Chương 150: Quanh co thật khó lường. (4)
Chương 150: Quanh co thật khó lường. (4)
Bất tri bất giác hai người đã đi qua đoạn đường tối tăm văng vẻ, dần dần sự huyên náo hiện ra trước mắt, có vẻ hoàn cảnh này khiến Tiêu Lăng Nhạn thêm vài phần cảm giác an toàn, vai thả lỏng hơn, bước chân thêm nhẹ nhàng. Trong lòng cô, tên Cừu Địch này dù lợi hại tới mấy cũng không quá đáng sợ, vì chẳng qua y chỉ muốn đem thứ mình biết ra để đổi chút tiền mà thôi.
Cái cô thực sự đề phòng là y làm gián điệp hai mang, ăn tiền cả hai đầu, cho nên mới hết sức cẩn thận, không để mình hớ hênh lộ ra tin tức gì y chưa phát hiện.
Đi được một quãng rất xa rồi vẫn chưa thấy Cừu Địch nói thêm gì, người thúc giục lại là Tiêu Lăng Nhạn:" Sao lại không nói nữa, tôi vẫn đang lắng nghe đây."
" Chuyện này thực sự không dễ mở miệng, muốn giải quyết được vấn đề thì trước tiên phải làm rõ vấn đề, nên chúng ta phải đặt tên gián điệp còn lại lên thảo luận mới được." Cừu Địch chép miệng:
" Không vấn đề, tên con lại là ai? Anh có chứng cứ không? Cứ báo cảnh sát bắt luôn là được." Tiêu Lăng Nhạn giơ điện thoại lên trêu chọc:
Cừu Địch khó xử:" Rõ ràng là cô biết mà, hắn ở nước ngoài, không cách nào bắt được."
Nụ cười của Tiêu Lăng Nhạn tức thì biến mất, đứng khựng lại tại chỗ, rất nhanh nhận ra phản ứng của mình không ổn, cô quay ngoắt người bước đi, khinh bỉ nói:" Tưởng anh thế nào, chẳng qua chỉ mấy trò bâng quơ như mồi của đám thầy bói, nói bừa nói bậy."
Cừu Địch theo sát phía sau, giờ thì bất kể Tiêu Lăng Nhạn có muốn nghe hay không, y vẫn tuôn ra đều đều.
" Thực ra ngay từ đầu tôi đã thấy có vấn đề rồi, cô vừa muốn tìm người giúp, lại sợ người ta biết, cho nên mới luôn có ý đồ nắm nhân viên điều tra của Cáp Mạn trong tay. Thậm chí sau khi chúng tôi làm ra chuyện ngoài dự liệu của cô, cô không ngại đưa Đường Anh vào phân cục công an ... Một phương diện là rất có thể biểu hiện của Đường Anh không được thỏa đáng cho lắm, nhưng phương diện khác quan trọng hơn, cô không chấp nhận người phía dưới làm việc không đúng chỉ thị của mình, phải không?"
Tiêu Lăng Nhạn chẳng đáp lại.
" Cô ép bọn tôi, bọn tôi liền dứt khoát bỏ gánh mà đi, cô lại đuổi tới tận sân bay, với con người của cô, tất nhiên chẳng có chuyện tiếc tài, mà cô nóng lòng giải quyết vấn đề của công ty. Giám đốc Tạ và tôi cùng lập ra kế hoạch đánh cỏ động rắn, mục đích chính của kế hoạch này lại không phải nhắm vào con rắn kinh động, trong lúc thực thi kế hoạch, thực ra cô đã để lộ ra rất nhiều sơ hở."
" Thế kia à, nói ra xem nào." Tiêu Lăng Nhạn hời hợt nói:
" Chúng tôi bám theo Tiêu Kính Khoan và Tiêu Quảng Bằng, khiến hai tên này khó chịu, lôi cả thân thích ra làm ầm ĩ, cô chẳng hề bận tâm. Cô biết chuyện ông chú ma men Tiêu Hiểu Huy của mình làm chuyện mất mặt gia tộc, mất mặt công ty, uống say chửi nhau giữa đường phố, cô chẳng tức giận. Khi chúng tôi tra tới Ngô Hiểu Tuyền, cô lại giải thích thay cho cô ta, chúng tôi quấy rối tới tòa nhà kỹ thuật, muốn khích Chúc Sĩ Bình và Chu Chân Y, cô lập tức ra mặt bảo chúng tôi cuốn xéo. Với người thân lạnh nhạt, với người dưng lại nhiệt tình, thế chẳng phải rõ à?" Cừu Địch cố tình bỏ lửng:
Tiêu Lăng Nhạn phát ra âm thanh tức cười:" Rõ được cái gì cơ chứ?"
" Nói rõ nhiều ấy chứ, cô thong thả nghe tôi nói hết đã, khi tôi vừa mới tiếp xúc với Chúc Sĩ Bình thì hắn đã biết ngay chúng tôi là ai, làm cái gì. Khi đó trừ Quách Phi Phi và cô ra thì mọi người chỉ biết chúng tôi là vệ sĩ của cô thôi. Cô nói với hắn à? ... Tôi nhớ cô nói với chúng tôi, cô không tin tưởng một ai ở công ty kia mà. Chúng tôi dẫn cảnh sát tới công ty đi hết văn phòng quản lý cao cấp, cả ông chú của cô cũng vội vàng đem rượu đi giấu, thế mà Ngô Hiểu Tuyền tiếp đãi rất lịch sự, hoàn toàn không tức giận hay bất mãn vì bị hoài nghi là gián điệp."
Tiêu Lăng Nhạn không thoải mái, không ngờ mình đánh tiếng trước lại gây phản tác dụng.
Cừu Địch không đợi câu trả lời, vẫn tiếp tục nói:" Ngày hôm đó cả Đồng Minh nháo nhào, chúng tôi không tra ra gì hết, cô gọi điện cho giám đốc Tạ bảo chúng tôi cuốn xéo, nhưng người mất mặt lại là cô ... Không ngờ bước chuyển ngoặt lớn lại ở đây, Quách Phi Phi hồ đồ đâm thẳng vào họng súng của cô, cô ta còn đụng hẳn vào máy vi tính của cô, tạo ra chứng cứ không cách nào chối cãi ... Chậc chậc, từ đó toàn bộ kế hoạch đã đi vào con đường mà cô vạch ra."
Tiêu Lăng Nhạn vặn ngược:" Kế hoạch các anh lập ra, máy móc cũng do các anh lắp đặt kia mà, đâu phải bố trí của tôi."
" Đúng, kế hoạch bề ngoài của chúng tôi chỉ là nhử mồi mà thôi ... Còn nhớ hôm đó bắt được Quách Phi Phi cô đã hưng phấn, vui vẻ thế nào không? Một chút cảm xúc xấu như chấn kinh, phẫn nộ, thất vọng gì đó đều không có, cô hoàn toàn vui vẻ."
" Thế có gì là lạ, tên gián điệp tìm kiếm bao lâu bị moi ra, chuyện sảng khoái lòng người như thế tôi tất nhiên là vui rồi." Tiêu Lăng Nhạn trả lời rất kín kẽ:
" Nhưng cô hưng phấn quá mức rồi, không kiểm soát được bản thân nữa, tôi đã nói rồi, tôi không đem kế hoạch nói cho cô, chỉ nói muốn nhử mồi. Vậy mà cô giải thích với cảnh sát quá lưu loát, đem sự kiện bất ngờ thành minh tu sạn đạo, ám độ Trần Thương ..."
" Còn nữa, tôi hỏi Thiên Kiều, cái camera giám sát dưới bàn là do cô yêu cầu đặt, đó là chỗ ngồi của cô, chúng tôi làm sao dám đặt camera ở vị trí như thế. Về sau Quách Phi Phi sống chết không chịu nói ra, vậy mà cô vừa ra mặt một cái, cô ta liền sụp đổ khai hết toàn bộ ... Tất cả mọi chi tiết khiến tôi hoài nghi, chuyện này căn bản không phải bắt gián điệp, ngay từ đầu cô đã biết là ai rồi, cô chỉ cần bọn tôi giúp cô biểu diễn cho chân thật thôi." Lúc đó Cừu Địch nghĩ ra đã muộn, nên chi phiếu không thể thanh toán, nhưng bây giờ chưa muộn:
" Anh nói sao thì là vậy đi, các anh biểu diễn đúng là rất tốt, chứng cứ xác đáng rồi, ai còn cãi gì được nữa." Tiêu Lăng Nhạn đã có chuẩn bị tâm lý về việc này, trêu ghẹo Cừu Địch:
" Đúng thế, bình tâm mà luận thì bọn tôi biểu diễn tốt thật, cô chi tiền cũng hào phóng, một trăm vạn là rất nhiều rồi, dù không trả một trăm vạn còn lại thì chúng tôi cũng vẫn lãi." Cừu Địch bất ngờ thừa nhận: