Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 466 - Chương 136: Mặc Sức Ăn Uống Tiên Xài (1)

Chương 136: Mặc sức ăn uống tiên xài (1) Chương 136: Mặc sức ăn uống tiên xài (1)

"Mọi người ăn đi, cả ngày không ăn uống tử tế rồi."

Từ Phái Hồng xách một cái túi to đi vào đặt trên bàn, nơi này là chỗ ở tạm thời của Đổng Thuần Khiết và Đới Lan Quân, suốt cả một ngày xem tài liệu, theo dõi màn hình giám sát, đây không phải lượng công việc mà hai người có thể ứng phó được, dù cố sức hơn nữa cũng không phải là cách làm thông minh.

"Tiểu Đới, ăn đi, ăn đi nào, nghỉ ngơi một chút, không gấp được đâu."

Đổng Thuần Khiết mặc dù chẳng muốn ăn, nhưng hắn mà không ăn thì Đới Lan Quân càng chẳng ăn, dù gì cũng là lãnh đạo vào lúc quan trọng phải làm gương, có thế mới vực dậy được tinh thần đội ngũ, tích cực dọn đống đồ bừa bộn trên bàn, lấy cơm hộp ra, hỏi Từ Phái Hồng:

"Ai chàng trai kia thế nào rồi?"

"Đang xem ti vi, không gây rắc rối gì nữa."

Từ Phái Hồng đáp, từ sau khi biết tình hình coi như hai tên đó cũng biết điều không gây thêm rắc rối cho bọn họ: Trong lúc Đồng Thuần Khiết và Đới Lan Quân xúc thức ăn nhét vào mồm cho có thì Từ Phái Hồng đi quanh phòng xem công việc của họ. Vì yêu cầu bảo mật, cho nên không có trợ thủ, hai người chủ yếu xem hình ảnh giám sát Bách Nhưỡng, cùng với tư liệu giao thông. Tra thì tra được rồi, ngay cả chiếc taxi mà Cừu Địch ngồi cũng đã tìm ra, chụp được hình ảnh y mặc vest chỉn chu đi về phía Bách Nhưỡng, giám sát không chụp được tới cổng Bách Nhưỡng, nhưng sau đó không thấy Cừu Địch xuất hiện nữa." Cậu ta hẳn là được đưa vào chiếc xe nào đó."

Đổng Thuần Khiết suy đoán:

"Thời gian định vị vào lúc nào, mười phút sau, hay là 10 tiếng sau."

Đới Lan Quân giọng lẫn mệt mỏi và cáu kỉnh, cô thiên về thực địa hơn là làm việc phân tích thế này, dù cũng được đào tạo, còn Lão Đổng chuyên ngành chỉ có ăn chơi thôi: Vấn đề là ở đây, nếu không cách nào thu hẹp được trục thời gian, hai người bọn họ không thể lần theo dấu từng xe rời Bách Nhưỡng được." Cũng chưa chắc là đã bị đưa đi."

Từ Phái Hồng nhắc, Cừu Địch hoàn toàn có khả năng vẫn bị giam giữ trong Bách Nhưỡng, nhưng dù là thế bọn họ cũng không dám hành động lỗ mãng: Đổng Thuần Khiết hỏi:

"Chị Từ, kết quả đối chiếu có chưa?"

Từ Phái Hồng lắc đầu, bọn họ phải đối chiếu camera hành trình trên xe của nhân viên theo dõi, cùng với xe xuất hiện ở gần Bách Nhưỡng. Đây là lượng công việc cực lớn, hơn nữa tính chất không xác định còn cao, bởi vì Trường An là nơi sản xuất xe hơi, siêu xe sản xuất trong nước cực nhiều. Phí rất nhiều công sức nhìn thấy một chiếc xe giống, phóng to lên một cái, thì ra là không phải, nếu nghi phạm cố ý đổi biển số xe nữa thì khỏi tìm." Thời điểm này phải lựa chọn thôi, chúng ta phải nghĩ rằng, anh ấy nhất định bị đưa đi hoặc là bị giữ lại Bách Nhưỡng, tôi cho rằng đưa đi rồi, dù sao giữ một người ở nơi người ra kẻ vào, nhiều người không liên quan như thế là ngu ngốc, không thể giấu kín được."

Đới Lan Quân quyết đoán nói: Không biết là có phải bị ảnh hưởng bởi sự quả quyết của Đới Lan Quân hay không, hai người còn lại cũng gật đầu." Nếu đưa đi xử lý, lại chia ra hai loại tình huống, hoặc là nghĩ cách khiến anh ấy không thể nói được, hoặc vĩnh viễn không nói được nữa. Như thế bọn chúng phải chọn một nơi ..."

"Không có người."

Đổng Thuần Khiết vỗ trán nói thẳng hiểu ra:

"Tìm những hạng mục dang dở, không được quá xa, so sánh đối chiếu với giám sát giao thông mấy con đường rời thành phố, đối chiếu toàn bộ xe ngoại hình giống nhau ... Thời điểm là từ khi chuyển xảy ra tới rạng sáng."

Chuyện này tất nhiên là phải nhờ tới Từ Phái Hồng chỉ huy đội kỹ thuật viên phía sau bận rộn. Mỗi một khả năng sẽ cần thời gian nghiệm chứng rất dài, đặc biệt là loại so sánh đối chiếu phức tạp này.

Đổng Thuần Khiết và Đới Lan Quân ăn thật nhanh rồi tham gia vào đội ngũ, tranh thủ từng giây từng phút." Con mẹ mày, uy hiếp tao à, giả thần giả quỷ à, đừng để tao tóm được mày."

Cừu Địch thầm chửi bới, chịu thua thiệt mà bỏ qua không phải là tôn chỉ của y, quân tử báo thù mười năm chưa muộn cũng không phải phong cách của y, hiện giờ y đang hận không thể tìm ra ngay nữ nhân đó, cho ả nếm thử tư vị bị lột trần, lăng nhục. Xe đi tới nơi chỉ định, đỗ ở quảng trường nhỏ, có vẻ được tổ chức thành chợ đêm rồi, kẻ chia ô cho những xe hàng lưu động, buổi tối người đi ăn khuya rất đông.

Địa điểm nhà hàng mang tên Tùng Tử Liêu Lý - Tofu Ryori, mặt tiền không rộng, không giống đa phần nhà hàng cửa kính sáng choang xung quanh, nhà hàng này cửa gỗ, lại treo tấm rèm rèm vải trắng, trước cửa chỉ duy nhất một ngọn đèn, trông qua không nổi bật lắm, nếu không chú ý, có lẽ chẳng biết đây là nhà hàng. Cừu Địch chỉnh lại cổ áo, cũng điều chỉnh nét mặt không còn hung dữ nữa, đi bộ tiến vào nhà hàng, chuyện khác tính sau, y thực sự là đói ngấu rồi, cứ ăn no trước rồi hẵng hay. Đúng lúc này, tít, tít, có tiếng báo tin nhắn, Cừu Địch lấy di động ra, một tin nhắn của đối phương:

Đây là nơi Lý Tòng Quân thường tới, bắt đầu từ nơi này, đôi đã đặt bữa cho anh rồi. Rất đúng lúc, Cừu Địch cất di động đi, vừa đứng lại một chút xem tin nhắn thôi đã có phục vụ viên khom người đợi ở bên rồi, báo danh Tần Hải Phong, lập tức được cung kính đưa lên lầu. Trong quãng thời gian cùng hai tên đồng bọn đi ăn chơi xả láng ở Trường An, Cừu Địch đã quen với việc ra vào nơi cao cấp rồi, thong thả bước lên lầu, biết sau lưng có đôi mắt theo dõi mình bất kỳ lúc nào, bất kể là tiến hay lui, đều có kết cục không rõ ràng. Không biết người khác quyết định thế nào trong tình huống này, Cừu Địch tiến tới, vì chỉ tiến lên y mới có cơ hội tiếp cận kẻ kia, xả mối hận trong lòng.

Cừu Địch đi theo phục vụ viên lên tầng ba, nơi này có vẻ trống vắng, không náo nhiệt như ở tầng hai, có điều từ lúc y vừa tiến vào nam nữ phục vụ viên mặc sơ mi cộc tay gile đỏ nối nhau đi ra bảy tám người, người mang thức ăn, người mang rượu, xếp than đốt lửa, chuẩn bị đá ... Trong lòng có muôn vàn nghi hoặc, Cừu Địch ngồi xuống nhìn quanh, y đang ở một không gian, phía trước có nơi giống cái quầy phía sau có bàn chế biến món ăn, trang trí đơn giản, đặc biệt bàn đá nguyên tảng rất lớn, có thể đủ mười người ăn cùng lúc.

Vậy thì vấn đề tới rồi, tất cả những thứ này để phục vụ một người? - Giải thích câu "Siêu xe sản xuất trong nước", đây câu nói mỉa mai bên Trung Quốc, chỉ những chiếc xe bề ngoài thì như siêu phẩm, màu sắc kiểu dáng không thua kém siêu xe thế giới, mà chất lượng ối dời ơi. Dù xe nội địa Trung Quốc giờ tiến bộ lắm rồi, nhưng kiểu dáng chưa có nét riêng, nếu hãng xe lớn TG, mọi người nhận ra được dòng xe giá rẻ, trung cấp, cao cấp qua thiết kế, xe Trung Quốc thì hàng rẻ tiền cũng có ngoại hình siêu phẩm. Hết giải thích.
Bình Luận (0)
Comment