Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 445 - Chương 115: Năm Tháng Cũ Luôn Tươi Đẹp (4)

Chương 115: Năm tháng cũ luôn tươi đẹp (4) Chương 115: Năm tháng cũ luôn tươi đẹp (4)

" Ừ, em hiểu mà, triết học xử thế của gian thương phải không? Phải rồi, bây giờ anh đang làm gì thế, nhìn có vẻ anh nhiều tiền lắm. Em thực sự không ngờ hôm đó ở Kim Hương Bảo Mạch chợt quay đầu lại thấy bóng dáng coi tiền tài như bùn đất của anh." Trang Uyển Ninh xúc thìa cơm ăn, mắt không rời khuôn mặt y, thay đổi của Cừu Địch khả năng khơi lên sự hiếu kỳ của cô:

Đúng rồi, Bảo Đản nói, nhất định phải giữ lại chút bí ẩn, không thể quá thật thà được, Cừu Địch làm mặt xấu, thần bí nói:" Thân phận của anh là bí mật, em chắc chắn là muốn biết chứ?"

" Bí mật gì, lại muốn làm ra vẻ để lừa em đấy à?" Trang Uyển Ninh mắc câu:

" Kỳ thực ngày hôm đó anh làm ra vẻ có tiền thôi." Cừu Địch thật thà thú nhận:

" Chuyện đó có thể hiểu, nam nhân nào cũng thích sĩ diện, anh muốn thể hiện trước mặt em mà, có điều em vẫn thấy hơi quá, chẳng giống anh gì cả." Có lẽ vì nhận thức của Trang Uyển Ninh với Cừu Địch dừng ở giai đoạn sinh viên tươi đẹp, nên hết thảy đều có thể bao dung:

" Nhưng công việc của anh bây giờ, kỳ thực anh là ..." Cừu Địch ghé tới gần, nhỏ giọng nghiêm túc nói:" Anh là đặc vụ của An ninh quốc gia."

Ợ, Trang Uyển Ninh không có chuẩn bị cho tiết lộ quá lớn nhất, nhất thời thất thố, vội lấy tay che miệng, cô không nghi ngờ, anh có thể đóng giả làm cảnh sát, quân nhân, công chức nhà nước, nhưng đóng giả làm mật vụ của an ninh quốc gia thì không ai dám ... Nhất là chỉ ra oai với người khác thì quá ngu xuẩn.

Hơn nữa Cừu Địch trước kia từng nhiều lần tỏ tiếc nuối vì không thể vào quân đội, cống hiến cho quốc gia, nên thành một đặc vụ cũng không phải bất ngờ.

" Em nghiêm túc chút, anh được tổ chức phái tới, nhiệm vụ điều tra cuộc sống riêng tư và quan hệ xã hội của em, em đã bị theo dõi, bây giờ có thể trả lời câu hỏi của anh không?" Cừu Địch hỏi:

" Câu hỏi gì?" Trang Uyển Ninh còn chưa hoàn hồn, theo bản năng hỏi:

" Câu hỏi thứ nhất, em đã có bạn trai chưa?" Cừu Địch nghiêm túc hỏi:

Thân thể Trang Uyển Ninh hơi lảo đảo một chút, hít thở sâu, nghiêm túc đáp:" Có rồi, nhờ anh chuyển lời cám ơn của em với tổ chức, vấn đề cá nhân của em, không cần tổ chức phải bận lòng."

Chậc ... Cừu Địch chép miệng, mặt quay sang một bên che giấu thất vọng, tay vẫn không kìm được vỗ bàn.

Trang Uyển Ninh cố gắng lắm mới không cười lăn ra bàn, cô hơi nghiêng người tới, cố tình nói:" Đồng chí có cần tôi khai gì thêm không?"

" Có!" Cừu Địch nghiêm túc hỏi tiếp:" Câu hỏi thứ hai, em có ngại thêm một bạn trai không?"

Trai Uyển Ninh ngỡ ngàng nhìn y như không tin nổi, nụ cười càng thêm tươi sáng, ánh mắt nhìn y chuyển sang vẻ đánh giá, nhưng cô không trả lời câu hỏi đó. Cho tới khi ăn xong đi tản bộ, giống như những đôi tình lữ sinh viên khác, giẫm mặt đường hết lần này tới lần khác, trên mặt Trang Uyển Ninh vẫn nụ cười đó.

Giống như trước kia vậy, hai người tuy chẳng thổ lộ, nhưng không đính chính tin đồn họ là một đôi, vì thế tâm trạng Cừu Địch giống thời đó, vừa mong đợi, lại vừa thấp thỏm.

Cách đó không xa có hai đôi mắt dõi theo từng bước chân của họ.

" Có phải là y không?"

" Chính là y, lần cuối cùng ông chủ điều tra, chính là tra y."

" Y bán phụ tùng xe, lại còn từng làm gián điệp thương mại, không phải là thân phận giả chứ?"

" Không giống, tới thực địa tra rồi, chắc chắn không phải quan sai đâu."

" Vậy rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, sống không thấy người, chết không thấy xác, cũng không thấy tin tức gì. Theo lý mà nói, nhân vật như ông chủ mà bị bắt, thế nào cũng gây ra hiệu ứng oanh động."

" Có lẽ không phải, ông chủ xuất quỷ nhập thần như thế, bao năm qua đến chúng ta còn không biết là sống ở đâu, nếu không phải bên trên mất liên lạc bảo đi tìm thì tôi còn không biết xảy ra chuyện." Kẻ theo dõi nhìn chằm chằm Cừu Địch, bên trên cung cấp số xe và địa chỉ, không ngờ tìm ra người này, truyền tin về mới biết, ông chủ cũng từng tra người này:

Người kia nóng nảy hơn:" Rốt cuộc là chuyện gì đây, sao y ở nhà của ông chủ, lái xe của ông chủ, vậy ông chủ đâu rồi?"

" Vớ vẩn, anh hỏi tôi thì tôi hỏi ai?"

Trong một chiếc xe Nissan bình thường, có hai nam tử thì thầm trò chuyện với nhau, lúc này Cừu Địch đã đi lên chiếc Volkswagen lùi khỏi lòng đường, lái đi mất. Đó chính là chiếc xe mà bên trên sai đi tìm, không ngờ đã đổi chủ, mà chủ mới là người mà chủ cũ đã điều tra, trong khi chủ cũ chẳng thấy đâu. Bên trên đang rất nóng ruột, nhưng nóng ruột cũng vô ích, liên lạc đơn tuyến đứt đoạn, chỉ đành phái nhân viên nhảy dù xuống điều tra.

" Chiếc xe kia xuất hiện lần thứ mấy rồi?" Một người hỏi, trong tầm mắt của hắn xuất hiện chiếc xe Trường An:

Người còn lại mở ghi chép ra:" Lần thứ bảy rồi."

" Vậy y chết chắc rồi, bị quan sai theo dõi rồi."

Tên này rõ ràng tính cảnh giác tương đối cao, đợi hai chiếc xe kia rất lâu mới quay đầu xe đi về phía ngược lại, không hề có ý bám theo Cừu Địch.

Quay lại với Cừu Địch, trong lòng vẫn lâng lâng vì cuộc hẹn hò đầu tiên với Trang Uyển Ninh diễn ra thuận lợi, trên đường về nhà đi qua một siêu thị, muốn mua ít đồ về khao bản thân một phen. Đi qua mấy dãy đồ, chọn lấy mấy món ăn đặt lên quầy siêu thị, đồ uống vài loại, quả khô thích ăn vài thứ, y thực ra thích ăn vặt lắm, trước kia kiềm chế thôi. Y đưa thẻ ngân hàng ra, trong lòng bỗng nhiên thấy buồn cười, chưa bao giờ sống thoải mái thế này, ở nhà của người ta, lái xe của người ta, tiêu tiền của người ta, giống Bao Tiểu Tam nói, thiếu mỗi ngủ với vợ người ta là hoàn mỹ.

Không chỉ có Cảnh Bảo Lỗi bị Bao Tiểu Tam cải tạo đâu, Cừu Địch cũng vậy đấy, nếu không gặp hắn, có lẽ y vẫn còn là người trầm tính có chút máu văn nghệ. Thế nên tính ra hôm nay y có thể nói chuyện vui vẻ với Trang Uyển Ninh như vậy là có công của Bao Tiểu Tam, ý nghĩ đó khiến Cừu Địch không nhịn được cười!

" Tính tiền!"

Tít, tít ... Thiết bị quẹt thẻ báo số dư không đủ, Cừu Địch bất ngờ lắm, nhưng thoáng cái y đã mỉm cười:" À, để tôi trả tiền mắt, xem ra cuộc sống tốt đẹp đã kết thúc rồi."

Lần trước đã đề phòng trước nên rút cả đống tiền rồi, Cừu Địch trả tiền mặt rời siêu thị, tay cầm thẻ ngân hàng, lật xem qua xem lại, y đúng là hoài niệm ngày tháng thỏa sức tiêu pha. Sở dĩ không rút hết tiền ra vì muốn dùng nó là máy đo, khi nào bị đóng băng thì hẳn là lúc sự nhẫn nại của Từ Phái Hồng đã tới cực hạn rồi.

Vậy cũng có nghĩa là ngày tháng sống dưới thân phận người khác kết thúc rồi.
Bình Luận (0)
Comment