Chương 97: Chìm đắm không biết đúng sai. (4)
Chương 97: Chìm đắm không biết đúng sai. (4)
Hỏi câu này coi như Lão Đổng còn có lương tâm, Cảnh Bảo Lỗi bây giờ học khôn ra nhiều lắm rồi, chuyện này chắc chắn còn phiền phức lớn, bọn họ thế nào cũng bị giám sát chặt chẽ, rơi vào tay người khác không bằng rơi vào tay Lão Đổng, hiếm khi chủ động một lần nói:" Chúng tôi không có nghề nghiệp chính thức, đi đâu cũng được, tôi không ngại đi cùng anh Đổng ... À chủ nhiệm Đổng."
" Tôi cũng không ngại, chỉ đừng nhốt tôi vào phòng tối là được." Bao Tiểu Tam cũng vội tỏ thái độ:
" Cậu bớt nói vài câu đi, chuyện này để tổ chức quyết định." Cảnh Bảo Lỗi hết hồn kéo hắn lại, đừng gợi ý cho người ta thế chứ:
" Phì, mày làm như mày là người của tổ chức ấy, tưởng tao không biết mày là con nghiện cờ bạc à?" Bao Tiểu Tam vạch trần, thời gian ở bệnh viện hắn đã tỉ tê với Đổng Thuần Khiết, moi ra được quá khứ không vẻ vang gì của Cảnh Bảo Lỗi:
Nhắc tới quá khứ làm Cảnh Bảo Lỗi mặt đỏ gay, nhéo Bao Tiểu Tam thật mạnh, mắng:" Cậu là cái thằng nhặt đồng nát kiêm trộm phụ tùng xe còn dám mắng cái, năm xưa Băng Nha Câu đều là anh em của tôi, có tin tôi gọi bọn họ tới chém chết cậu không?"
Cừu Địch ôm mặt, xong rồi, sao tôi quen hai thằng bạn ngu thế này, chưa gì đã thấy tương lai tăm tối.
" Yên tĩnh, yên tĩnh!" Từ Phái Hồng vỗ bàn, khó chịu nhìn Đổng Thuần Khiết và Đới Lan Quân, ý tứ, xem đi tuyển loại người gì thế, khiến hai người họ xấu hổ cúi đầu:
Cừu Địch rốt cuộc phải ra tay tách hai thằng khùng ra, ngồi ở giữa ngăn cách, lạnh nhạt nói:" Xem ra các vị muốn đuổi chúng tôi đi phải không?"
" Cậu có ý kiến và yêu cầu gì có thể đề xuất." Từ Phái Hồng giọng khô khan thiếu cảm xúc:
" Không." Cừu Địch lắc đầu, trong lòng y kỳ thực vô cùng mâu thuẫn, đôi khi y chẳng hiểu rốt cuộc mình muốn cái gì, giữa hai bên giống như nhân viên hợp đồng và nhân viên chính thức vậy, đó là một khoảng cách không thể vượt qua. Đúng lúc này có một bàn tay vươn ra, muốn nắm lấy tay Cừu Địch, là tay của Đới Lan Quân, chẳng biết vì lý do gì, y rụt tay lại, không cho cô nắm làm Đới Lan Quân ngỡ ngàng.
" Rất tốt, có điều hình như cậu hiểu lầm chúng tôi rồi, tổ chức sẽ không quên người có cống hiến, không có chuyện xong việc thì đuổi đi đâu, như vậy là cực kỳ thiếu trách nhiệm." Từ Phái Hồng ngồi vắt chéo chân, hai tay đan lại:" Tình huống bây giờ là như thế này, đối với các cậu, tổng cục quyết định dùng kế hoạch dự phòng số một, có điều các cậu tạm thời chưa thể về thủ đô được."
" Hả, định đưa chúng tôi đi đâu?" Bao Tiểu Tam giật nảy mình, trong đầu lại nghĩ tới phòng tối:
" Tôi đã nói mà, biết nhiều chỉ hỏng chuyện mà thôi." Cảnh Bảo Lỗi rên rỉ:
Cừu Địch không nói gì cả chỉ nhìn chằm chằm Từ Phái Hồng chờ đợi, thừa biết lúc này nói gì cũng vô ích, thậm chí tức giận, phản đối cũng là vô nghĩa, một câu an bài của tổ chức không cho phép anh có chút khả năng phản kháng nào.
" Yên tĩnh, yên tĩnh! ... Tôi còn chưa nói hết mà các cậu đã tự đưa ra kết luận rồi đấy à? Tình huống là như thế này, kế hoạch ban đầu của đồng chí Đổng Thuần Khiết là nghĩ cách đem thân phận của mình khuếch tán đi thật rộng, đối phương không thể không tới thăm dò."
" Vương Hải Phong và Ninh Tri Thu thì đều là kẻ bị mua chuộc trước nên không tính, các cậu chắc chắn cũng bị chúng phái người điều tra rồi. Nếu như nhân viên trong cục đi theo Lão Đổng, bọn chúng sẽ không dám ra tay ... Chính vì đã tra ra các cậu không có bối cảnh gì nên bọn chúng mới mạo hiểm." Từ Phí Hồng giọng đều đều:" . . Vậy nên tình cảnh của các cậu bây giờ là, nhân vật trọng yếu của bọn chúng không rõ tung tích, vậy người biết chuyện trừ các cậu ra còn có thể là ai được nữa. Hai đồng chí Đổng Thuần Khiết và Đới Lan Quân là người của cục mà còn không thể đảm bảo không xảy ra chuyện ngoài dự liệu, nói gì tới các cậu."
Những lời này hợp tình hợp lý, ba chàng trai im lặng, biểu thị lý giải. Lão Đổng áy này nói với Cừu Địch:' Xin lỗi, các cậu vẫn phải ẩn mình một thời gian, để cho an toàn, không thể về thủ đô được, nếu không thế nào bọn chúng cũng tìm tới các cậu."
" Chủ nhiệm Đổng nói đúng đấy, vụ án mới qua hai tuần thôi, mọi người kiên nhẫn, khi xác thực không có ẩn họa mới được." Đới Lan Quân nhẹ nhàng khuyên nhủ, cô biết Cừu Địch phản cảm với thể chế, lòng lo lắng:
" Rốt cuộc phải bao lâu, không có thời gian cụ thể nào à?" Cảnh Bảo Lỗi mặt mày nhăn nhó:
" Đồng chí Đới chẳng phải đã nói rồi à, khi xác nhận không có ẩn họa thì trả lại tự do cho các cậu, trước đó do tôi phụ trách bảo vệ các cậu." Từ Phái Hồng nói:
Chẳng biết nghĩ tới cái gì, Bao Tiểu Tam đột nhiên cười toe toét, Cảnh Bảo Lỗi trừng mắt:" Cười cái gì mà cười?"
" Trước kia toàn là người ta đề phòng chúng ta, được bảo vệ thế này là lần đầu tiên." Bao Tiểu Tam hí hửng nói:
" Vận may không thể nào mãi mãi đứng về phía cậu, cận thân là ưu tiên hàng đầu." Từ Phái Hồng càng quan sát ba chàng trai này càng thấy đúng là gặp mặt chẳng bằng nghe danh, nhìn thế nào cũng không giống anh hùng có thể nghịch chuyển càn khôn cứu cả hành động, giống đám kẻ xấu làm loạn kỷ cương, bà muốn tống quách vào trại cho rồi:
" Chúng tôi không cần người khác bảo vệ, chúng tôi có năng lực tự bảo vệ mình, hơn nữa sao có thể giam người ta như thế?" Cảnh Bảo Lỗi không chịu, anh chàng này càng lúc càng to gan hơn:
" Sai rồi, sai rồi, các cậu đừng chen ngang, nghe tôi giải thích đã, kế hoạch dự phòng số một bảo vệ nhân chứng, người biết thông tin quan trọng, không bị giam, các cậu không phải là phạm nhân, còn là người có cống hiến, ai dám giam các cậu chứ?"
" Vậy thì là gì?" Cừu Địch hỏi:
" Đổi một hoàn cảnh không ai quen các cậu, thay một thân phận không ai biết các cậu, các cậu sẽ sống như người bình thường, muốn làm gì làm nấy ... Hơn nữa trong thời gian bảo vệ, chi phí do chúng tôi phụ trách. Phải rồi quên giới thiệu, tôi là phó cục trưởng cục an ninh quốc gia tỉnh Thiểm Tây. Không tới mức ngay cả lời của tôi cũng khiến các cậu hoài nghi đấy chứ?" Từ Phái Hồng công bố thân phận:
Ế, điều kiện có vẻ được lắm đấy, ít nhất đối với người như Bao Tiểu Tam mà nói khác gì đặt một chân lên thiên đường rồi, hưng phấn nhìn hai người bạn, hắn tự có lý giải của mình:" Không phải giống phim Mỹ, chương trình bảo vệ nhân chứng ấy, đưa tới một nơi xa lạ, thay đổi thân phận, thế là sống thoải mái rồi."
" Tương tự như vậy." Đổng Thuần Khiết bổ xung thêm:" Kế hoạch bảo hộ người biết thông tin trọng yếu đúng là như thế, cho các cậu một cuộc sống mới, dễ che giấu, tới lúc thích hợp sẽ quay về cuộc sống cũ. Mau cám ơn cục trưởng Từ đi, một lãnh đạo lớn của quốc an đích thân tới lo liệu cho các cậu, như thế còn chưa đủ coi trọng à?"
" Cám ơn chị Từ." Cảnh Bảo Lỗi miệng ngọt xớt, cách xưng hô này làm Từ Phái Hồng nhíu mày, Bao Tiểu Tam khinh bỉ, hành động đó lọt ngay vào mắt Cảnh Bảo Lỗi:" Thái độ cậu thế là sao, chê chị Từ già đúng không? Tuổi này không gọi chị thì gọi là gì?"
Bao Tiểu Tam nổi khùng định đứng dậy, Cừu Địch ngồi bên cạnh kéo ngay hắn xuống, cho một cái bợp, Cảnh Bảo Lỗi vừa cười cũng bị Cừu Địch bợp một phát, trước kia chỉ có một thằng phá, giờ hai thằng, thật đau đầu.
Từ Phái Hồng nói với Đổng Thuần Khiết:" Được rồi, chuyện là thế đấy, tôi sẽ an bài cho ba chàng trai này, anh về thủ đô hỏi thăm cục trưởng Trần và trưởng phòng Trần cho tôi. Chuyện khả năng còn phiền toái, chỗ còn dùng tới các đồng chí còn nhiều, vất vả cho mọi người rồi."