồi, tự dưng thì bày trò làm cái gì, còn có cả cảnh sát nữa chứ:" Sao không thông báo cho tôi biết trước?"

" Thì kiểm tra đột suất mà, về sau sẽ thường xuyên làm chuyện này." Bao Tiểu Tam nói:

" Ở đây có cái gì mà tra chứ?" Tiêu Hiểu Huy khó chịu vô cùng, ông ta là người có quan niệm địa bàn rất mạnh, hơi tí đòi chia gia sản, giờ đột nhiên có kẻ xông vào địa bàn của mình, định khiêu chiến quyền uy của ông ta sao:

" Tra gián điệp thương nghiệp thôi mà, ví như máy vi tính của chú, liệu có khả năng bị người ta giở trò không, rồi văn kiện tài liệu gì đó của chú, liệu có bị người ta xem trộm không . . v. v. . Tôi nghe tổng giám đốc nói phải mời mấy chuyên gia phản giản từ vùng ngoài tới tìm tên gián điệp thương nghiệp ẩn mình trong Đồng Minh." Cừu Địch thuận miệng nói bừa:

" Vớ va vớ vẩn, chẳng qua là phân chia không đều thôi, nói từ lâu rồi, chia công ty ra đi, của ai người ấy giữ, của ai người ấy hưởng, đỡ phải lằng nhằng mang tiếng ... Thật đúng là!" Tiêu Hiểu Huy tưởng là thật, đi nhanh ra ngoài, gọi mấy bảo an tới, giúp ông ta dọn dẹp văn phòng:

Úi chà chà, cái lão già này, không biết là văn phòng hay là hầm chứa rượu nữa, ba bảo an chạy ngược chạy xuôi, mang đi rất nhiều rượu.

Kiểm tra tất nhiên là chẳng ra kết quả gì, cũng chỉ xem xét qua loa, hỏi han vài câu, đám Cừu Địch rất vênh váo, chẳng thèm chào hỏi gì, xong việc cứ thế lên xe bỏ đi, để lại mặt Tiêu Hiểu Huy tím tái như gan lợn vì bị lừa, lại sai bảo an mang rượu về.

Điểm đến thứ hai là nhà máy khuôn đúc, nơi này ít người hơn hẳn nhà máy mắt kính, quản lý rất chuẩn mực, ngay cả hai viên cảnh sát cũng khen không ngớt miệng, một xí nghiệp dân doanh có thể làm tới mức này không dễ dàng. Tiêu Vân Phi có mặt ở trong nhà máy, có điều ông ta chẳng buồn để ý, sai mấy người đồ đệ tới phối hợp với cánh át điều tra, ông ta vùi đầu vào khắc mô hình, chẳng thèm ngẩng đầu lên ... Kịch bản gây áp lực của Cừu Địch phá sản.

Hai vị cảnh sát không nghĩ gì, bọn họ luôn cho rằng mình được Tiêu Lăng Nhạn mời tới, chỉ để kiểm tra theo lệ, làm việc chỉ tượng trưng, giữ quan hệ với công ty lớn là quan trọng nhất. Thế nên suốt cả dọc đường bọn họ chỉ có khen và khen, khen không ngớt miệng.

Đương nhiên được khen nhiều nhất chính là tòa nhà kỹ thuật, Cừu Địch lần nữa cáo mượn oai hùm dọa dẫm đám bảo an, thông báo cho Chúc Sĩ Bình. Nghe nói là kiểm tra theo thông lệ, còn do Tiêu Lăng Nhạn an bài, nhưng kiểm tra an ninh lại do hai cảnh sát kinh tế làm, đi theo mấy vị sĩ riêng, đội hình không ra thể loại gì này làm Chúc Sĩ Bình thấy đau răng.

Có điều chẳng ai muốn trêu chọc vào người chính quyền, Chúc Sĩ Bình an bài người bộ phận kỹ thuật tháp tùng kiểm tra, chủ yếu là phòng giám sát an ninh, kiểm tra an toàn thông tin. Cảnh Bảo Lỗi đi cùng mở mang tầm mắt, Cừu Địch và Bao Tiểu Tam thì chặn Chúc Sĩ Bình lại, mời sang bên nói chuyện.

Chúc Sĩ Bình dẫn hai người vào văn phòng của mình, đây là văn phòng thứ hai của hắn, là người xuất thân kỹ thuật, tới nay hắn vẫn không rời khỏi lĩnh vực chuyên ngành của mình, khắp phòng là bản vẽ, giấy tờ, ảnh chụp, có thể khiêu chiến nhận thức của người ta với mắt kính, đâu đâu cũng là các loại mắt kính. Chúc Sĩ Bình nhìn hai người chẳng thiện cảm nào, đi thẳng vào vấn đề:" Tôi biết các anh là ai, có điều các anh không thể làm như vậy được, thế này chẳng phải ảnh hưởng tới công việc bình thường của chúng tôi à?"

Không bất ngờ nhưng phiền toái đấy, Cừu Địch không trách Tiêu Lăng Nhạn tiết lộ thân phận thật của họ:" Vậy anh biết tôi đang làm cái gì chứ?"

" Đương nhiên là biết, hơn nữa tôi trịnh trọng nói cho anh biết, khả năng tiết lộ bí mật không thể xảy ra ở đây, các biện pháp an ninh ở nơi này là bản nấp cấp so với HOYO Nhật Bản, muốn lấy được tư liệu mật ở đây là là bằng 0." Chúc Sĩ Bình khẳng định chắc nịch, tay hắn bấm vào mặt bàn, như kiềm chế không chỉ tay ra phía cửa nói, cút xéo, nhưng từ lời nói tới vẻ mặt thể hiện rõ điều đó:
Bình Luận (0)
Comment