Chương 92: Mai phục bên trong sương mù. (3)
Chương 92: Mai phục bên trong sương mù. (3)
Ông già không ngẩng đầu lên, xem rất kỹ tư liệu liên quan tới Cừu Địch, lặng lẽ trả lại di động, nói một câu khó hiểu:" Một người lính thực sự, nếu không chiến tử sa trường thì sẽ về quê hương ... Thủ trưởng từng nói với tôi như thế."
Trần Ngạo không hiểu:" Cục trưởng đang nói tới cha cậu ta sao?"
" Đúng, đó hẳn là một quân nhân thuần túy, rời chiến trường lại về phục vụ cho quê hương, còn người như chúng tôi, dựa vào chút công lao để tranh thủ leo lên, không thể đem so được ..." Ông già không biết làm sao lại sinh cảm khái:" Ha ha, cậu xem, bây giờ muốn về với cuộc sống bình thường cũng không có cách nào nữa."
Loại giọng điệu này Trần Ngạo không tán đồng chút nào, hắn biết cục trưởng Trần cũng từng tham chiến ở Việt Nam, chắc là thấy cha Cừu Địch từng chiến đấu ở Việt Nam, cho nên sinh ra hoài niệm chuyện cũ. Dù sao thì hắn không trải qua giai đoạn đó, cho nên không muốn nói nhiều. Nói vài câu liền chuyển chủ đề về tên gián điệp Lý Tòng Quân kia.
" Cục trưởng, cho tới giờ tên đó vẫn chưa từng nói một lời nào hết, mọi đột đá đều từ Lam Kiêu Chiến, con cá lớn này vẫn chưa phát huy tác dụng nên có."
Ông già gật gù:" Càng như thế càng chứng minh rằng hắn là một gián điệp thực sự, không phải loại gián điệp nhan nhản ngoài kia ... Giống như những gián điệp đỏ trong đội ngũ của chúng ta vậy, bọn họ là người có tín ngưỡng, vì tín ngưỡng có thể vứt bỏ hết thảy, gia đình, vợ con, người thân, thậm chí là cả tính mạng ... Đối với loại người này dù tra tấn cũng không có tác dụng, bị bắt với hắn mà nói cũng là một loại đấu tranh chứ không phải là đã thất bại."
"Vâng, tình hình đúng là như thế, hắn đã được huấn luyện chống tra tấn, còn biết tự thôi miên, hắn có thể đưa bản thân vào trạng thái giống kẻ ngốc, chỉ biết trơ mắt nhìn mọi thứ, không có chút phản ứng nào." Trần Ngạo cũng đã đối đầu với đủ loại gián điệp, không có kẻ nào là dễ đối phó hết, nhất là loại có tín ngưỡng này:
Loại người này không giống phần tử tội phạm, không thể đem luật pháp hay đạo lý ra giảng giải, đối với chúng nói hay không cũng là con đường chết thôi, cho nên nói thế nào cũng chống đối tới cùng rồi. Ông già hỏi:" Về thân phận của hắn thì tra được ra bao nhiêu?"
" Theo như chứng minh thư thì hắn tên Lý Tòng Quân, nguyên quán Bảo Kê Thiểm Tây, tư liệu hộ tịch cũng có, mọi thông tin trong hồ sơ đều trùng khớp, có điều chắc chắn là đều làm giả. Trong tài liệu cho thấy 15 tuổi hắn rời quê làm việc, chưa từng quay về, mà quê cũng không còn người thân nữa."
" Loại hộ khẩu này chắc chắn giá chợ đen không hề rẻ, chúng tôi phái đồng chí xuống cơ sở xác minh cũng không phát hiện được thật giả. Từ thông tin lấy được ở hiện trường, tên này nhập cảnh ít nhất là sáu năm trước, vì chúng tôi tra được thủ tục làm tài khoản ngân hàng sớm nhất của hắn là sáu năm trước."
" Để che giấu thân phận hắn hao tốn không ít tâm cơ, mua một căn hộ gần Đại học Trường An, làm việc ở trung tâm vi tính, khi rảnh rỗi tới Đh Trường An nghe giảng bài, khả năng cao để thuận tiện cho hắn theo dõi và hoạt động, một khi phát hiện ra nhân tuyển thích hợp sẽ ra lệnh cho Lam Kiêu Chiến đi dụ dỗ, lần nào cũng thành công. Lam Kiêu Chiến cũng không hề biết hắn dùng một thân phận người bình thường sống ở thành phố Trường An."
" Tra hết vật phẩm cá nhân của hắn cũng không có chứng cứ nào liên quan tới thân phận khác, cứ như hắn là Lý Tòng Quân thực sự vậy."
Theo như báo cáo của Trần Ngạo thì người này bất kể là nơi ở hay là vật phẩm mang theo người, đều không phát hiện ra bất kỳ thứ gì giá trị, đương nhiên ông già cũng không có gì bất ngờ, đây là chuyện đương nhiên thôi. Loại nhân vật thân phận thiên biến vạn hóa này, thỏ đào mấy hang cũng có khả năng, ông ta từng thấy những tên gián điệp đồng thời sống nhiều cuộc đời khác nhau rồi, trừ khi chính hắn lên tiếng, nếu không đừng mơ tìm ra được xuất thân thực sự của hắn.
Trầm ngâm chốc lát, ông già chống cằm, nói không chắc lắm:" Tôi có suy nghĩ này, chúng ta trao đổi với nhau xem, hắn đã sinh đống ở Trường An mấy năm, thế nào cũng phải một điều gì đó ở nơi này, mỗi hành động của chúng đều có lý do cả. Tôi muốn tạo ra một Lý Tòng Quân khác, dù sao bọn chúng đều liên hệ đơn tuyến, chỉ có tuyến trên mới biết hắn, tuyến dưới e là không có nhiều từng gặp hắn. Đối cách suy nghĩ, chúng ta có thể dựa vào điều này quét sạch đám lâu la phía dưới của hắn ... Hắn chắc chắn không chỉ có một người đại diện như Lam Kiêu Chiến đâu."
" Thế nhưng vấn đề là chúng ta không biết được phương thức liên lạc của bọn chúng." Trần Ngạo chỉ ra một khó khăn:
" Nhưng bọn chúng cũng không cách nào ngờ được là chúng ta đã đổi bài, cứ thử xem mồi nhử này sẽ phát huy tác dụng thế nào." Ông già cười bí hiểm:
Lẽ nào cục trưởng Trần muốn dùng bọn họ? Trong đầu Trần Ngạo xẹt qua ý nghĩ như thế, chẳng trách mà ông ấy lại xem kỹ tài liệu về họ như thế, hắn có chút cảm giác đau dạ dày, lần trước để công lao lọt vào tay người ngoài khiến hắn tiếc đứt ruột rồi, nếu lần nữa để lịch sử lặp lại, không phải là vấn đề sao:" Cục trưởng, trong tay tôi có vài đồng chí, bất kể xét về mặt nào, cũng có thể đảm nhận việc này, thậm chí nếu tìm một người dung mạo giống Lý Tòng Quân bảy tám phần, phối hợp với vài kỹ thuật hoa trang, lại ở trong vài hoàn cảnh cụ thể, nhất định có thể lấy mắt cá giả trân chân. Ví dụ chúng ta có thể gây ra vụ tai nạn giả, tin tức đưa lên TV, nói một người dân tên Lý Tòng Quân bị thương nặng, như thế có thể bằng bó che giấu người thật ..."
Chỉ thấy ông già cười tủm tỉm không đáp lại, Trần Ngạo e là ý cục trường Trần đã quyết rồi.
Cuộc thảo luận bắt đầu từ ý tưởng, đi dần tới tính khả thi, càng thảo luận càng lúc càng đi sâu.
Máy bay ở trên mây, bay cao thật cao, như ẩn như hiện, chẳng ai nói rõ được, trong tầng mây mờ đó, đang ấp ủ bao nhiêu âm mưu sắp thực thi, người dưới đất như con kiến nhỏ chạy qua chạy lại không hay biết gì.
(*) Mấy lần nhắc tới Việt Nam rồi, đừng nói là tên gián điệp Việt Nam nhé, chắc là không vì nước mình chắc không phái người thăm dò vùng tây bắc TQ làm gì đâu nhỉ?