Chương 97: Đã từng là thủ túc! (5)
Chương 97: Đã từng là thủ túc! (5)
Hồi lâu vẫn không nghe thấy Quách Phi Phi nói gì, Tiêu Lăng Nhạn tựa như từ bỏ, đứng dậy chuẩn bị đi, còn bỏ lại một câu đầy khinh miệt:" Vậy cứ im lặng đi, xem được bao lâu, cảnh sát nghiền cô ra bã thôi, cô nghĩ tôi không biết chuyện cô có căn nhà trên thành phố à? Cô nghĩ là tôi không biết cô lén lút hẹn hò với Tiêu Quảng Bằng à? Cô nghĩ tôi không biết ... Mà thôi, chuyện xấu trong nhà tôi không nói nữa."
"Phì!" Quách Phỉ Phỉ nhổ một bãi nước bọt lên người Tiêu Lăng Nhạn, tựa hồ chưa thỏa mãn nhổ thêm một bãi nữa lên mặt, tựa hồ muốn phát tiết bất mãn nhiều năm:" Cám ơn cô, cô đã hoàn toàn xóa bỏ áy náy của tôi với cô rồi."
" Không cần!" Tiêu Lăng Nhạn đưa tay cản cảnh sát muốn xông tới áp chế Quách Phỉ Phỉ, thong thả lấy khăn ra lau nước bọt trên người trên mặt, không hề dễ nổi giận như thường ngày, ngược lại còn mỉm cười đầy mỉa mai:" Chà, Phi Phi thế này mới đúng chứ, tôi đoán trước mặt thằng em họ của tôi là Phi Phi hoàn toàn khác nhỉ ..."
" Tôi vốn định tới thương lượng với cô, vừa rồi chú tôi gọi điện thoại tới, muốn giải quyết vấn đề này một cách riêng tư, nhưng mà tôi nhìn thái độ này của cô thì rõ là không muốn giải quyết êm thấm rồi, cô muốn đem chuyện nhà tôi ôm hết vào mình, thế thì chúc mừng, rũ xương trong tù đi ..."
Nói tới đó hạ giọng thật thấp:" Tôi về xử lý nốt ông chú của mình là xong ... tưởng tôi không biết hả?"
" Cô, cô ... cô đừng đi, cô đứng lại đó, Tiêu Lăng Nhạn!" Quách Phi Phi lặng người, khi sực tỉnh thì Tiêu Lăng Nhạn đã ra tới cửa:
Tiêu Lăng Nhạn bỏ đi mặc tiếng kêu gào đằng sau của Quách Phi Phi, khi Tiêu Lăng Nhạn hoàn toàn khuất bóng, cô ta giống như sụp đổ, gục xuống bàn khóc lóc thảm thiết. Ai cũng nhìn ra, nội tình trong chuyện này còn phức tạp hơn nhiều.
Có điều bất ngờ là Quách Phi Phi chịu mở miệng rồi.
Tiếp đó lại có tin tức không khác gì động đất lớn ở Đồng Minh, hoàng hôn ngày hôm đó có xe cảnh sát tới thẳng nhà Tiêu Vân Phi, mời vị nguyên lão này lên xe, tới cục công an thành phố hiệp trợ điều ra.
Nước rút đá lộ, chủ mưu giật dây Quách Phi Phi chính là chú của Tiêu Lăng Nhạn: Tiêu Vân Phi!
Tất cả bàng hoàng không dám tin vào chuyện này, sao có thể chứ, rất nhiều người biết ông già đó, sống giản dị, suốt ngày cặm cụi trong nhà xưởng. Những thân thích dựa nương tựa vào Tiêu Vân Phi bắt đầu tụ tập lại bàn bạc muốn gây sức ép, đám đồ đệ của Tiêu Vân Phi phản ứng dữ dội, nhiều người tự động bỏ việc luôn ... Thế rồi rất nhanh có tin nữa, tài sản của toàn bộ nhà đó bị phong tỏa.
Tin này làm nội bộ Đồng Minh im lặng đáng sợ, không ai bàn tán gì, nhưng người kia tin đồn xôn xao khắp khu công nghiệp.
Có rất nhiều phiên bản được lưu truyền, như bản ân oán tình thù: Nghe kể năm xưa mẹ Quách Phi Phi cũng là mỹ nhân, bà ta và chủ tịch Tiêu Vân Thanh gian díu với nhau, người lại bảo không phải, là gian díu với Tiêu Vân Thanh mới đúng. Dù là anh hay em thì Quách Phi Phi đáng lẽ phải gọi là Tiêu Phi Phi mới đúng, cô gái đó có quan hệ không bình thường với Tiêu gia.
Tiêu Phi Phi ... À Quách Phi Phi sau khi biết thân thế của mình, uất hận vì bị chối bỏ bao năm, cô ta nuôi mối thù, nên ẩn mình bên cạnh Tiêu Vân Phi, muốn thông qua tiết lộ bí mật công ty, báo thù tên Trần Thế Mỹ phụ bạc mẹ mình, vứt bỏ mình.
Tin đồn mỗi lúc một giống thật, cô ba dì bảy nào đó của Tiêu Lăng Nhạn thậm chí thở dài nói, chính tôi năm xưa được anh mình phái tới đón con bé chào đời. Truyền đi truyền lại chẳng biết có phải mấy lời đó tới tai bà quả phụ mẹ Quách Phi Phi không, thế là ngã bệnh, lẻ loi nằm trong bệnh viện:
Rồi phiên bản huynh đệ tương tàn: Nghe nói Tiêu Vân Phi luôn thông qua thủ đoạn ăn trộm bí mật đưa kỹ thuật hạch tâm của Đồng Minh mang ra ngoài, hơn nữa thành lập Công ty cổ phần quang học Bảo Đảo ở Vũ Hán, ông ta chính là cổ đông lớn nhất. Bảo Đảo sở dĩ lớn mạnh như thế là nhờ kỹ thuật của Đồng Minh, hơn nữa ông ta còn đào khoét đi không viên công ty ưu tú của Đồng Minh.
Hiện giờ phía Vũ Hán đã chính thức gia nhập điều tra hành vi cạnh tranh không lành mạnh của Bảo Đảo, nếu xác thật, Tiêu Vân Phi sẽ vào tù an hưởng tuổi già.
Phiên bản tranh đấu gia tộc: Nghe nói mười một vị cổ đông của Đồng Minh chia làm mấy phe phái, có người chủ trương cố thủ, người chủ trương mở rộng ra hải ngoại, người muốn đưa vốn đầu tư nước ngoài vào. Mấy phe phái tranh đấu đã lâu, sự việc của Tiêu Vân Phi chỉ là một phần nhỏ của tảng băng chìm, các cổ đông khác sớm phân chia tài sản ra làm riêng rồi. Tiêu Vân Thanh sau khi bệnh nặng giao cơ đồ cho con gái, cô con gái này ý đồ ngăn cơn sóng dữ, ý đồ đem toàn bộ cổ phần gom lại vào tay một người ... Tóm lại vẫn là đấu đá nội bộ.
Lúc nghỉ ngơi trong giờ làm, lúc rảnh rỗi trà nước, đây là đề tài bàn tán tốt nhất, thân thích dây mơ rễ má nhiều nên chuyện bên trong tuồn ra không ít. Có điều người trong cuộc thì khó gặp được, hai ngày qua ngay cả Tiêu Hiểu Huy thích ra ngoài uống rượu cũng không thấy mặt mũi đâu. Thế là lại có đề tài thảo luận mới, Tiêu Hiểu Huy cũng có vấn đề, khả năng bị cô cháu gái diệt rồi.
Ôi cái thời đại này vì tiền mà cha mẹ lôi con cái ra công đường, huống hồ chỉ là thân thích.
Chân tướng càng bảo vệ kỹ, tin đồn càng có đất phát triển, nhà máy khuôn đúc đình công chưa từng có tiền lệ, sức ảnh hưởng của Tiêu Vân Phi ở đây không nhỏ, ông ta làm việc trong nhà máy khuôn đúc mấy chục năm trời, đến trông cửa cũng là đồ tử đồ tôn của ông ta. Hơn nữa nhân viên kỹ thuật xuất thân từ nhà máy không ít, sau khi chuyện xảy ra, người tới thăm hỏi không dứt, thậm chí có đồ đệ chu đáo muốn đón sư nương và tiểu sư đệ lên thành phố sống, nhà máy khuôn đúc thoáng cái trở nên vắng tanh.
Chẳng những người ngoài mù tịt, e rằng ngay cả người trong cuộc cũng chưa chắc hiểu được là bao.