Chương 127: Cái miệng ba hoa chích chòe (4)
Chương 127: Cái miệng ba hoa chích chòe (4)
Cừu Địch thêm kêu chết rồi, y quên mất chuyện này, y đổi phe cho ba người bọn họ, khiến lực lượng hai bên chênh lệch quá, đoạn này đành phải mơ hồ đối phó:" ... Tôi không nói dối, không nói dối, các anh nghe tôi kể đã, chuyện tôi nói là thật ... lúc đó đôi nam nữ kia tưởng đã thắng rồi, Lão Thu trở giáo, bắn rơi súng nữ nhân kia."
"Tình hình lúc đó hoàn toàn khống chế trong tay chúng ta, ông chủ bảo chúng tôi tản ra cảnh giới, ông chủ tra hỏi tên béo và nữ nhân kia. Không ai ngờ được trên xe tên béo có gắn thuốc nổ hẹn giờ, tới lúc quan trọng thì uỳnh một tiếng, mọi người bị phân tâm, thế là hai bên đấu súng. Té ra bọn chúng cũng dụ ông chủ, bên này vừa nổ liền biết ngay là tín hiệu của chúng ... Đám người ngoại vi đổ tới bao vây, tôi phát hiện ra có mai phục liền lái xe xông vào hiện trường, khi tới nơi thì gần như gục hết rồi, người ta cũng có mấy tên áo đen mai phục, không rõ làm sao chúng biết."
" Tên béo vừa bắn vừa chạy, hắn nhìn thấy tôi, tôi bắn hắn một phát ... Đợi khi tôi đuổi kịp lão đại của chúng tôi là Lão Thu thì anh ấy đang kéo một người trúng đạn bỏ chạy, chính là lão đại của lão đại ... Tôi vừa mới nói là chúng ta bị bao vây rồi thì lại có chuyện kinh khủng hồn, trực thăng bay phạch phạch tới, chúng ngồi trên máy bay bắn xuống, bắn xe của Hải Phong thành sắt vụn luôn."
" Tôi nhảy khỏi xe, ai mà chống lại được máy bay chứ, ba người ông chủ mang theo bị bắn chết hết, đôi nam nữ kia bị trúng đạn, Hải Phong không chạy thoát, bị bắt sống tại chỗ."
Tên lùn sốt ruột, hắn không quan tâm tới người khác:" Đừng có thừa lời, Lão Thu với ông chủ thì sao?"
" Nam nhân bị trúng thương, chính là ông chủ, ông chủ nói, chúng tôi chia nhau ra chạy, tôi chạy về thảo nguyên Bối Nhĩ Lan, Lão Thu đưa ông chủ chạy về phía đất Tạng. Lão Thu thân thủ rất cao, có thể bảo vệ được ông chủ ... Tôi cứ thế cắm đầu chạy, tìm khe nứt mà đi, rồi tình cờ gặp một hộ chăn cừu, trộm được ngựa chạy tiếp, thiếu chút nữa bị đám phong tỏa bắt về."
Cừu Địch nuốt nước bọt, rốt cuộc cũng kể xong câu chuyện hoang đường, rất may là chúng đừng hòng tìm được bằng chứng, không tin cũng không có cách nào chứng thực được hết, giờ còn biết đợi phản ứng của bọn chúng nữa thôi.
Hai tên kia tin vài phần rồi, thứ nhất là câu chuyện tạm thời không có điểm nào bất hợp lý, thứ hai là nhiều người như vậy, quan hệ lại phức tạp, không ai có thể trong thời gian ngắn có thể bịa ra câu chuyện rối rắm nhiều nhân vật như thế, nếu nói dối thì phải kể chuyện đơn giản hơn. Bây giờ thì ba người bị chết, một bị bắt sống, hai người không rõ tung tích, còn tên nằm kia là cá lọt lưới. Hai người của đối phương rất có khả năng đã chết, nhẹ thì bị thương. Bảo sao không thấy đám An ninh quốc gia tiến hành đả kích quy mô lớn, như vậy nhân vật trọng yếu còn chưa bị bắt.
Khả năng ông chủ thoát rồi, đang ẩn mình, hai tên vừa nghĩ thi thoảng vừa nhìn Cừu Địch, làm y run từng chập. Tên cao phát hiện ra vấn đề, lấy chứng minh thư của Cừu Địch ra, chất vấn:" Vậy cái này mày lấy đâu ra, tìm người làm giả à?"
Chuyện này thì nói dối không khó, nguyên tắc cơ bản, tên nào vắng mặt thì đổ cho tên đó, Cừu Địch trả lời ngay:" Ông chủ đưa cho chúng tôi trước khi làm việc, mấy người chúng tôi đều tên là Lý Tòng Quân, lão đại dặn, nếu bị thất tán thì tới Trường An, phương thức liên hệ là tới Bách Nhưỡng tửu trang nơi đó bảo mật tốt, người ở đó biết giữ mồm giữ miệng."
Tên lùn cau mày, Bách Nhưỡng chỉ hội viên mới vào được làm sao lại bảo đám này tìm tới đó, vờ như muốn xác nhận: " Vậy là ông chủ bảo bọn mày tới Bách Nhưỡng tập trung?"
Cừu Địch lúc này thần kinh căng như dây đàn rồi, độ nhảy cảm cực cao, giọng điệu tên lùn vừa thay đổi là y nhận ra, thoắt cái sửa lời:" Không phải thế, ông chủ bảo chúng tôi tới nơi ở trước, chìa khóa được đặt trên khung cửa, ai tới thì ở đó, đợi người khác, không được tùy tiện tìm tới Bách Nhưỡng ... Tôi ở đó thời gian dài, không thấy ai tới, nên tới Bách Nhưỡng thử vận may ..."
Tên lùn cắt lời:" Nói láo mày nói đi tìm tài phú."
Cừu Địch không biết mình nói thế bao giờ, chẳng lẽ là trong lúc hôn mê, cấp sinh trí nói:" Đúng rồi, đó là một ông già, ông chủ nói, ông ta tên là Hạ Tài Phú ... Tôi còn chưa kịp hỏi ông ta thì bị các anh đánh ngất."
" Người tên Hạ Tài Phú à?" Tên lùn cau mày nhìn tên cao, tên cao lắc đầu tỏ ý cũng chưa từng nghe thấy:
" Đúng là Hạ Tài Phú, nhưng không biết tên thật hay tên giả, ông chủ nói, nếu tất cả đều mất liên lạc, người tới sớm lấy bốn chai rượu mang tới Bách Nhưỡng tửu trang, nếu có người chủ động tới bắt chuyện, nhận chai thì đúng rồi. Trong bốn chai phải có chai rượu Chateau, chính là chai bụng phình lên ấy ... các anh xem, nếu không phải được ông chủ dặn dò, làm sao tôi lại vô duyên vô cớ đem bốn chai rượu đi cùng như thế? Anh thấy tôi mang theo bốn chai rượu mà, đúng không?"
Cửu Địch xem vô số phim một thời xem cả phim gián điệp, trải qua vô số lần đi tiếp thị, đổi trắng thay đen, điên đảo thị phi, không ngờ một ngày còn dùng bản lĩnh này để cứu mạng. Hai tên kia, nghe cứ thộn mặt ra, y chửi thầm, chết mẹ chúng mày, đi xác thực cho chết luôn.
Có điều những thủ pháp này vừa vặn phù hợp với phương thức hành sự thần bí của Lý Tòng Quân, địa điểm tư nhân kín đáo, bốn chai rượu vang cao cấp, tựa như giao lưu với bạn rượu, ai có thể ngờ liên quan tới hoạt động gián điệp cơ chứ? Nói chuyện này người khác còn hoài nghi, hai người này chút nghi ngờ cũng không có, thấy lời của Cừu Địch rất thỏa đáng.
Bọn chúng lại hỏi thêm vài chi tiết, bao gồm thông tin chi tiết về cả hai tên đồng bọn của Cừu Địch, chuyện này Cừu Địch không dám nói dối chút nào, tên tuổi thật, địa chỉ thật. Y đoán chừng mình gặp vấn đề một cái là người An ninh quốc gia sẽ phát hiện, hai tên đó được bảo hộ ngay, tra hai thằng không nhà không nghề nghiệp đó, chẳng có gì nguy hiểm.
Cố tình hỏi lại vài chi tiết, Cừu Địch đáp đúng như lần trước, hai người đánh mắt với nhau ra ngoài, vừa rồi toàn bộ quá trình tra hỏi đã bị bọn chúng ghi âm hết.
Cửa hầm vừa đóng lại một cái, Cừu Địch ngả đầu ra sau thở dốc như cá mắc cạn, vừa rồi quá căng thẳng, trả lời sai một câu thôi có khi chẳng còn sống rồi, trong lòng nổi lên một suy nghĩ cổ quái: Làm người xấu cũng không dễ dàng, tổ chức khảo hạch còn hơn thi công chức, đúng là nghiêm ngặt, không biết lần này có thi đỗ không, cả chuyện này mà cũng trượt thì thật nhục!