Chương 68: Chiến hữu cũ đồng đội mới. (2)
Chương 68: Chiến hữu cũ đồng đội mới. (2)
Vương Hải Phong liên tục gật đầu, giữ đúng thái độ của quân nhân, cấp trên nói, chăm chú lắng nghe, cấp trên hỏi, nghiêm túc trả lời:" Vùng Nam Cương xưa nay luôn đất rộng người thưa, trước kia có một câu chuyện cười thế này, đó là đi ăn xin cũng phải dắt theo một con lừa, nếu không chưa đi tới nơi đã chết đói rồi ... Mật độ nhân khẩu toàn bộ Tân Cương là khoảng 13 người trên kilomet vuông, đó là là khu dân cư, nên muốn tìm người ở đây rất khó khăn."
" Hơn nữa nơi này do hoàn cảnh đặc thù, quản lý súng không nghiêm ngặt như trong nội địa, buôn lậu ma túy thường xuyên, còn có cả săn trộm quy mô lớn. Năm xưa chúng tôi đi tuần tra, ít nhất phải dùng một tiểu đội ... Nói thế nào đây, nếu chúng thực sự chạy tới nơi này, chúng ta lại không có mục tiêu xác thực, chỗ ẩn trốn quá nhiều, kéo cả một đội quân tới cũng như muối bỏ biển."
Đây chính là thực tế, thực tế này không phải điều Đổng Thuần Khiết muốn nghe, vấn đề chính là ở đó, bọn họ không có tin tức chính xác, chỉ có đúng một bức ảnh, hoàn toàn không có quỹ tích của mục tiêu, thậm chí không chắc đối phương đi về hướng đó không vẫn muốn tìm kiếm, nghe đã thấy ngu ngốc.
Đổng Thuần Khiết biết việc làm của mình ngu xuẩn, nên không mở miệng ra được, Đới Lan Quân phải hỏi thay:" Thực sự là không còn cách nào à?"
Vương Hải Phong cẩn thận nói:" Tôi nghĩ như thế, không biết có đúng hay không?"
Ninh Tri Thu cổ vũ:" Hải Phong, cậu có gì cứ nói nấy, đừng ngại."
" Đúng thế, dù là gì cũng cứ nói, hiện giờ chúng tôi đã không còn cách nào nữa." Đổng Thuần Khiết nói thật, hắn cùng đường rồi:
" Thế này, trước tiên anh phải xác định được, đối tượng có chạy tới Nam Cương không đã rồi mới nghĩ cách, nếu không phải nghĩ cách khác."
" Làm sao xác định được?"
" Có cách, muốn đi lại trên mảnh đất này thì có hai thứ không thể thiếu, thứ nhất là xăng dầu. Nếu anh có giấy thông hành chính quy đi trên đường quốc lộ thì không có vấn đề gì cả, nhưng theo tình hình anh nói thì khác, chúng phải dừng ở nơi khác nhau để đo đạc, vậy thì sẽ thành vấn đề. Khoảng cách giữa hai trạm xăng vượt quá chặng đường mà bình xăng có thể đáp ứng, mà đây không phải nơi có thể tùy tiện đổ xăng. Cho nên đại bộ phận xe lữ hành ở nơi này đều tự chuẩn bị xăng, bọn chúng càng phải chuẩn bị nhiều xăng hơn người thường ..."
Ái chà đúng là người am hiểu đương địa khác hẳn mèo mù bọn họ, Lão Đổng hưng phấn:" Ý anh là khi dừng ở trạm xăng nào đó ở Nam Cương, bọn chúng nhất định phải chuẩn bị số xăng lớn, tránh tiếp xúc với người khác trên đường đi?"
" Đúng!" Vương Hải Phong gật đầu:
Đới Lan Quân bình tĩnh hơn Lão Đổng, chỉ ra vấn đề:" Khác gì với chuyến du lịch bình thường? Bọn họ cũng phải chuẩn bị mà."
" Có khác biệt đấy ạ, du lịch thường có công ty du lịch an bài, dù là du lịch tự túc thì bọn họ cũng đi theo nhóm, những người này có thể bỏ qua. Du lịch mạo hiểm chăng nữa cũng đi theo đường quốc lộ thì có thể bỏ qua. Nhưng đối tượng chúng ta muốn tìm không được, chúng phải hạn chế đổ xăng, hạn chế xuất hiện, vì tiếp xúc càng nhiều càng dễ bại lộ ... Nên xe du lịch dù có chuẩn bị xăng, tới các trạm đổ xăng vẫn luôn đổ đầy, không ai lại đi bỏ trạm cả, đó là điều thiếu sáng suốt." Vương Hải Phong khẳng định chắc chắn:
Đây chính là kiến thức đi ra từ thực tế, không ngờ rằng một vấn đề đau đầu, lại tìm thấy đột phá ở chi tiết nhỏ dễ bị bỏ qua như thế. Đổng Thuần Khiết kích động tới mức đứng dậy đi qua đi lại trong phòng tới mấy lượt, hắn còn chưa thỏa mãn:" Còn nữa không?"
Vương Hải Phong gật đầu:" Vấn đề thứ hai là nước, đối với người sống ở nơi này thì không thành vấn đề, nhưng đối với người tới nơi này, nhìn thấy hoang mạc sa mạc mênh mông khắp nơi, chắc chắn ngay lập tức có sợ hãi tâm lý, cho dù có nguồn nước thì bọn họ cũng chưa chắc đã dám dùng. Cho nên đại đa số tới đây, ngay trạm đầu tiên phải chuẩn bị đủ nước ... Nhất là đám người làm chuyện xấu như bọn chúng, cho dù có thể tiếp xúc với thôn trấn, bọn chúng cũng cố gắng né tránh, đây là điểm có thể tra xét."
" Nhiều lần chúng tôi phải phối hợp công an địa phương chặn đường kẻ săn trộm, bọn chúng đều thế cả, chuẩn bị đầy đủ xăng dầu và nước uống, liên tục đi hơn nghìn km không ngơi nghỉ, thành công xong là ngựa không ngừng vó lui ngay."
" Bốp! Bốp! Bốp!" Lão Đổng vỗ tay liên hồi, đi nhanh tay nắm chặt hai tay Vương Hải Phong lắc mạnh, làm hắn hết sức lúng túng, Lão Đổng vô cùng nhiệt thành:" Cám ơn, cám ơn, thực sự quá cám ơn anh, anh đã giúp chúng tôi một việc lớn ... Thế này đi, tôi thử xem sao, nếu như thực sự tìm được manh mối thì anh làm dẫn đường cho chúng tôi được không? Yên tâm, tôi sẽ không bạc đãi anh, thù lao chúng tôi chắc chắn sẽ trả ... Nếu có khả năng, tôi sẽ đưa anh về thủ đô."
Lão Đổng lại dùng trò kẹo cao su quen thuộc rồi, lại trêu đùa người thật thà rồi, Vương Hải Phong đoán chừng sống đời nghèo khổ đã lâu, hưng phấn đứng bật dậy kính lễ với lãnh đạo.
Đới Lan Quân vô tình nghiêng đầu sang thấy Cừu Địch chưa đi, mày y nhíu lại, tựa hồ chướng mắt với bộ dạng của Lão Đổng, cô lờ đi chuyển ánh mắt sang chỗ khác, khi dùng khóe mắt liếc trộm, phát hiện Cừu Địch căn bản không hề bận tâm tới cô.
Thật đáng ghét! Sao có loại người cứng đầu như thế?
" Cừu Địch, cậu đi an bài phòng cho Tiểu Vương nghỉ đi."
" Tiểu Đới, cô theo tôi tới cục công an nơi này một chuyến, mấy trạm xăng ở ven đường, đặc biệt ở con đường hẻo lánh, nhất định phải nghĩ cách lấy được hình ảnh giám sát ... Khả năng phải dùng tới một phần lực lượng cảnh sát, chuẩn bị tốt lý do, đừng để bọn họ ý thức được có chuyện gì."
" Lão Thu, anh cũng vất vả rồi, nghỉ ngơi trước đi, chuyện tiếp theo chúng tôi lo liệu."
Lão Đổng phấn chấn an bài xong một cái là dẫn theo Đới Lan Quân vội vàng đi ngay, Cừu Địch đi theo xuống lầu rồi đặt thêm phòng. Hai vị chiến hữu có vẻ quan hệ thân mật lắm, về phòng một cái là chuyện trò không dứt, một lát sau Bao Tiểu Tam và Cảnh Bảo Lỗi tới góp vui. Lão Thu giới thiệu từng người cho chiến hữu, sau đó giữ ba người lại, kiếm vài chai rượu trắng, vừa chơi bài vừa uống. Hôm nay Lão Thu rất vui, trêu Bao Tiểu Tam mãi, làm tên đó uống say tít.