Chương 119: Kết quả vô ý trồng cây (4)
Chương 119: Kết quả vô ý trồng cây (4)
Đi qua sân vườn mang phong cách viên lâm Tô Châu, chân vừa bước vào bên trong nhà thì toàn thân bị một mùi rượu thoang thoảng bao phủ, đồ dùng nơi này toàn là gỗ đỏ, mỗi thanh xà lại treo một cái đèn bát giác, tạo không khí u nhã trang trọng. Nhìn qua những ô cửa sổ hoa văn thấy khóm trúc xanh lay động, ánh mặt mùa hè chiếu xuyên qua tựa hồ cũng dịu đi vài phần.
Đặc biệt nhất ngôi nhà này không chỉ mang phong cách thời Đường, cả cô gái ở đây cũng mặc kiểu thời Đường, trang phục thì bình thường, nhưng ngực không tầm thường, vạt áo của kéo xuống rất thấp, để lộ tới nửa gò ngực trắng như sữa, hấp dẫn vô cùng.
Cô gái đi tới nhún eo thi lễ, nhỏ nhẹ làm động tác mời:" Mời anh!"
Đi tới phía lễ tân cũng có một cô gái nữa, phần áo ở ngực bó rất chặt, eo ép bầu ngực căng tròn muốn bật tung ra ngoài, khom người nói:" Thưa anh, anh có hẹn trước không?"
Cừu Địch thích sườn xám hơn nhiều, kín đáo mà vẫn quyến rũ, nhưng thế này cũng không tệ, dùng nửa bàn tay che mặt, lại giả như đang chống tay lên quầy ngắm mỹ nữ, giọng u sầu nói:
"Tôi không có hẹn trước, nhưng tôi có việc, tên tôi là Lý Tòng Quân."
" À, thưa anh Lý, tôi có thể giúp gì được anh không ạ?" Phục vụ viên nhập tên vào một cái là tra ra ngay:
" Kiếm cho tôi chuyên gia rượu được không? Tôi muốn tán gẫu với họ." Cừu Địch thấy phục vụ viên ngẩn người, đưa tay còn lại ra khẽ nhéo cằm một cái, giọng trầm thấp:" Tôi rất cô đơn , rất buồn chán, cảm thấy cuộc sống này không còn ý nghĩa gì nữa, muốn tìm một người hiểu rượu tán gẫu ... Chẳng lẽ yêu cầu nho nhỏ này cũng không được."
" Dạ được ạ, xin anh đợi một chút, anh lên lầu hai có được không ạ?" Phục vụ viên vội khom người nói:
" Được!" Cừu Địch khoát tay, đi theo một phục vụ viên khác lên lầu, đi lên trên rồi mới phát hiện đây là không gian rất rộng, giống như kiểu quán ăn thời cổ, sàn gỗ, dùng tấm bình phong điêu khắc gỗ ngăn ra thành không gian khác nhau, đoán chừng cũng giống như trà lâu, đợi người rảnh rỗi tới đốt thời gian.
Buổi chiều không có nhiều người, Cừu Địch vừa đi lên cửa cầu thang thì gặp được mấy vị khách cười nói từ phòng bao đi ra, hai nam một nữ, nữ rất xinh đẹp cũng mặc đồ cổ trang, nhưng mang cảm giác cao cấp hơn mấy cô gái phía dưới không ít, như nha hoàn với tiểu thư vậy. Hai nam nhân thì một cao một thấp, có điều vóc dáng đều vạm vỡ, tuy mặc Âu phục nhưng chẳng giống doanh nhân, cứ như dân anh chị giang hồ, trong đó có một người vừa thấy Cừu Địch thì ngẩn ra, đang đi bất giác dừng lại.
Cừu Địch từ lúc bước vào đây luôn cẩn thận lưu ý phản ứng của người xung quanh vì thế phát hiện ra ngay tức thì, tên đó nhận ra y, nhưng y lại không nhận ra người ta, thế thì phiền rồi! Ở đây có ai quen biết mình chứ? Cừu Địch quyết định tiên hạ thủ vi cường, hỏi thẳng:" Chúng ta quen nhau à?"
" Không quen, nhưng anh rất giống bạn tôi, anh ấy ở Canada." Người kia đáp qua loa:
" Ha ha, tôi thì chưa từng tới Canada." Cừu Địch cười ha hả, người kia xin lỗi, phục vụ viên dẫn Cừu Địch đi tiếp:
Y đi vào phòng bao rồi, hai nam nhân cao thấp kia vẫn còn đứng nguyên tại chỗ, tựa hồ có chuyện gì đó, nhưng ngại cô gái kia không nói ra. Cô gái kia mỉm cười hỏi:" Sao vậy, các anh quen vị hội viên đó của chúng tôi à?"
Hai người kia cười ha hả lắc đầu nói không quen, ba người cùng nhau xuống lầu, cô gái kia vừa đi vừa nói:" Anh Dương, các anh được hội viên của chúng tôi giới thiệu tới đây, các anh làm gì tôi không hỏi tới, có điều các anh phải cho chúng tôi một thứ gì đó để chứng minh chứ? Phí hội viên hàng năm ở đây là 15 vạn, bỗng nhiên hủy tư cách thành viên một người, chẳng may chính người đó tới đây thì sao? Chữ tín của Bách Nhưỡng chúng tôi phải làm sao? Đây không phải là vấn đề tiền bạc, mà là chúng tôi phải có trách nhiệm với hội viên." 8HM
" Vậy coi như tôi chưa nói gì." Nam tử cao nói:
" Hậu quả tự chịu." Nam tử thấp bổ sung một câu:
Bất ngờ là hai người đó không dây dưa thêm nữa, nói xong là vội vàng đi ngay, làm cô gái kia chẳng hiểu ra làm sao, vừa rồi còn định dùng tiền xử lý việc này cơ mà, sao thoáng cái đã thay đổi rồi. Cô cũng tinh ý phát hiện hai người này nhận ra vị khách vừa mới tới, cho nên đi ra quầy lễ tân xem danh sách khách, kết quả kinh ngạc kêu lên:" Hả, Lý Tòng Quân, không phải chính là vị hội viên mà hai người kia muốn tới hủy tư cách hội viên à? Cái trò gì thế này?"
Lại nói hai người cao thấp kia vội vàng rời Bách Nhưỡng cũng toát mồ hôi, người cao nói:" Làm sao tên đó mò tới tận nơi này rồi? Chết mẹ rồi, đi mau lên, đừng để đám An ninh quốc gia bám theo."
Hai người thậm chí còn không dám lên xe, tách ra mỗi người đi một hướng, rẽ trái quẹo phải, đi tới hơn hai ki-lô-mét, tới nơi không có camera giám sát mới gọi điện hỏi tình hình của nhau, cả hai đều không phát hiện điều gì khác thường.
Chọn một địa điểm gặp lại nhau, hai người đều hoang mang, người cao nói:" Không có ai đi theo y, mà y cũng không lái xe."
" Làm sao có ai biết được nơi này, trừ khi là đích thân ông chủ nói với y ... Tôi nghĩ ra rồi, hay là thế này, ông chủ không cách nào ra mặt, cho nên bảo y thay thế, để thăm dò tình hình?" Người thấp phán đoán:
" Nhưng ý bên trên là phải xóa hết dấu vết ở nơi này, chẳng may có sai sót gì, việc này lôi ra việc kia thì sao?" Người cao không tán đồng:
" Thôi đi, nếu có chuyện phiền toái thì có lâu rồi, chúng ta loanh quanh ở đây bao nhiêu ngày rồi, anh thấy có ai bám theo không?"
" Buổi sáng có người bám theo y mà."
" Điều ấy chứng tỏ là y đã thoát được sự theo dõi cho nên mới tìm tới đây, nói không chừng là có tin tức của ông chủ thì sao? Bây giờ bên trên phái người đi tìm khắp nơi, chưa nơi nào có tin tức gì, nếu ông chủ bị bắt thì sớm bị moi cả ổ rồi, chỗ này bình yên là gì? Song chắc chắn là có vấn đề gì đó ... Nếu chúng ta bỏ qua không xác nhận, ông chủ cần tới thì sao?" Người thấp có vẻ nhiều chủ ý hơn:
" Cũng phải!" Người cao do dự:
Hai bên bàn bạc một hồi, gọi điện xin chỉ thị, lát sau đi rồi lại quay về, tới Bách Nhưỡng Tửu Trang ...