Chương 71: Ngàn dặm truy đuổi không rời (3)
Chương 71: Ngàn dặm truy đuổi không rời (3)
Nắng, nóng, khô hạn.
Chẳng có nhiều lời để miêu tả về mảnh đất này, mặt đất khô cằn, chỉ có cát và sỏi đá, không có bóng cây nào cao quá đầu gối, dù có cũng xác xơ chẳng thấy nổi máu xanh, gió nóng khô thổi suốt cả ngày, mồ hôi chảy ra một cái bị làm khô rất nhanh.
Ở đây, ngay cả người từng phải sống dưới tầng hầm như Bao Tiểu Tam cũng không chịu nổi.
" Có ít hoa quả ăn có phải tốt không, sao lúc đấy lại quên mua chứ?" Bao Tiểu Tam ngồi dưới bóng râm của xe, quần áo cởi hết chỉ còn quần cộc áo ba lỗ, gọi lưu manh đường phố cũng chẳng sai:
Cừu Địch thì môi khô nứt nẻ buồn chán bốc cát thả xuống cho gió thổi bay đi, mặt đờ đẫn như bệnh nhân tâm thần:" Nơi này có nước là may rồi, đâu ra hoa quả."
" Tao tưởng tượng mà không được à, có em gái cũng được, đang bốc hỏa đây." Bao Tiểu Tam chép miệng, môi hắn cũng khô bong da rồi, dựa vào Cừu Địch nói:" Ê Cừu Địch, kể chuyện khiêu dâm đi, nghe cho đỡ thèm, không phải mày muốn làm giáo viên ngữ văn à?"
" Mày sỉ nhục nghề nghiệp của tao hả? Tao tài học năm xe mà ngay cả công tác cũng không kiếm được đã bi ai lắm rồi, chẳng lẽ sa đọa tới mức đi kể chuyện khiêu dâm cho mày giải sầu?" Cừu Địch suýt ném nắm cát vào mặt hắn:
Bao Tiểu Tam tỉnh ngộ, trêu gì chứ không được lấy nghề giáo viên ra trêu, đây là nỗi đau của Cừu Địch, cười nịnh lảng đi:" Thôi để tao kể chuyện của mày, không phải khiêu dâm ... Chuyện kể có một người nước ngoài tới thủ đô, chưa từng thấy đậu hũ thối, một lần thấy người khác ăn, cũng lấy dũng khí ăn. Nếm thử một miếng, úi dà, hắn kinh ngạc kêu lên: Ai ỉa đấy, ngon quá , ha ha ha ..."
Còn chưa kể hết đã cười lăn cười bò, cười được vài tiếng đã ngừng, vì Cừu Địch chẳng cười, hắn xua xua tay trước mặt, con ngươi Cừu Địch chẳng nhúc nhích, kinh ngạc hỏi:" Mày làm sao thế, có bảo mày ăn đồ tao ỉa đâu? Hai ngày rồi tao chưa ỉa được."
Cừu Địch như thú điên lao tới đánh đập, chát bốp hự, Bao Tiểu Tam luôn mồm cầu xin. Cảnh Bảo Lỗi nhảy trên xe xuống xuống can ngăn:" Đừng đanh nhau nữa, tới giờ đổi trực rồi."
Cảnh Bảo Lỗi cũng nóng tới chỉ mặc mỗi cái quần cộc, có điều không như hai thằng kia, chân trắng bóc, nam nhân khác thì chân gân guốc cơ bắp, vừa thô vừa xấu, chân hắn gọi là chân ngọc chân ngà cũng chẳng sai. Đứng trước mặt hai tên đồng bọn, Cảnh Bảo Lỗi mắng, hai tên này còn không biết tiết kiệm sức lực, đánh nhau mồ hôi ra, chỉ khổ thân, chẳng ai được gì.
Cừu Địch toàn thân đất cát bò dậy, nhổ cát trong mồm ra, càng nhổ mồm càng khô, bất giác nhớ tới lời Bao Tiểu Tam, kéo hắn hỏi:" Muốn ăn hoa quả không?
" Muốn." Bao Tiểu Tam tức thì ngừng nhổ cát:
" Chặn cái xe lại, hoặc là dùng tiền mua, hoặc là trao đổi, ai vào Nam Cương du lịch mà chẳng mang theo ít hoa quả hoặc nước hoa quả ép, chỉ bọn ngốc như chúng ta không mang theo."
" Mày nói đơn giản bỏ mẹ, chỗ quỷ quái này nếu tao là lái xe, thằng nào ra vẫy tay cản đường, tao tăng ga cán chết luôn, ngu gì mà dừng lại."
Đúng là như thế thật, nơi này bốn phía không có bóng người, thời xưa là nơi đám mã tặc, sa đạo hoành hành, dừng xe tùy tiện là không khôn ngoan. Cừu Địch kéo Bao Tiểu Tam sang bên ghé tai thì thầm, Bao Tiểu Tam tức thì hưng phấn gật đầu liên hồi, sau đó cả hai quay sang nhìn Cảnh Bảo Lỗi, nhìn từ dưới lên trên, vừa nhìn vừa tặc lưỡi.
Cảnh Bảo Lỗi còn chưa hiểu gì, nhưng có linh cảm không lành, lùi lại:" Ê, ê, các cậu định làm gì thế hả?"
" Bảo Đản, lại đây, anh dạy mày một chiêu, làm sao chặn xe người ta." Bao Tiểu Tam kéo tay hắn, cười rất dâm tiện:
" Không nghe chỉ huy tôi xử lý cậu, cuộc sống hạnh phúc của mọi người trong tay cậu đấy." Cừu Địch cười hết sức xấu xa:
Cảnh Bảo Lỗi vừa nghe kế hoạch của hai người kia là bắt đầu vùng vẫy chống cự, hai thằng khốn kiếp đó muốn hắn giả gái chặn xe, hắn muốn bỏ chạy, nhưng vô ích, tay chân của hắn nhìn thì đẹp đấy, nhưng vào lúc này hoàn toàn vô nghĩa, bị hai thằng khốn kiếp bị ấn lên xe. Cừu Địch dùng một tay dễ dàng bẻ tay Cảnh Bảo Lỗi khống chế, tay kia ấn xuống ghế, Bao Tiểu Tam lấy kéo cắt quần Cảnh Bảo Lỗi thành hình tam giác, áo sơ mi cũng cắt, khoe ra cánh tay ngọc ngà, lấy vải rách quấn lên đầu, Bao Tiểu Tam nhét vải vào ngực hắn cho căng lên.
Kiệt tác hoàn thành, hai người lùi ra, Cừu Địch khen:" Đến tôi cũng không nhìn ra."
" Tao thì nhìn thôi đã cứng rồi." Bao Tiểu Tam liếm môi:
Cảnh Bảo Lỗi không khác gì cô gái vừa bị cưỡng bức, mặt sợ hãi lẫn căm phẫn. Hai thằng khốn kiếp không buông tha, lôi hắn ra trước xe, xoay lưng về phía xe đi tới, bắt tạo dang, khom lưng xuống, chổng mông lên, uốn lưng chút, chưa đủ hấp dẫn ... Mày có nghe lời không, muốn ăn hoa quả không? Ngoan ngoãn uốn éo cho tao, tốc độ xe giảm xuống, bọn tao đi chặn.
Vừa dù dỗ lẫn đe dọa, Cảnh Bảo Lỗ không còn cách nào ngoài khuất phục. Cừu Địch và Bao Tiểu Tam đem lốp dự phòng trên xe xuống, đóng giả là xe gặp sự cố. Tốc độ xe ở nơi này rất nhanh, nếu không thể làm tốc độ xe giảm xuống thì không ai dám ngăn lại, còn Cảnh Bảo Lỗi giờ chính là lý do tốt nhất để tốc độ xe giảm xuống rồi.
Chẳng mấy chốc đã có con mồi.
Ôi, trời cao mây trắng, trên con đường xa xăm trải đầy cát vàng, một chiếc xe màu xanh đậm, một cô gái đường cong quyến rũ, đang khom người trước xe kiểm tra máy móc, đôi chân dài miên man, cái mông nhỏ vênh vểnh, làn da trắng nõn nà ... Tài xế một chiếc xe Jeep Grand Cherokee phát hiện ra cảnh đẹp trên đường, tốc độ xe bất giác chậm dần, chầm dần, đầu hắn quay hẳn sang mắt không rời bờ mông nho nhỏ tròn tròn kia, dần dần hormone trong người dâng cao, từ từ tới gần ...
Bim! Bim! ... Thình lình tiếng còi xe vang lên, tài xế hoảng sợ, theo bản năng phanh xe lại. Ngay tức thì một cái bánh xe lăn ra chặn đầu xe của hắn, tài xế sợ hãi, còn rảnh để ý tới mỹ nữ gì nữa, định lùi xe chạy, nhưng chưa kịp khởi động xe thì sau chiếc xe "gặp tai nạn" kia có hai bóng người nhảy ra, hắn quát lớn:" Các anh định làm gì?"