Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 352 - Chương 22: Đâu Cần Thần Thần Bí Bí. (1)

Chương 22: Đâu cần thần thần bí bí. (1) Chương 22: Đâu cần thần thần bí bí. (1)

Ánh nắng chói chang, con đường trải nhựa vắng vẻ, tiếng động cơ rồ rồ mạnh mẽ, một chiếc Land Cruiser V8 lạng lách qua đủ thứ chướng ngại vật, xe lái như người say rượu nhưng rõ ràng rất có tay nghề, phóng vào nhà kho sân bay, phanh két lại ở cửa, gấp tới độ làm Đới Lan Quân ngồi ở ghế phụ lái lảo đảo.

Lần đầu thử xe đắt tiền như thế, Bao Tiểu Tam cực kỳ hài lòng với màn thể hiện của mình:" Lãnh đạo, chị thấy thế nào, lái xe chui vào ngõ chính là sở trường của tôi đấy."

" Đây có phải là xe ba bánh đâu." Đới Lan Quân không biết phải đánh giá thế nào nữa, bảo hắn lái xe không tốt thì hắn luồn lách không va chạm vào bất kỳ thứ gì, bảo hắn lái tốt thì không được, đường thẳng thênh thang không chịu đi, chuyên chui chỗ chật hẹp, chỉ cần lái thẳng một đường, nhẹ nhàng tránh vài chướng ngại vật thì hắn như đi ăn cướp, tên này lái xe đúng là điên:

" Như nhau mà thôi, chiêu này tôi luyện được nhờ đi giao hàng đấy." Bao Tiểu Tam tiếp tục khoe khoang:

" Chấp nhận được." Đới Lan Quân đành miễn cưỡng nói một câu, đẩy cửa cạch đi xuống:

Không ngờ đằng sau có một cái đầu thò ra hô:" Phải rồi lãnh đạo, Tam Nhi không có bằng lái đâu."

" Sao?" Đới Lan Quân kinh hãi vấp chân, quay lại mắng Bao Tiểu Tam:" Đã không có bằng lái mà, cậu dám lái bữa bãi à?"

" Lãnh đạo, chị chỉ hỏi tôi có biết lái xe không, chứ có hỏi tôi có bằng lái không đâu." Bao Tiểu Tam thấy rất oan ức:

Hai vấn đề còn cần tách ra để hỏi à? Đới Lan Quân uất nghẹn tới họng luôn, đóng cửa xe lại không muốn nói nữa, đi vào trong kho. Bao Tiểu Tam ngây ngốc nhìn bóng lưng yểu điệu của cô một lúc rồi quay ngoắt lại nhìn Cảnh bảo Lỗi tức không có chỗ phát tiết, vươn tay ra kẹp lấy cổ hắn, vỗ đầu mắng:" Bảo Đàn, mày cố ý làm tao bêu mặt chứ gì? Mày không nói thì người ta biết làm sao được, tao kiếm cái bằng lái giả khó gì chứ? Mày muốn tao mất mặt chứ gì, cho mày biết không tới lượt mày đâu, lãnh đạo không thèm thích cái mặt mày."

Cảnh Bảo Lỗi giờ cũng cứng đầu lắm, không ngán Bao Tiểu Tam nữa:" Không có là không có, cậu làm giả qua mặt được họ à? Bọn họ là công vụ viên đấy, còn là loại có quyền, cậu muốn chết sao?"

Hai người cứ thế chửi nhau, trải qua rèn luyện ở trấn Truân Binh và trấn Lâm Hải, Cảnh Bảo Lỗi bây giờ cứng cỏi chả kém ai, thoáng cái đã không biết lôi bình xịt hơi cay ở đâu ra nhắm thẳng vào mắt Bao Tiểu Tam uy hiếp. Bao Tiểu Tam đã chứng kiến Quản Thiên Kiều dùng thứ này lợi hại thế nào vội buông tay ngay. Hai người đang ở trong xe cãi vã thì Đới Lan Quân gọi, vội vàng xuống xe ngay, ngoan như chim cút đi vào kho.

Cô gái này thân phận đặc biệt, ngay cả xe cũng có đặc quyền, chỉ một tờ giấy là vào thẳng được nhà kho của sân bay rồi, hai người họ sao dám chậm trễ, chưa kể lại xinh đẹp như thế, nên kèn cực nhau lấy lòng. Đới Lan Quân đang cùng ban bản quản kho sân bay làm thủ tục, chỉ một đống thùng xếp chỉnh tề ở góc tường, dặn:" Các cậu mang hết số thùng đó lên xe đi, cẩn thận nhé, nặng lắm đấy."

Cảnh Bảo Lỗi nhanh nhảu đáp:" Vâng!"

Bao Tiểu Tam bị cướp lời, vỗ ngực:" Dễ như bỡn ấy mà."

Hai chàng trai sắn tay áo lên làm việc luôn, Đới Lan Quân khá bất ngờ, Bao Tiểu Tam một tay kẹp một thùng vào nách mang đi rất nhẹ nhàng, Cảnh Bảo Lỗi tuy kém hơn nhưng mà bê cũng chẳng hề tốn sức. Phải biết rằng bên trong đó toàn là thiết bị kim loại, mỗi thùng phải nặng tới mấy chục cân, hai chàng trai này đúng là có thiên phú làm bốc vác. Đến ngay cả mấy người trông kho cũng phải trố mắt nhìn, vì tới lượt thứ hai Cảnh Bảo Lỗi xếp tới bốn thùng lên lưng Bao Tiểu Tam, Bao Tiểu Tam muốn thể hiện, đi vèo vèo ra xe.

Công tác tiến hành nhanh hơn dự tính rất nhiều, khi Đới Lan Quân ra xe thì khoang sau đã chất ngay ngắn mấy tầng rồi, sức nặng đè xe lún xuống một đoạn. Chất hàng xong hai người phủi tay, phủi bụi trên quần áo, mặt không đỏ, thở không gấp. Đới Lan Quân nhìn vẻ mặt hớn hở như cún con đang đợi khen của của họ mà bật cười, với cô chuyện này rất quen thuộc, tất nhiên không tiếc nụ cười ngọt ngào cùng lời khen:" Các cậu dược đấy, đi tới đâu cũng là sức lao động tốt."

" Lãnh đạo, thế này đã là cái gì, trước kia chúng tôi rỡ cả xe gạo tới mười mấy tấn kìa." Bao Tiểu Tam khịt mũi, tỏ vẻ xem thường:

" Rất tốt." Đới Lan Quân vỗ mạnh vai Bao Tiểu Tam khen ngợi, vẫy tay gọi Cảnh Bảo Lỗi:" Cậu lái xe nhé ... À, cậu có bằng lái đấy chứ?"

" Có có có, tôi có bằng lái." Cảnh Bảo Lỗi cao hứng chạy tới, kế hoạch hãm hại Bao Tiểu Tam thành công rồi, hắn sớm muốn lái thử chiếc Land Cruiser này từ lâu, ngồi vào vị trí ghế lái, khởi động, tăng tốc, xe đi êm ru rời khỏi cổng:

Xe đi qua dải giảm tốc được một đoạn Đới Lan Quân mới thực sự yên tâm, cô nhập địa điểm vào xe, bảo Cảnh Bảo Lỗi đi theo chỉ dẫn trên màn hình, thuận tiện hỏi:" Cậu lái xe được đấy, học ở đâu vậy?"

" Nếu tôi nói bằng lái xe của tôi gần chục năm rồi, chắc là không ai tin đâu." Cảnh Bảo Lỗi cảm khái nói:

Đới Lan Quân còn chưa nói thì Bao Tiểu Tam ở phía sau đã nhoài người lên nói ngay:" Có!"

Sau đó hắn gằn giọng:" Có ma mới tin mày."

" Lãnh đạo thấy không, không cách nào giao lưu bình thường với người này được." Cảnh Bảo Lỗi không bỏ qua cơ hội gài Bao Tiểu Tam một phát:

Đới Lan Quân mỉm cười:" Cậu lái xe đúng là không tệ, tuổi đời chưa nhiều mà đã có mười năm cầm lái rồi."

" Chiếc xe đầu tiên của tôi là Audi, sau đó đổi sang chiếc BMW ... À, đó là chuyện lâu lắm rồi, nói ra mọi người cũng không tin đâu." Được ngồi cạnh giai nhân, tâm tình Cảnh Bảo Lỗi rất tốt, người lâng lâng như ở trên mây, bất tri bất giác buột miệng khoe khoang:

Đới Lan Quân đúng là không tin thật, quay đầu lại nhìn Bao Tiểu Tam, muốn xác nhận thật giả. Bao Tiểu Tam thở dài:" Lãnh đạo, chị còn chưa hiểu hắn."

" Tôi hiểu thế nào được, chúng ta vừa mới quen thôi mà."

" Hắn là thằng bán giọng hát kiếm tiền, hắn nói còn hay hơn hát chứ sao." Bao Tiểu Tam hạ thấp đồng bọn:

Đới Lan Quân không nhịn được cười, Cảnh Bảo Lỗi chẳng giận còn cười theo. Chỉ có điều làm Đới Lan Quân tò mò, có vẻ Cảnh Bảo Lỗi không phải lần đầu tiên lái loại xe đắt tiền này, nhìn sự thoải mái ung dung của hắn, nếu nói hắn là phú nhị đại thì cô cũng không nghi ngờ gì.
Bình Luận (0)
Comment