Chương 99: Bất nhân dễ làm giàu. (2)
Chương 99: Bất nhân dễ làm giàu. (2)
Tạ Kỳ Phong nhận lấy máy tính bảng, xem rất chăm chú khiến Đường Anh ngạc nhiên, cô còn tưởng mình đi phí công một chuyến rồi cơ, nhỏ giọng nói với Cừu Địch:" Không phải nói kết thúc rồi à?"
Người vừa ngả tới gần, hương thơm ngào ngạt trên thân thể cũng luồn vào mũi, Cừu Địch bất giác hít nhẹ một hơi:" Kết thúc hay không đâu phải do tôi quyết định."
Tạ Kỷ Phong vừa xem vừa thuận miệng nói:" Chuyện còn chưa rõ ràng, phải tra một thời gian đã, bây giờ cảnh sát tham dự rồi, dù có chuyện chúng ta làm được cũng không dám làm ... Xem ý của Tiêu Lăng Nhạn ra sao, vừa rồi Tam Nhi và Cảnh Bảo Lỗi tới Đồng Minh đưa báo cáo điều tra. Dù sao cũng nhận của người ta 100 vạn rồi, làm việc phải có đầu có cuối."
" Đúng là vậy!" Mắt Đường Anh sáng tới mức trông có phần long lanh:
" Mê tiền!" Cừu Địch khẽ lẩm bẩm, không ngờ bị cô lén nhéo một cái, y im bặt ngay, động tác thân mật quá mức này làm y không quen lắm:
" Tờ chi phiếu 100 vạn cũng mang đi rồi, nếu cô ấy ký, ngày mai chúng ta sẽ đi luôn." Tạ Kỳ Phong xem xong đưa máy tính bảng cho Cừu Địch:" Tôi không nhìn ra gì cả, đầu tư nước ngoài, cổ phần ủy thác quản lý, trừ khi Đồng Minh tìm được chứng cứ trực tiếp, nếu không bản quyền sáng chế kim loại ghi nhớ hình dáng thuộc về Cty quang học Bác Sĩ. Cảnh sát không có quyền tra cơ mật của công ty đầu tư nước ngoài."
Cừu Địch xem đấy, nhưng mà không khác lần xem tài liệu kỹ thuật là bao, với tầng cấp của y không cách nào hiểu được những chuyện thao túng tư bản sau màn. Hơn nữa giới thiệu một nửa là tiếng Anh, tiếng Anh của y không tệ, cô giáo Mai chính là giáo viên dạy tiếng Anh, đừng nói y, năm xưa trình độ tiếng Anh của cả lớp đều rất cao. Cơ mà đây là tiếng Anh chuyên ngành, tiếng Trung chuyên ngành mà y còn đọc hoa cả mắt tức là tiếng Anh.
" Nói vậy là chuyện của chúng ta nằm giữa hai khả năng à?" Đường Anh có chút mâu thuẫn, không muốn chạy một chuyến uổng công, cũng muốn nhanh chóng kết thúc chuyện này:
" Khuynh hướng của tôi là nên kết thúc chuyện này, Tiêu Lăng Nhạn hôm qua cũng bảo trợ lý mới thông báo cho chúng ta lấy đồ rồi." Tạ Kỳ Phong đoán, hiện hai người bị bắt đủ khiến Đồng Minh khốn đốn một thời gian, họ còn tra tiếp không làm ăn gì được nữa:
" Ồ trợ lý mới của cô ấy là ai thế?" Đường Anh thuận miệng hỏi:
" Chính là giám đốc của phòng quảng cáo, chị họ cô ta, Ngô Hiểu Tuyền, chắc chỉ tạm thời thôi." Tạ Kỳ Phong thuận miệng đáp:
Trò chuyện một hồi không thấy Cừu Địch tham gia, hai người quay sang, thấy Cừu Địch nhíu mày, trán lấm tấm mồ hôi, vẻ mặt hết sức nghiêm trọng. Tạ Kỷ Phong hỏi ngay:" Cậu có phát hiện gì rồi sao?"
" Không phải!" Cừu Địch đặt máy tính bảng xuống, thở hắt ra một hơi dài, thật thà nói:" Tôi xem không hiểu gì hết, đây là tiếng Anh cấp mấy thế?"
Đường Anh cười khúc khích, Tạ Kỳ Phong cũng cười nói:" Dù là tiếng Anh cấp tám thì cũng chưa chắc hiểu hết được, thuật ngữ chuyên ngành nhiều lắm ... Cậu ấy à, tôi biết khi đi học cậu vô cùng ưu tú, nhưng số lượng tri thức và chất lượng đôi khi không tương ứng với nhau, học quá nhiều ngược lại còn giam cẩm tư duy của người ta."
Đường Anh lại là người lên tiếng:" Không phải anh chuẩn bị nói, Cừu Địch cũng giống Bao Tiểu Tam chứ?"
" Không không ... Thế này nhé, Cừu Địch, tôi hỏi cậu, với tình huống hiện giờ cậu thấy sao? Tiêu Lăng Nhạn không phải hạng dễ ứng phó, tôi không đoán được suy tính của cô ta." Tạ Kỳ Phong hỏi, sự cố chấp của người có tiền có thể đẩy người ta vượt quá lối tư duy thông thường, có thể thấy được qua thái độ chợt nóng chợt lạnh của Tiêu Lăng Nhạn với Cáp Mạn:
" Tôi thấy chuyện này kết thúc rồi, hơn nữa còn kết thúc vào ngay hôm nay." Cừu Địch trả lại máy tính bảng, đọc không hiểu, nhưng cái này thì y dám khẳng định:
" Ồ, sao cậu dám nói chắc thế?" Tạ Kỳ Phong hứng thú hỏi:
" Anh không hiểu vì anh chưa tiếp xúc nhiều với cô ta thôi." Cừu Địch không chỉ tiếp xúc thông thường với Tiêu Lăng Nhạn, còn ở vài tình cảnh đặc biệt khiến người ta lộ bản tính:" Nói ra đơn giản lắm, khi nào cô ta khôi phục thái độ cao ngạo không coi người khác ra gì là kết thúc rồi, sở dĩ lờ chúng ta đi không gặp, là vì muốn chúng ta tới cầu xin cô ta, để cô ta kiếm được chút cảm giác thành tựu."
" Cũng phải thiết bị đã trả về rồi, chúng ta còn làm gì được nữa." Tạ Kỳ Phong ngẫm nghĩ một lúc tán thành:
Đường Anh có chút lo lắng:" Theo như cậu nói thì Tam Nhi và Bảo Lỗi khó mà có được 100 vạn từ cô ta rồi."
Tinh thần Cừu Địch sa sút hẳn, dự cảm của hắn về chuyện này rất không lành:" Chị đoán đúng rồi đấy, cô ta là người keo kiệt có thù tất báo, nếu mà sảng khoái để chúng ta toại nguyện thì cô ta không phải là Tiêu Lăng Nhạn nữa ... Tuy tôi hi vọng mình sai, nhưng mà ..."
Tạ Kỳ Phong nhíu mày, tuy hắn không hiểu con người Tiêu Lăng Nhạn, nhưng hắn tin phán đoán của Cừu Địch đúng tới tám phần, loại khách hàng này khó ưa nhất. ... ... ...
" ... Các bộ phận công tác như thường lệ, đừng để chuyện này ảnh hưởng, sẽ mau chóng có kết quả thôi, trả lời với bên ngoại phải thống nhất, ai nói thì người đó phải chịu trách nhiệm ... Mảng nghiên cứu phát triển, chủ nhiệm Chu, giám đốc Chúc, tăng tốc lên đi ... Giám đốc Chu, tôi xem báo cáo hàng tháng tháng trước, so cùng kỳ trượt dốc không ít ... Mời ngồi, đừng căng thẳng, cũng đừng kiếm cớ với tôi, dành thành tích để nói chuyện mới có sức nặng nhất ..."
Tiêu Lăng Nhạn bỏ kiểu tóc thắt bím dày sau đầu, cô cắt bớt tóc đi, búi cao, mặc vest nữ thẫm màu, thoáng cái trông nghiêm nghị chững trạc hơn hẳn. Ngồi giữa phòng hội nghị, điểm danh từng bộ phận một, nhà máy khuôn đúc giao cho Chu Chân Y tạm thời phụ trách, đề bạt một loạt vị trí trung tầng.
Sự kiện tiết lộ bí mật vừa tra ra, uy thế của Tiêu Lăng Nhạn lên vùn vụt, bây giờ không khác nào mặt trời giữa trưa. Tới ngay cả Tiêu Hiểu Huy thường ngày thích chống đối nhất cũng không dám dùng thân phận chú của mình lên mặt nữa, nhìn ánh mắt Tiêu Lăng Nhạn có chút kinh sợ, con nha đầu này mạnh mẽ quyết đoán hơn cha nó nhiều, ngay cả chú ruột cũng ném vào tù không chút nể nang gì.
Cuộc họp này có lẽ là cuộc họp nhẹ nhàng nhất của Tiêu Lăng Nhạn từ khi lên làm tổng giám đốc tới nay, trước giờ cô luôn bị nghi ngờ về mọi kiến nghị, vì chuyện này mà tất cả cổ đông ngả về phía cô. Dù sao Tiêu Vân Phi đem kỹ thuật của Đồng Minh ra ngoài, nuôi công ty mà ông ta nhập cổ phần là chuyện không ai chấp nhận được.
Quét mắt qua phòng hội nghị một lượt, Tiêu Lăng Nhạn đứng lên:" Tan họp, cuộc họp lần sau là chia hoa hồng, hi vọng mọi người nỗ lực nhiều hơn, tôi đảm bảo không bạc đãi mọi người."
Những người tham dự cuộc họp không còn cảnh mạnh ai nấy bỏ đi như trước, đồng loạt đứng dậy tiễn chân, Tiêu Lăng Nhạn cứ thế đứng dậy đi ra ngoài, Ngô Hiểu Tuyền vội vàng chạy tới cầm lấy laptop, cốc của tổng giám đốc, theo sát phía sau. Hồi lâu sau mọi người mới dám rời chỗ, không ai trò chuyện bàn tán gì.